Thần Tịnh Ly cũng không thể làm gì.
Hiện giờ, đao ý của Sở Hi Thanh đang là lúc cực thịnh, chỉ sợ nàng vừa hiện
thân thì sẽ chết dưới đao của Sở Hi Thanh.
Nếu bản thể của nàng hàng lâm, đúng là có thể trấn áp Sở Hi Thanh bây giờ.
Dưới cái nhìn của nàng, Thần Ý Xúc Tử Đao của người này còn rất nhiều sơ hở,
không đủ hoàn thiện. Tu vị của hắn cũng không đủ, nếu không có Thần Ý Xúc
Tử Đao, hoặc là đổi một hoàn cảnh khác, thì người này giống như sâu kiến khi
đứng trước mặt bản thể của nàng.
Dù là bộ hóa thể này, thì cũng có thể đánh bại hắn.
Nhưng một khi nàng làm như vậy, thì bản thể của nàng sẽ phải đối mặt với nguy
cơ cực lớn.
Một khi Táng Thiên nhập ma, cuộc chiến của chúng thần sẽ bắt đầu, nàng có
thể sẽ là thần linh thượng vị chết đầu tiên.
Thậm chí còn có thể chết dưới ‘Tạo Hóa thần thụ’ luôn hôm nay.
“Như vậy cũng không phải biện pháp.”
Thần Phổ Thiên than thở một tiếng: “Một khi ‘Tạo Hóa thần thụ’ bị chặt đứt,
những Tinh chủ như chúng ta còn đỡ, còn đám ‘thần hoang dã’ không chiếm
được sao kia sẽ điên mất.”
Những thần linh này bị cấm chỉ rút nguyên lực trong thiên địa, lại không muốn
đi vào con đường Ma thần, vậy chỉ có thể hấp thu bộ phận nguyên lực bên trong
trái cây của ‘Tạo Hóa thần thụ’.
Còn có rất nhiều thần miếu trên ‘Tạo Hóa thần thụ’, hàng năm đều cung cấp
một số máu thịt tinh khiết cho bọn họ.
Có thể tưởng tượng được, một khi ‘Tạo Hóa thần thụ’ bị chém đứt, vực ngoại sẽ
rơi vào tình cảnh hỗn loạn như thế nào.
Thần Tịnh Ly vẫn thờ ơ như cũ.
Nàng nghĩ những chúa tể và đế quân kia cũng sẽ không ngồi xem.
Mặc kệ là nhà nào thì cũng không trêu chọc nổi đám ‘thần hoang dã’ sắp phát rồ
kia.
Tiếp theo đơn giản là nhìn bọn họ chọn như thế nào.
Tiếp theo chỉ có bốn khả năng…
Bọn họ lựa chọn trả giá đắt, đích thân ra tay; hoặc là để mấy vị thuộc hạ có thực
lực mạnh mẽ hàng lâm, mặc kệ tất cả để giết chết Sở Hi Thanh.
Hoặc là có thể hi sinh ‘Tạo Hóa thần thụ’ và những ‘thần hoang dã’ kia; hoặc là
loại bỏ đặc tính bất tử của Đại La Nghĩ tộc, để Sở Hi Thanh được toại nguyện,
đồng thời rút củi dưới đáy nồi, khiến cho hắn không thể làm loạn ở Trung Thổ
nữa.
Tin tưởng rằng đám kiến kia cũng sẽ không ngồi yên chờ chết, chúng nó nhất
định sẽ nghĩ biện pháp tự cứu.
Khi Thần Tịnh Ly nghĩ đến đây, nàng nhìn thấy một đạo lôi đình màu vàng nhỏ
như sợi tóc lại phát ra ánh sáng cực mạnh xuất hiện giữa bầu trời, nó đột nhiên
lao xuống từ chín tầng mây, xuyên qua tán cây, bổ thẳng vào Sở Hi Thanh.
Tia lôi đình này tuy rất nhỏ bé, song khi nó đánh xuống thì tất cả sinh linh ở
vùng thế giới này, bao quát cả Thần Tịnh Ly đều cảm thấy tâm thần run rẩy,
cảm giác hồi hộp và lo sợ phát ra từ sâu trong linh hồn.
“Lôi Thần – Thiên Bá!”
Hai mắt Thần Tịnh Ly sáng lên.
Lôi Thần – Thiên Bá không thuộc hàng ngũ 12 Tổ thần, nhưng lại là tiên thiên
thần linh cùng một thời đại với Bàn Cổ, lực lượng ngự trị trên 12 Tổ thần, được
xưng là Cửu Thiên Lôi Đế.
Đây cũng là một tồn tại tiếp cận vô hạn với Tạo Hóa Chúa Tể, có người nói còn
tiếp cận hơn cả ‘Bàn Cổ chúa tể’.
Vị này bình thường đều không để ý đến thế sự.
Không ngờ hôm nay hắn lại ra tay, tuy rằng không để phân thân hóa thể hạ
phàm, nhưng lại đưa thần lực vĩ đại của hắn hạ xuống phàm thế.
Tuy rằng lôi đình của Lôi Thần – Thiên Bá đã yếu bớt khi xuyên qua chín tầng
trời, thần uy không đủ một phần mười, nhưng cái này cũng đủ để giết chết Sở
Hi Thanh.
Đây chính là lực lượng mà Táng Thiên và các thần của nhân tộc không thể ngăn
cản…
Nhưng một cái chớp mắt tiếp theo, sắc mặt của nàng liền cứng đờ.
Chỉ thấy Sở Hi Thanh ở giữa không trung bỗng nhiên chém ra một mảnh đao
cương màu trắng bạc.
Mà khi tia lôi đình màu vàng kia đến gần Sở Hi Thanh, đánh vào mảnh đao
cương trắng bạc kia, thì nó bỗng nhiên bị đánh gãy, bay ngược về phía ‘Tạo
Hóa thần thụ’.
Uy lực của lôi đình màu vàng này vượt xa Thần Ý Đao của Sở Hi Thanh, nó
đánh nổ một vết thương sâu đến 30 dặm trên thân cây.
Toàn bộ ‘Tạo Hóa thần thụ’ đều rung chuyển kịch liệt như núi chuyển đất sập.
Lúc này, lại có một đạo ánh sáng xuất hiện giữa bầu trời, rồi đánh thẳng về phía
Sở Hi Thanh, nhưng lại bị đao cương trắng bạc kia đẩy về phía ‘Tạo Hóa thần
thụ’, làm cho vết thương trên thân cây lại sâu hơn.
Hiện giờ, vết thương trên thân cây đã sâu đến hơn 700 dặm!
“Không thể nào?”
Thần Tịnh Ly thét một tiếng kinh hãi, rồi lập tức nhíu mày liễu: “Là một thức
Thiên Lý Chiêu Chiêu kia? Phổ Thiên, chuyện gì thế này? Ta không cảm ứng
được sức mạnh khác can thiệp vào?”
Nàng không tin đao pháp của Sở Hi Thanh có thể phản xạ lực lượng của Cửu
Thiên Lôi Đế và Câu Trần Tinh Quân.
Lực lượng của song phương căn bản là không cùng một đẳng cấp.
Lực lượng Báo Ứng của Thiên Lý Chiêu Chiêu có thể xưng hùng phàm thế thì
cũng thôi, nhưng trong mắt đế quân và Tổ thần thì tính là thứ gì chứ?
Thần Phổ Thiên lại hít một ngụm khí lạnh: “Như vậy xem ra Thái Bạch Tinh
Quân đã suy đoán đúng rồi.”
“Hả?” Thần Tịnh Ly hơi ngờ vực: “Bạch Đế Tử? Nói nghe xem nào.”
Danh Sách Chương: