Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi Ma Lưu Đao Vương – Trang Nghiêm bị đánh vào vách hang, mũi thương
của Sở Vân Vân xoay chuyển, nhắm thẳng vào Quần Sơn Xã Tắc chi thần.
Hóa thể của vị thần linh này đã bị Sở Vân Vân đánh nổ quá nửa, máu thịt nát
bấy.
Tuy thời gian đã qua một cái hô hấp, nhưng hắn vẫn không thể khôi phục hoàn
toàn. Chỉ có tứ chi hoàn hảo, còn nơi lồng ngực vẫn là trống không.
Quần Sơn Xã Tắc chi thần dốc toàn lực, cũng không thể trục xuất tất cả võ ý
của Sở Vân Vân ra ngoài.
Mấy chục loại thiên quy hợp lại với nhau, rắc rối và phức tạp đến mức làm cho
một thần linh thượng vị như hắn cũng cảm thấy vướng tay vướng chân.
Khi hắn nhìn thấy mũi thương của Sở Vân Vân lại đánh về phía mình lần nữa,
con ngươi không khỏi trợn lên, ánh mắt vừa kinh vừa giận.
“Ngươi độc thần!”
Nữ tử này không chỉ đánh hắn trọng thương, để bộ thân xác này gặp nguy hiểm,
mà còn phá hỏng ý đồ khống chế trận pháp ở núi Trủng Tể này của hắn.
Đặc biệt là hắn chỉ còn kém một chút nữa thôi là có thể khống chế tất cả trận
pháp ở núi Trủng Tể này rồi.
Lúc này, bốn vị Thần thị đã trở về bên cạnh hắn, bọn họ không chỉ vận dụng
thần khí, mà còn liên thủ tạo lên một tầng ‘Vĩnh Hằng chi bích’ mạnh mẽ ở
trước người hóa thể của thần linh. Đồng thời còn cầm liêm đao lên để phản
kích, điên cuồng tấn công.
Quần Sơn Xã Tắc chi thần cũng cầm quyền trượng chỉ về phía Sở Vân Vân.
Khoảnh khắc này.
Ầm!
Nghịch Thần Kỳ đâm thủng tất cả, liêm đao cũng tốt, ‘Vĩnh Hằng chi bích’
cũng được, tất cả đều bị Nghịch Thần Kỳ màu đen của Sở Vân Vân xuyên
thủng!
Tứ đại Thần thị lại bị tiện tay đánh bay, thân thể lại bắn ra ngoài như sao băng.
Thân thể bọn họ không chỉ nứt ra mấy chục vết thương khủng bố, miệng mũi và
vết thương đều tràn đầy máu tươi, toàn thân rơi rụng xuống dưới, hình thành
bốn cái hố to.
Tay phải của Quần Sơn Xã Tắc chi thần cũng bị thương của Sở Vân Vân đánh
thành thịt vụn, quyền trượng trong tay cũng bay ra ngoài.
Hắn nhìn thiếu nữ giáp đen ở trước mắt với vẻ không thể tin nổi.
Trong phàm nhân, lại có nữ tử đáng sợ như vậy sao!
Một tia thần hồn của hắn bám vào thân thể của Thần tử này, thực lực đã tiếp cận
với Bán Thần đỉnh cao, cũng là cái gọi Siêu Phẩm đỉnh phong của phàm nhân,
lực lượng thiên quy lại hơn xa Bán Thần!
Nhưng mà trước mặt nữ tử phàm nhân Tần Mộc Ca này, hắn quả thực là yếu ớt
như một đứa trẻ ba tuổi, không chịu nổi một đòn!
Cheng!
Tiếng binh khí va chạm lại vang lên, đó là vị võ tu dùng xích sắt kia.
Người này dùng độn pháp thần kỳ của mình, né tránh khỏi sự ngăn cản của Sở
Hi Thanh và Kiếm Tàng Phong.
Hắn lắc mình mà tới, đỡ một đòn trí mạng thay Quần Sơn Xã Tắc chi thần, làm
cho trước người Quần Sơn Xã Tắc chi thần nổ tung ra một tia lửa xanh lam chói
mắt.
Trong đôi mắt màu xanh làm của Sở Vân Vân, nhất thời hiện ra một vệt đen
trầm.
Ầm!
Theo một đạo hắc quang lóng lánh kia, vai của võ tu dùng xích bị nổ nát, rất
nhiều máu thịt bị Nghịch Thần Kỳ hất bay, sau đó thôn phệ!
Hóa thể của một vị thần linh không biết tên này, cũng không đỡ nổi một đòn của
Sở Vân Vân.
Sở Vân Vân tức giận vì kẻ này cứu viện Quần Sơn Xã Tắc chi thần, làm cho
nàng sắp thành lại bại, lúc này lại mượn thức ba của Hỗn Độn Thiên Đao do Sở
Hi Thanh sáng tạo ra, gần như một thương liền lấy mạng kẻ này.
Phía xa xa, trái tim của Trang Nghiêm co quắp lại, sắc mặt trắng bệch.
Hắn cảm thấy mình sắp phát rồ rồi.
Cái này không đúng! Rất không đúng!
Ba năm trước hắn cũng tham dự vào cuộc chiến vây giết Tần Mộc Ca, là một
trong ba vị võ tu siêu nhất phẩm có mặt tại đó.
Khi đó, Tần Mộc Ca đúng là rất mạnh mẽ, nhưng cũng không mạnh như ngày
hôm nay!
Mạnh đến mức khiến người ta tuyệt vọng!
Có thể là sau khi tu vị bị hao tổn, huyết mạch bị phong ấn, thì nàng đã tiến bộ
trong việc điều động lực lượng mà bản thân nắm giữ. Còn cả võ đạo của nàng,
dĩ nhiên lại tiến bộ đến mức Trang Nghiêm không hiểu được.
Trong lòng Trang Nghiêm không khỏi sinh ra ý kinh hãi, ý chí võ đạo trải qua
mấy chục năm rèn luyện của hắn, lại không thể trấn áp được ý niệm này.
Nhưng hắn vẫn không do dự, lại tiếp tục xông lên.
Trang Nghiêm biết, nếu hôm nay mình còn không dốc toàn lực, dám ngồi nhìn
hai hóa thân thần linh bị giết, chỉ sợ mình cũng chắc chắn phải chết!
Thân thể của hắn biến ảo giữa Phong và Thủy, thay đổi thất thường, để cho
người không thể dự đoán. Ánh đao trong tay lại như một thác nước màu bạc, lại
tựa như một dải lụa vắt ngang trời, đem gió, nước và các thiên quy khác phát
huy đến vô cùng nhuần nhuyễn.
Còn cả Đoạn Thiên chi pháp mà hắn nắm giữ, mượn sức gió và dòng nước, thể
hiện ra lực sát thương đáng sợ đến cực điểm.
Nội tâm của Trang Nghiêm lại lạnh lẽo như băng, kết hợp chân nguyên và linh
thức của bản thân, truyền bá ý niệm ra ngoài: “Các vị đạo hữu ở bên ngoài, xin
hãy mau chóng đi vào, đừng tiếp tục trì hoãn! Bá Võ Vương Tần Mộc Ca khởi
tử hoàn sinh, nữ tử này còn chưa khôi phục, sức chiến đấu vẫn bễ nghễ thiên
hạ.”
“Ta và hai hóa thể thần linh liên thủ mà vẫn không phải đối thủ của nàng, kính
xin chư vị nhanh chóng cứu viện. Nếu như hôm nay chúng ta chết ở đây, chỉ sợ
Thái Vi Viên sẽ rơi vào tay nàng, chỉ sợ chư vị cũng có nguy hiểm đến tính
mạng.” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK