“Tạm thời không cần để ý đến Kiến Nguyên đế. Tên biến thái Vạn Trá chi chủ
kia sao có thể để Sở Hi Thanh làm hỏng chuyện của hắn? Hai vị âm Thần
Dương Thần kia lại càng không thể coi thường. Sở Hi Thanh muốn lật tung Đại
Ninh, vậy cũng không dễ đâu. Vì vậy không ngại chờ một chút, chờ Kiến
Nguyên đế rơi vào hoàn cảnh sơn cùng thủy tận, chúng ta lại nhúng tay cũng
không muộn.”
Thần Tịnh Ly mỉm cười xong, nàng lại chợt nghĩ đến, mấy vị đế quân và Tổ
thần kia sẽ không tin tưởng lời nói của mình nữa.
Ý kiến của mình đã không thể ảnh hưởng đến phán đoán của bọn họ. Khiến cho
nàng không khỏi mất hứng.
Thần Tịnh Ly lắc lắc đầu: “Bạn tốt, ngươi còn chưa nói Sở Hi Thanh đang ở
đâu.”
Nhiệm vụ hàng đầu của nàng bây giờ, chính là ngăn cản Sở Hi Thanh tiến lên
trên bia đá Như Ý.
“Hắn đang ở cách đây không xa.”
Linh quang của Thần Phổ Thiên bay quanh Thần Tịnh Ly: “Sau khi khắc ấn
thiên quy xong, hắn lại dẫn đám kiến kia đi về phía tây bắc, hai canh giờ đã
vượt qua hơn hai vạn dặm, tiếp cận với biên giới tán cây của ‘Tạo Hóa thần
thụ’.”
“Tạo Hóa thần thụ?”
Thần Tịnh Ly cau mày liễu, ngạc nhiên không thôi: “Hắn lại đi đến chỗ ‘Tạo
Hóa thần thụ’?”
“Đúng vậy, hắn điều động Đại La Nghĩ tộc tàn sát và giết chóc ở dưới tán cây
‘Tạo Hóa thần thụ’, đến nay đã có hơn 300 vạn cự linh gặp nạn. Nhân khẩu sinh
hoạt dưới tán cây ‘Tạo Hóa thần thụ’ còn nhiều hơn cả tứ đại thần sơn. Dự tính
không lâu sau, thương vong sẽ còn nhiều hơn, đây chính là một trận hạo kiếp
chưa từng có.”
Thần Phổ Thiên lại hơi chậm lại: “HIện giờ, các thần đang nhìn chằm chằm vào
hắn, phán đoán ý đồ của hắn, chúng ta vẫn không biết hắn muốn làm gì. Có
người nói, ngay cả hai vị Tổ thần đang ngủ say cũng đã tỉnh lại, cũng đang nhìn
vào hắn.”
Lúc này, trong mắt Thần Tịnh Ly lại hiện ra một vệt hàn quang: “Ta biết hắn
muốn làm gì, hay cho Vô Cực Đao Quân! Tên này thật sự là lợi hại!”
Thần Phổ Thiên không khỏi nghi hoặc, hỏi dò: “Bạn tốt, nếu ngươi biết mục
đích của hắn, vậy thì đừng để ta tò mò.”
“Có lẽ những đế quân và Tổ thần kia cũng đã đoán được, bằng không bọn họ đã
không coi trọng như vậy.”
Thần Tịnh Ly cười khẽ một tiếng, giọng nói còn ngậm lấy mấy phần bội phục:
“Hắn muốn ép chúng ta ra tay, ép chúng ta tiêu diệt toàn tộc Đại La Nghĩ tộc!”
Thần Phổ Thiên sững sờ, chùm sáng đứng yên tại chỗ, rất lâu không động đậy.
“Thì ra là vậy! Đây là muốn mượn tay mấy vị Tử Thần và Minh Thần của
chúng ta, để loại bỏ đặc tính bất tử của Đại La Nghĩ tộc đúng không?”
Nhân tộc không có Tử Thần, không thể giết chết Đại La Nghĩ tộc.
Nhưng mà Cự thần thì có thể, bọn họ có vài vị Tử Thần và Minh Thần, hai vị
mạnh nhất trong đó còn có lực lượng nửa bước Tạo Hóa.
Thần Phổ Thiên tin tưởng phán đoán của Thần Tịnh Ly.
Vấn đề bây giờ là, Sở Hi Thanh làm thế nào để ép bọn họ ra tay.
Ngay cả Thần Phổ Thiên cũng biết, chúng thần nghiêng về cứu trợ Đại La Nghĩ
tộc hơn, muốn giúp bọn họ thoát khỏi Sở Hi Thanh, chứ không phải làm theo ý
của Sở Hi Thanh.
“Không chỉ như vậy, đây cũng là một ‘nghi thức’ Nhai Tí của hắn! Nhằm vào
Cự linh, cũng nhằm vào Đại La Nghĩ tộc, một mũi tên trúng mấy con chim.”
Thần Tịnh Ly cảm khái: “Hắn xua đàn kiến lên phương bắc, mặc chúng tàn sát
ở Trung Thổ, đây là báo thù ngày xưa chúng ta xua đuổi Đại La Nghĩ tộc xuống
phương nam. Sau đó lại mượn tay chúng ta, diệt tộc Đại La Nghĩ tộc.”
“Lại nhìn bố cục của hắn ở phương nam đi, báo thù nhà, báo thù nước, tất cả
đều không bỏ sót, tất cả đều đang tiến hành. Quy mô ‘nghi thức’ này quá khổng
lồ, từ tuyên cổ đến giờ vẫn chưa từng xuất hiện loại quy mô này. Dù một giây
sau hắn trở thành Thánh Giả Nhai Tí, thì ta cũng không bất ngờ.”
Nàng nhìn về phía đông nam, thần nhãn xuyên qua hư không, nhìn về phía chỗ
của Sở Hi Thanh bây giờ.
“Thực sự là quá nhanh, tốc độ trưởng thành của hắn khiến người ta giật mình.
Hắn để ta nhớ tới Táng Thiên, nhớ tới Thánh hoàng đời thứ ba, nhớ tới Minh
Thiên Thu, bọn họ đều quật khởi trong thời khắc nhân tộc nguy nan nhất, trở
thành cột chống trời cho nhân tộc trong thời gian ngắn nhất.”
“Người này cũng giống như vậy, hắn rất có thể được sinh ra từ khí vận cuối
cùng của nhân tộc Thần Châu. Chỉ cần hắn đánh vỡ giới hạn phàm và thần,
cũng trở thành một Thánh Giả của thiên quy nào đó, thì chúng ta không thể đưa
nhân tộc Thần Châu trở về thành nô bộ! Hãy chờ xem! Nếu các thần cứ để hắn
trưởng thành như vậy, bọn họ sớm muộn gì cũng hối hận.”
Thần Phổ Thiên không khỏi rơi vào yên lặng.
Hắn nghĩ cũng may là Sở Hi Thanh bây giờ chỉ là nhị phẩm.
Hắn còn một tầng phong ấn cuối cùng nữa.
Đây cũng là cửa ải mà hắn chắc chắn không thể vượt qua.
Dù thế nào thì hắn cũng không thể vượt qua cửa ải này.
Danh Sách Chương: