Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sở Hi Thanh mặc kệ nàng, quay đầu nhìn về phía Cuồng Kiếm – Phong Tam:
“Phong tiên sinh, ta thấy vẫn là quên đi. Hai người các ngươi đều hiệu lực dưới
trướng ta, sau này đều là đồng liêu, tranh đấu sẽ tổn thương tình cảm. Có phần
sức lực này, không bằng dùng trên người kẻ địch, khi đó tự nhiên có thể phân
cao thấp.”
Cuồng Kiếm – Phong Tam lại cười khẽ: “Tổn thương tình cảm? Duy Ngã Độc
Tôn Đao của nha đầu này còn chưa có thành tựu, ta đảm bảo sẽ không tổn
thương nàng là được.”
Hắn cũng lắc mình ra, thong dong đi đến trước người Kế Tiễn Tiễn, giọng nói
tùy ý: “Rút đao ý, ta có thể nhường ngươi ba chiêu!”
Kế Tiễn Tiễn nhướng mày liễu.
Nàng lập tức rút đao ra, chỉ chớp mắt ngàn vạn hắc quang quấn quanh thân,
oanh kích về phía Cuồng Kiếm – Phong Tam.
Những hắc quang kia chính Kế Tiễn Tiễn điều động vết rách thời gian, không
gian loạn lưu! Bắt nguồn từ Đại Nghệ Vô Hình Tiễn của nàng!
“Một đao này cũng không tệ lắm.”
Cuồng Kiếm – Phong Tam thuận miệng đánh giá, lại chỉ bước sang một bước,
liền né khỏi nơi đao thế sắc bén nhất.
Mà chung quanh Cuồng Kiếm – Phong Tam lại không sóng không gió, cương
lực không sinh, ngay cả một điểm hắc quang cũng không thể tiếp cận.
Sở Vân Vân ở trong phòng khách nhìn thấy cảnh này, ánh mắt không khỏi sáng
ngời, hiện ra vẻ bất ngờ: “Không hổ là Hạ sư bá, Thần Ý Như Tâm này quá
tuyệt diệu, vận dụng cũng trên cả Thương Hải Thạch.”
Sau đó nàng lại nhìn Sở Hi Thanh với vẻ thâm ý: “Thì ra ngươi rất thương
nàng.”
Sở Vân Vân nhìn ra Sở Hi Thanh mở miệng ngăn cản là vì không muốn Kế
Tiễn Tiễn chịu thiệt.
Trong lòng hắn vẫn hướng về Thiên hộ Cẩm y vệ của mình.
“Nàng muốn tự tìm quả đắng thôi, không biết vì sao mà mấy hôm nay rất nóng
nảy.”
Sở Hi Thanh giả vờ nghe không hiểu, hắn không thể làm gì hơn, sau đó lại tò
mò hỏi: “Vì sao tu vị của Hạ sư bá chỉ là tam phẩm? Tuy đạo tâm của hắn đã
nát, nhưng tu vị trên thân thể vẫn còn, hẳn là không đến mức này chứ?”
Sở Vân Vân lắc đầu: “Tông chủ nói là không thể cao hơn nữa, phong ấn trí nhớ
của cao thủ nhất phẩm, há có thể đơn giản như vậy? Cái này cũng là để ngươi
có thể dung Khi Tâm Cuống Thần. Nếu tu vị của hắn là nhị phẩm, vậy Khi Tâm
Cuống Thần sẽ không có hiệu quả.”
Lúc này Sở Hi Thanh mới nghĩ đến chuyện quan trọng nhất.
“Nói đến thì ta nên sử dụng Khi Tâm Cuống Thần như thế nào?”
Từ quá trình giao thủ ngắn ngủi kia, có thể thấy thần thức của Hạ Bạch Thạch
cực kỳ nhạy cảm.
Nếu như Sở Hi Thanh chỉ sử dụng thẻ Gần Mực Thì Đen thì cũng không sao.
Nhưng nếu dám sử dụng Khi Tâm Cuống Thần với Hạ Bạch Thạch, vậy thì nhất
định sẽ bị phát hiện.
“Lát nữa ngươi sẽ biết, tông chủ cho ta một món đồ, là một món đồ của Thiên
Khí viện.”
Sở Vân Vân vừa nói chuyện vừa quan sát trận chiến trong sân.
Khi bọn họ nói xong, ba đao đã qua từ lâu.
Kế Tiễn Tiễn không chém trúng Cuồng Kiếm – Phong Tam một đao nào, thậm
chí còn không chạm được vào góc áo của hắn.
Mà Cuồng Kiếm – Phong Tam chỉ chém một kiếm, liền để Kế Tiễn Tiễn tan tác.
Để người ta giật mình chính là, Phong Tam lại không chiến thắng được.
Kế Tiễn Tiễn liên tục lùi về sau, tuy rằng rất chật vật, nhưng lại cực kỳ cứng
cỏi, thế mà lại có thể thoát được dưới lưỡi kiếm của Phong Tam.
Mấy chục hiệp tiếp theo đều như vậy, Kế Tiễn Tiễn không đỡ nổi một kiếm của
Phong Tam, lần nào tiếp xúc cũng là tan tác, không đỡ nổi một đòn. Nàng chỉ có
thể duy trì cục diện không bại, mỗi lần đều may mắn thoát được.
Sở Vân Vân hơi suy tư: “Duy Ngã đao ý của nàng rất kiên cố!”
Kiên cố đến mức ngoài dự đoán của mọi người.
Dưới sự chèn ép của Vô Thượng Kiếm Tâm – Hạ Bạch Thạch, Duy Ngã đao ý
của Kế Tiễn Tiễn chẳng những không tan vỡ, trái lại càng đánh càng mạnh.
Sở Hi Thanh lại lắc đầu: “Hạ sư bá vẫn cho ta chút mặt mũi, đã nương tay rồi.
Chỉ muốn đánh bại nàng chứ không đả thương nàng.”
Thật ra đây là kiêu căng tự mãn.
Ta nói ra thì nhất định sẽ làm được! Nói không tổn thương một sợi lông thì sẽ
không tổn thương, bằng không coi như Cuồng Kiếm – Phong Tam hắn thua.
Cái này cũng để cho Kế Tiễn Tiễn có không gian để giãy dụa.
“Chậc! Đã tẩy sạch trí nhớ của Hạ sư bá, vì sao không sửa luôn tính cách của
hắn?”
Sở Hi Thanh cũng biết khả năng này là không lớn.
Cái gọi là giang sơn dễ đổi, bản tính khó dời.
Phàm là người tu luyện Thần Ý Như Tâm Kiếm và Duy Ngã Độc Tôn Đao, nếu
trong lòng không có ngạo khí, vậy thì sẽ không có thành tựu gì.
Sở Hi Thanh phát hiện lực lượng của Hạ Bạch Thạch đang từ từ mạnh lên theo
thời gian.
Vì không đánh bại Kế Tiễn Tiễn mà không tổn thương nàng, Hạ Bạch Thạch vô
thức, bất tri bất giác cởi bỏ phong ấn.
Sở Hi Thanh hơi nhướng mày, lại nghĩ đến một chuyện: “Đúng rồi, sau này Hạ
sư bá thăng cấp kiểu gì? Cũng không thể để hắn dùng thêm một phần bí dược
nhị phẩm chứ?”
“Chưa chắc là không thể!” Sở Vân Vân mỉm cười: “Mấu chốt là để cho hắn tin
tưởng, mình đã dùng bí dược.” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK