Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Thành Vọng An.
Vừa vào canh hai, Tả Thanh Vân lại cởi trần đi vào trong sân rèn luyện võ đạo.
Thân hình của hắn bây giờ không khoa trương như lúc mới tu luyện Thần Diễn
Bát Pháp, nhưng vẫn cực kỳ cao to.
Thân thể hắn đã rút lại còn khoảng bảy thước rưỡi, cơ bắp toàn thân mạnh mẽ
và cứng rắn như sắt thép, nhưng lại cực kỳ linh hoạt.
Khi Tả Thanh Vân luyện Thần Diễn Bát Pháp đến pháp thứ bảy, hắn nghe thấy
tiếng rao hàng ở bên ngoài.
“Đặc san đây đặc san đây! Đặc san mới của Luận Võ lâu và Thiên Cơ các đây!
Phương bắc xảy ra chuyện lớn. Đại quân Cự linh Bất Chu sơn xuôi nam xâm
lấn Băng Châu, Vạn Ma quật của Vô Tướng thần tông sinh biến cố, Thần Ý
Xúc Tử Đao đột nhiên xuất hiện, thần thoại vô địch của Huyết Nhai tái hiện
nhân gian. Đặc san đây…”
Tả Thanh Vân nghe được nửa đầu thì không để ý lắm, âm thầm lắc đầu một cái.
Tại sao lại phát đặc san?
Hơn một tháng trước, Thiên Cơ các đã phát hành một kỳ đặc san riêng cho Sở
Hi Thanh.
Khi đó hắn còn cảm thán không thôi.
Vị huynh đệ kia của mình càng ngày càng lợi hại, mạnh như Thần Ma Đao
Quân – Vạn Kiếm Sinh mà còn không có tư cách để Sở Hi Thanh rút đao.
Bây giờ Luận Võ lâu lại phát đặc san, chỉ là không biết là chuyện gì.
Kỳ đặc san mới nhất của bọn họ là mấy tháng trước, cũng là phát hành vì Sở Hi
Thanh.
Cũng không biết vì sao nửa đêm mà lại có người bán sách đến đây rao hàng.
Canh hai là giờ hợi, rất nhiều người vẫn đang ngủ.
Quấy nhiễu mộng đẹp của người ta, không sợ bị đánh sao?
Nhưng khi nghe thấy vài câu sau, sắc mặt Tả Thanh Vân chợt thay đổi.
Lúc này, hắn vội vàng rút chiếc trường bào treo ở một bên lên, rồi khoác lên
người.
Khi sắp bước ra khỏi cửa, Tả Thanh Vân lại nhớ ra là mình không mang tiền, vì
vậy lại quay người về phòng, cầm năm mươi lượng bạc.
Khi hắn vội vã đi ra cửa, liền phát hiện người bán sách đang bị một đám người
bao vây.
Rất nhiều người là hàng xóm ở nơi này, Tả Thanh Vân bây giờ đã là lục phẩm
hạ, hắn ỷ vào thân thể mạnh mẽ, gạt đám người để chen vào.
“Xảy ra chuyện gì? Luận Võ lâu và Thiên Cơ các lại phát hành đặc san trong
cùng một thời gian? Ngươi lừa gạt đúng không? Còn cả Thần Ý Xúc Tử Đao
đột nhiên xuất hiện là thế nào? Huyết Nhai thánh truyền của Vô Tướng thần
tông không phải là Sở Hi Thanh sao?”
Người bán sách ôm quyền cười nói: “Tiểu nhân sao dám lừa bịp quý nhân nơi
này? Đúng là hai nhà đồng thời phát hành đặc san, thời gian là chiều hôm nay,
đến chạng vạng mới bán ra. Còn cụ thể ra sao, mời chư vị xem xong thì sẽ biết,
mua hai quyển 58 lượng bạc, một một quyển 30 lượng.”
Tả Thanh Vân nghe vậy thì sững sờ: “Sao lại đắt vậy?”
Bình thường, Thiên Cơ Võ Phổ là 10 lượng một quyền, Luận Võ Thần Cơ –
Thần Châu Chí là 12 lượng. Địa phương chí thì rẻ hơn nhiều, chỉ 3 lượng.
“Vì giấy ở Vọng An quá đắt.” Người bán sách lắc đầu nói: “Có người nói, vì
phát hành kỳ đặc san này, hai nhà không chỉ mua sạch giấy ở quanh thành Vọng
An, mà còn cướp đoạt tất cả giấy ở vùng Hà Lạc, vì vậy kỳ đặc san này khá
đắt.”
Tả Thanh Vân càng thấy tò mò hơn.
Gia cảnh hắn giàu có, mặc kệ là bổn gia hay là nhà mẹ đẻ thì đều không thiếu
tiền.
Vấn đề là hắn mang không đủ bạc, may mắn là có hàng xóm người quen ở đây,
mượn tạm mười lượng, mua hai quyển đặc san.
Sách vừa đến tay, Tả Thanh Vân liền ngây người.
Bìa Thiên Cơ Võ Phổ, viết là ‘Thần ý vô địch Sở Hi Thanh’, phía trên còn có
tranh của Sở Hi Thanh.
Mà bìa Luận Võ Thần Cơ – Thần Châu Chí thì lại ghi ‘Thần thoại võ lâm Sở
Vô Địch’, cũng có một bức họa của Sở Hi Thanh, chỉ là góc độ khác nhau, họa
sĩ khác nhau.
Một kỳ đặc san này, quả nhiên là có quan hệ với Sở Hi Thanh.
Tả Thanh Vân xem Thiên Cơ Võ Phổ trước, mấy chục trang đầu là Danh Hiệp
Bảng và Địa Bảng.
Đứng đầu Danh Hiệp Bảng, thế mà lại là Sở Hi Thanh.
Tả Thanh Vân không khỏi trợn mắt há hốc mồm.
Sở Hi Thanh đã làm gì mà được liệt vào hạng đầu Danh Hiệp Bảng đương đại?
Sau đó là Địa Bảng, Tả Thanh Vân lại tìm thấy tên của Sở Hi Thanh ở hạng
150.
Tả Thanh Vân không chú ý cũng không được.
Bởi vì tên của Sở Hi Thanh được tô rất đậm.
Mặt sau còn có chút thích: Trước năm trăm vạn đại quân, Vô Cực Đao Quân –
Sở Hi Thanh vô địch thiên hạ!
Tả Thanh Vân nhướng mày lên, vội vàng lật trang sau ra xem.
Hai trang tiếp theo là một bài văn chương dài, miêu tả tỉ mỉ trận hỗn loạn ở Vạn
Ma quật và trận đại chiến ở Thương Lang nguyên.
Đám biên soạn của Thiên Cơ các vì muốn đổ đầy nội dung, nên tường thuật rất
rườm rà.
Tả Thanh Vân lại xem từng câu từng chữ một.
Khi thấy Sở Hi Thanh đao ép vạn quân ở Thương Lang nguyên, dùng Thần Ý
Đao Tâm giết hơn 90 đầu Cự linh tam phẩm, hơn 20 vị cự linh nhị phẩm, lại
hợp lực với rất nhiều đại trưởng lão của Vô Tướng thần tông để giết bốn vị nhất
phẩm, Tả Thanh Vân chỉ cảm thấy nội tâm sôi trào, khó có thể kiềm chế.
Về phần hỗn loạn ở Vạn Ma quật, do không có người tận mắt nhìn thấy, nên
Thiên Cơ Võ Phổ chỉ suy đoán. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK