Phong Tam thì làm trợ thủ cho Thần Xích Hỏa, hai người liên thủ, khiến miệng
hố gió thổi không lọt.
Nhưng khi Sở Hi Thanh cầm khối băng bay ra ngoài miệng hố, đám người này
đã từ bỏ cố gắng chui vào trong miệng hố.
Bọn họ đều nhìn Sở Hi Thanh với vẻ nghi ngờ không thôi, không biết Sở Hi
Thanh đã dùng bí dược tam phẩm hay chưa?
Mọi người đều không nhìn thấu sâu cạn của Sở Hi Thanh, bọn họ nhìn Sở Hi
Thanh lại cảm thấy như đang nhìn một mảnh trời.
Nhưng thời gian ngắn ngủi như vậy, chắc hẳn là chưa đủ để hoàn thành ‘nghi
thức’ Vô Tướng công.
Vì vậy, dù Sở Hi Thanh có dùng bí dược thì cũng không có vấn đề gì lớn.
Trái lại thì đây còn là một chuyện tốt.
Sở Hi Thanh thăng cấp tam phẩm mà không thể hoàn thành ‘nghi thức’ Vô
Tướng công, như vậy sẽ chỉ làm giảm tiềm lực của hắn.
Sau đó, bọn họ đều không hẹn mà cùng quay đầu bỏ chạy.
Sau đó bọn họ cũng sẽ tiếp tục nhìn chằm chằm vào hướng đi của Sở Hi Thanh.
Người của Vô Tướng thần tông, bình thường đều hoàn thành ‘nghi thức’ trong
vòng ba ngày sau khi ăn bí dược.
Ba ngày này chính mà mấu chốt, bọn họ sẽ không để cho người này có cơ hội
hoàn thành ‘nghi thức’ Vô Tướng công.
Sở Hi Thanh thì lại lạnh lùng nhìn đám người này một chút.
“Đã bị Sở mỗ nhìn thấy, lại còn muốn đi?”
Hắn nhìn thấy những văn tự kia của Lệ Tham thì tâm trạng rất không tốt, vì vậy
sát ý cực kỳ nồng đậm.
Theo Thần Ý Đao Tâm của Sở Hi Thanh hội tụ địch ý và sát niệm của hơn 60
người này, một chém đã có năm người thất khiếu chảy máu, rơi xuống từ không
trung.
Sau lưng Sở Hi Thanh xuất hiện một đôi huyết dực, nó lập tức bùng nổ ra vô số
sợi tơ màu máu, che kín đất trời, quấn quanh lấy tay chân và thân thể của bảy
người.
Bộ ‘ngôi sao La Hầu’ trôi nổi ở phía sau hắn lại phát ra lực hút cực kỳ mạnh
mẽ.
Sau cánh tay của nó hút lấy sáu tên võ tu nhị phẩm.
Khi Sở Hi Thanh chuẩn bị tiến thêm một bước, chém giết hết tất cả đám người
này, thì Thần Xích Hỏa bỗng nhiên rống lên một tiếng: “Đều giao cho ta! Ngươi
nói phải giữ lời.”
Sở Hi Thanh cúi đầu nhìn Thần Xích Hỏa đang hưng phấn không thôi, tâm
trạng lại càng khó chịu hơn.
Nhưng hắn là một người nói lời giữ lời.
Cho nên đã dừng tay, mặc kệ Thần Xích Hỏa tàn sát đám võ tu bị hắn kiềm chế
kia.
Mấy người còn lại thì Sở Hi Thanh không quản, bọn họ đã chạy quá xa, ngoài
tầm tay với; thứ hai là trước mắt Sở Hi Thanh bỗng nhiên hiện lên một màn
sáng màu xanh lam.
Đây là có người mượn Thần Khế thiên bi để gửi tin cho hắn.
Sở Vân Vân: Phu quân, ngươi đã tăng cấp tam phẩm?
Sở Hi Thanh nhìn thấy mấy chữ này, tâm trạng lập tức tốt hơn.
Tuy rằng chỉ là vài chữ ngắn ngủi, nhưng Sở Hi Thanh vẫn cảm nhận được tâm
trạng vui mừng của Sở Vân Vân.
Mấu chốt là hai chữ ‘phu quân’ kia.
Chà chà, thật sự là hiếm thấy.
Lúc này, Sở Hi Thanh liền bóp nát một khối linh thạch trung phẩm: “May mắn,
tam phẩm hạ!”
Lập tức có một đám tin tức xuất hiện trên màn sáng màu xanh lam.
Kế Tiễn Tiễn: “Chúc mừng chủ thượng, tu vị lại tiến thêm một bước, đại nghiệp
của Thiết Kỳ Bang ta có hi vọng.”
Lưu Nhược Hi: “Chủ thượng uy vũ!”
Lục Loạn Ly: “Tốc độ nhanh thật, nhưng tiếp theo ngươi không có tổ sư hỗ trợ,
ta sớm muộn gì cũng vượt qua ngươi.”
Bên trong Tàng Kinh lâu, sự chú ý của Lục Loạn Ly vẫn nằm trên hai chữ ‘phu
quân’ kia.
Sở Vân Vân này, bình thường thì kiêu ngạo lạnh nhạt, không ngờ nàng cũng
dám công khai gọi hai chữ ‘phu quân’ ở trước mặt mọi người.
Lục Loạn Ly cũng không nghiến răng nghiến lợi, trợn mắt giậm chân như trước
kia, mà đột nhiên cảm thấy chán ngán và thất vọng.
Lục Loạn Ly có chút thất thần, nghĩ thầm mình và tên kia là không có khả năng
sao?
Hắn rốt cuộc có thích ta hay không? Ta đến cùng là có vị trí thế nào trong lòng
hắn?
Còn nữa, không ngờ tu vị của hắn đã vượt qua nàng. Sức chiến đấu thì còn hơn
xa nàng.
Mình muốn đuổi theo hắn cũng không dễ dàng.
Vấn Thù Y thì chậm hơn một chút: “Ta cũng vừa mới cảm ứng được từ ‘Cực
Dương thần nguyên’, chỉ là không thể xác định. Hi Thanh chắc không chỉ tăng
tu vị, mà huyết mạch Thần Dương cũng đã đến cấp 21, chúc mừng! Cũng vui
mừng thay cho ngươi!”
Lúc này, tại Cực Đông Băng Thành.
Vấn Thù Y ngồi ở sau ngự án, vẻ mặt có chút thương cảm và mất mát.
Tại hai tháng trước, nàng đã biết Sở Vân Vân lấy danh nghĩa thê tử của Sở Hi
Thanh để trở về bắc vực.
Tâm trạng của Vấn Thù Y rất tồi tệ, mấy chục ngày này, trong lòng nàng như
thiếu mất thứ gì đó, tâm trạng mệt mỏi, phờ phạc, không có tinh thần.
Lúc rảnh rỗi thì Vấn Thù Y lại âm thầm tự giễu.
Chẳng lẽ mình còn thật sự muốn phát sinh cái gì đó với Sở Hi Thanh sao?
Tuổi tác của hai người bọn họ chênh lệch quá nhiều, vốn là chuyện không thể.
Có lẽ là do huyết mạch Thần âm Thần Dương hấp dẫn lẫn nhau, cho nên nàng
mới sinh ra chút tâm tình dị dạng, có ý nghĩ không nên có.
Mình lại bị cái tâm tình đó ảnh hưởng, thật sự là ngu xuẩn.
Danh Sách Chương: