Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Lão Chúc!”
Khi Sở Hi Thanh vừa nói xong, toàn thân hắn bắt đầu hóa thành hư ảo.
Đây là Quang âm Thuấn Bộ, có thể giúp hắn di chuyển bên trong một đoạn thời
gian nào đó, đi đến một vị trí nào đó.
Nơi Sở Hi Thanh muốn đến chính là phía sau mình.
Đúng lúc này, một vết rách thời gian cực lớn đã xuất hiện ở phía sau hắn.
Nhưng mà các thần cũng đã cảnh giác, các loại thiên quy mạnh mẽ như Lôi
Đình, Tử Vong, Tru Diệt, Hủy Diệt, Xuyên Thấu, vân vân… tất cả đều nghiền
ép về phía Sở Hi Thanh, làm cho vùng không gian nơi này vị vặn vẹo, vỡ vụn.
Còn có thần thức của hơn một ngàn thần linh đồng thời xung kích tinh thần của
hắn.
Sở Hi Thanh đã có đề phòng từ trước.
Thần Lực Tái Thôi! Tái Thôi! Tái Thôi! Tái Thôi!
Hắn dùng tận tám lần, đưa lực lượng lên đến cực hạn.
Quanh thân Sở Hi Thanh xuất hiện vô số đao cương như gương bạc, phản xạ và
bẻ gãy toàn bộ những lực lượng ở trên người mình.
Nhưng trong khoảnh khắc này, Sở Hi Thanh vẫn phun máu tươi, bắp thịt trên
mặt cũng vặn vẹo.
Lục phủ ngũ tạng của hắn đã nát bấy.
Thanh Thiên Lý Chiêu Nhiên đao của Sở Hi Thanh cũng vỡ vụn, mảnh vỡ bắn
ra bốn phía.
Thậm chí tứ chi của hắn cũng đang nứt toác.
Thiên Lý Chiêu Chiêu và Huyết Nhai Nguyên Hồn vẫn có thiếu hụt nhất định.
Thật ra thì đây không tính là thiếu hụt… Thiên Lý Chiêu Chiêu cũng có giới
hạn tối đa.
Dưới mấy ngàn loại thần lực mạnh mẽ và thiên quy mạnh mẽ, Thiên Lý Chiêu
Chiêu đã không thể phản xạ tất cả lực lượng.
Thế giới này vốn không có đao pháp hoàn mỹ.
Ngoài ra, nguyên thần của hắn cũng bị trùng kích, toàn bộ nguyên thần của hắn
cũng nổ tung.
Nhưng trước đó Sở Hi Thanh đã dùng một viên đan dược chữa thương cấp Siêu
Phẩm.
Sau khi giải trừ Thần Lực Tái Thôi, Sở Hi Thanh dựa vào dược lực mạnh mẽ và
lực lượng huyết mạch thần kỳ của bản thân, khiến cho thân thể lập tức khôi
phục như cũ.
Ngay cả nguyên thần của Sở Hi Thanh cũng không ngoại lệ.
Cửu Diệu Thần Luân kiếm của hắn vẫn còn, dù nguyên thần nổ tung thì cũng
không thể chết được.
Mà khi thân thể Sở Hi Thanh khôi phục lại, hắn đã đứng ở trong bí cảnh thời
gian.
Sở Hi Thanh lập tức kiểm tra thân thể mình.
Hắn phát hiện trạng thái của mình cực kỳ gay go.
Tuy rằng máu thịt và nguyên thần xem như khôi phục, nhưng những lực lượng
thiên quy mạnh mẽ kia vẫn khảm sâu vào trong cơ thể hắn.
Điều này làm cho thân thể và nguyên thần của hắn liên tục tan vỡ, ngay cả Vạn
Cổ Thiên Thu Chi Huyết cũng không thể chống đỡ, cũng may là còn có dược
lực mạnh mẽ kia duy trì.
May mắn là Bá thể của Sở Hi Thanh đưa đến tác dụng.
Sở Hi Thanh dự tính là mình có thể vượt qua ải này.
Ngoài ra hắn còn có hai năng lực thiên phú mạnh mẽ là Bất Ma và Vô Thương.
Nhưng Sở Hi Thanh lại ngại phiền phức.
Hắn và chủ nhân nơi này đã ước định, chỉ dùng nơi này để quá cảnh, chỉ có thể
ở lại nhiều nhất là ba cái hô hấp.
Dự tính sau khi thoát khỏi bí cảnh thời gian, hắn còn phải đối mắt với sự truy
sát của các thần.
Nên Sở Hi Thanh chuẩn bị trực tiếp dùng năng lực Vĩnh Tại, để cơ thể mình
khôi phục lại trạng thái của 30 cái hô hấp trước.
Cũng chính là lúc hắn vừa hoàn thành ‘nghi thức’ Tru Thiên.
Nhưng ngay sau đó, Sở Hi Thanh lại cau mày, nhìn về phía trước với ánh mắt
nghiêm túc.
Năng lực Vĩnh Tại của hắn bị người can thiệp, không thể sử dụng.
Mà lúc này, thời gian chung quanh hắn đã đọng lại.
Phía trước là một cự nhân khổng lồ cao đến 890 trượng.
Đầu hắn có một cái sừng gãy, da thịt toàn thân màu đỏ thắm, hai tròng mắt
trống rỗng.
Cái thần khu khổng lồ này có rất nhiều nơi là hư ảo không có thật, nhìn qua
giống tốt mã dẻ cùi.
“Chúc Quang âm!”
Sở Hi Thanh không khỏi híp mắt: “Xin hỏi Thời Thần đây là muốn thế nào?”
“Với sự thông minh của ngươi, cần gì phải hỏi?”
Chúc Quang âm khoanh tay trước ngực, nhìn xuống Sở Hi Thanh: “Ta đang suy
nghĩ, nếu giao ngươi cho bọn họ, ta có thể đổi lấy thứ gì đây?”
Tên nhãi gian xảo gian trá này lại chủ động bước vào bí cảnh thời gian, bước
vào trong tay hắn.
“Giao ta cho bọn họ, ngươi có thể khôi phục hoàn toàn không?”
Sở Hi Thanh ngẩng đầu nhìn về phía đôi mắt của Chúc Quang m: “Có thể giúp
ngươi lấy lại mắt của mình không? Lấy lại sừng của mình không? Lấy lại thần
khí bản mệnh của mình không?”
Trước kia Chúc Quang âm có mắt.
Trong truyền thuyết, hắn nhắm mắt lại thì thiên hạ biến thành ban đêm, mở mắt
ra là ban ngày.
Đôi mắt này tượng trưng cho thời gian trôi qua, cũng đại diện cho quyền bính
ban ngày và ban đêm.
Nhưng đôi mắt này đã bị âm Thần và Dương Thần lấy mất, hiện giờ đã giấu
trong hai viên mặt trời và mặt trăng giả tạo kia.
Theo Thần Xích Hỏa từng nói, hơn một ngàn vạn năm trước, sau khi các thần
của nhân tộc ngã xuống, Chúc Quang âm đã từng là một trong những thần linh
mạnh mẽ nhất thiên địa.
Hắn vốn có thể trở thành thiên đế đời thứ mười, nhưng không biết vì sao mà sau
một trận thiên địa dị biến, hắn lại biến mất không còn tăm tích.
“Làm càn!”
Chúc Quang âm tức giận hừ một tiếng.
Thân thể hắn bỗng nhiên biến hóa, chỉ chớp mắt đã biến thành thú thể, mặt
người thân như rồng, cũng dài đến 890 trượng.
Hắn đưa cái đầu cực lớn đến trước Sở Hi Thanh, giọng nói khàn khàn hung hãn:
“Nếu như ngươi còn chọc giận ta, ta sẽ cho ngươi toại nguyện!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK