Sở Hi Thanh vừa ước nguyện xong, trong đầu đã có rất nhiều ý tưởng mới.
Đặc biệt là ý nghĩ liên quan đến nội thiên địa, khiến Sở Hi Thanh mừng rỡ
không thôi.
Nói đến nội thiên địa, Sở Hi Thanh lại không khỏi cảm khái.
Đây cũng là di trạch của Huyền Hoàng thủy đế.
Sở Hi Thanh suy đoán, thiên tư của vị tiền bối này rất có thể còn mạnh hơn cả
Táng Thiên và Đông Hoàng.
Mặc kệ là bí pháp Hoàng Đạo hay là hai đạo Xiển Chân, tất cả đều khiến người
phục sát đất.
Lúc này, ý thức của Sở Hi Thanh vận chuyển rất nhanh, một hô hấp chính là
hơn ngàn ý nghĩ.
Trong một hô hấp này, hắn có thể có hơn 100 cái linh cảm, sau đó lại trong vài
hơi thở ngắn ngủi, thôi diễn ra những linh cảm này có thể thực hiện được hay
không, ưu khuyết điểm của chúng thế nào.
Cùng lúc đó, khí huyết và chân nguyên của hắn cũng đang tiêu hao rất nhanh.
Nhưng Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết cấp 38 cũng giúp hắn khôi phục rất nhanh.
Sau đó, Sở Hi Thanh bắt đầu tĩnh tọa bên trong Dưỡng Tâm điện, ngày qua
ngày nghiên cứu suy nghĩ.
Hoàn toàn không để ý đến bên ngoài, cũng không biết thời gian trôi qua.
Mãi đến ngày cuối cùng của tháng 10, Sở Hi Thanh mới hơi phân tâm.
Đây là vif Lục Loạn Ly đi ra ngoài du lịch, nhờ Thần Phổ Chiếu giao cho hắn
một tấm tin phù.
Sở Hi Thanh nhận được tấm tin phù này thì rất ngạc nhiên.
Trong thư, Lục Loạn Ly nói nàng đã lên nhất phẩm thượng ở nửa tháng trước,
tiến bộ có thể nói là thần tốc.
Nhưng để hắn kinh ngạc không phải việc này.
Mà là việc Lục Loạn Ly đã tiến hành một nghi thức cách đây không lâu.
Nha đầu này quả thực là gan to bằng trời.
Thần Kim Đỉnh dùng xương sống Chập Long rèn đúc một thanh trường đao
Mộng Huyết, sau khi nhận được, Lục Loạn Ly lại nhờ Thanh Long Tinh Quân
đưa nàng vào Hắc Ngục một lần nữa, để hoàn thành nghi thức của mình.
Nàng đầu tiên là lấy Mộng Ảo chi pháp để mê hoặc Thái Tuế, hoàn toàn quấy
rối cơ chế vận hành của Hắc Ngục, sau đó điều khiển Thái Tuế và Thập Nhị
Nguyên Thần, dưới sự phụ trợ của La Hán Tông và Lục Trầm, thay đổi trận
pháp bên trong Hắc Ngục.
Lục Loạn Ly bởi vậy mà hoàn thành nghi thức của năm loại thiên quy là Mộng
Ảo, Phù Trận, Loạn Thiên…, hơn nữa còn là nghi thức có quy mô cực khổng lồ,
nhờ đó nắm giữ căn cơ bước vào Bán Thần, thậm chí là Vĩnh Hằng.
Sở Hi Thanh không khỏi ‘chậc’ một tiếng, nghĩ thầm nha đầu này vẫn háo thắng
như vậy.
Nàng không muốn yếu hơn Vấn Tố Y hay Sở Vân Vân tí nào.
Cùng lúc đó, Sở Hi Thanh còn nhìn thấy một núi sớ ở bên ngoài điện.
Hắn dùng ý niệm quét qua, biết đại đa số sớ đều không có giá trị.
Quá nửa là sớ thỉnh an của các đại thần địa phương, nửa còn lại là tấu chương
kết tội nội các.
Sở Hi Thanh bế quan, giao tất cả chính vụ cho Kiếm Tàng Phong cầm đầu nội
các và 10 vị đại tướng nhất phẩm trong Ngũ quân đô đốc phủ.
Nếu đám quan lại phía dưới cảm thấy chính vụ không thích hợp, hợp tự nhận
oan ức gì, bọn họ có thể gửi sớ lên thẳng hoàng đế để can gián và kết tội.
Nhưng từ độ tinh khiết của long khí, có thể thấy nội các và Ngũ quân đô đốc
phủ vẫn đang làm rất tốt.
Lúc này, long lân trên người 12 con Hoàng Long cũng đã diễn sinh ra càng
nhiều hoa văn hơn.
Nhìn cẩn thận, có thể phát hiện những hoa văn này giống như chữ ‘Người’,
cũng giống như chữ ‘Chúng’.
Sở Hi Thanh là hoàng đế đời đầu của Đại Luật, bản thân lại có tu vị nguyên
thần cực cao, vì vậy có thể cảm nhận được từng biến hóa nhỏ bé nhất của long
khí, từ đó suy đoán ra tình hình đại khái của cả nước.
Hoàng đế đời sau có lẽ sẽ không có khả năng này, bọn họ không có tu vị nguyên
thần và lực lượng huyết mạch như Sở Hi Thanh, tự nhiên không có năng lực
như vậy.
Sở Hi Thanh lập tức hút mười mấy bản tấu chương vào tay.
Chúng đến từ các cơ cấu như nội các, Ngũ quân đô đốc phủ, Cẩm y vệ, nhưng
nội dung thì khá tương tự.
Nửa tháng trước, binh mã Đại Luật đã đánh vào thành Vọng An.
Ngày đó, thành Vọng An trực tiếp mở thành, không hề chống lại; cũng ở 12
ngày sau, đám Bán Thần lấy Lục Trầm cầm đầu, bắt giữa Độc Cô Thủ ở thành
Thiên An - Ung Châu, sau đó tổng đốc Ung Châu cũng mở thành đầu hàng.
Đây là mảnh lãnh thổ cuối cùng của Đại Ninh, Đại Ninh truyền quốc hơn 800
năm, cuối cùng cũng diệt vong.
Trong các đời hoàng triều Thần Châu, thì coi như là triều đại tương đối ngắn.
Kiếm Tàng Phong còn dâng sớ hỏi dò, nên xử lý Độc Cô Thủ và đám tôn thất
Đại Ninh thế nào.
Hắn biết Sở Hi Thanh đang bế quan, không để ý đến chính vụ, mà việc này
cũng không phải việc quan trọng gì, nên không đánh thức Sở Hi Thanh.
“Độc Cô Thủ sao?”
Sở Hi Thanh rơi vào suy ngẫm.
Dựa vào nội dung tấu chương, lần này Kiếm Tàng Phong đúng là bắt nạt người
khác.
Kiếm Tàng Phong biết Độc Cô Thủ có ý quyết tử, vì vậy đã triệu tập 60 vị cao
thủ cấp Bán Thần, lại còn tập kích Độc Cô Thủ. Cho nên Độc Cô Thủ còn chưa
kịp phản ứng, thì đã bị mấy người Lục Trầm bắt giữ.
Sở Hi Thanh nghĩ thầm, Kiếm Tàng Phong làm như vậy, lẽ nào muốn hàng
phục vị này?
Hắn hơi suy nghĩ một chút, liền ném tấu chương qua một bên.
Một nhân vật như Độc Cô Thủ, nếu chôn cùng Đại Ninh thì đúng là đáng tiếc.
Nhưng bây giờ còn chưa phải lúc tốt nhất để thu phục người này.
Sở Hi Thanh tiếp tục nghiên cứu võ đạo.
Nhưng lần này, hắn chỉ nhập định được nửa tháng, liền không thể không tỉnh
lại.
Sở Hi Thanh cảm ứng được khí cơ của Bạch Đế Tử.
Vị Kiếm Thần này đang đứng ở ngoài hoàng cung, dùng kiếm ý như có như
không để chỉ thẳng vào hắn.
Sở Hi Thanh lập tức hiểu ra, ước hẹn 1 năm của hắn và Bạch Đế Tử đã đến rồi.
Danh Sách Chương: