Càng làm cho người ta buồn bực chính là, dưới đáy biển lại xuất hiện một cái ấn
cực lớn màu vàng, khí thế huy hoàng.
Đó chính là võ tu Siêu Phẩm mới thoát vây khỏi Vạn Ma quật, Thần Ấn Phiên
Thiên, Tụ Lý Càn Khôn – Trầm Nguyên.
Thần bảo ‘Phiên Thiên kim ấn’ trong tay người này, bao hàm cả Bình Thiên và
Lượng Thiên chi pháp.
Bản thân cái ấn vàng này chỉ to bằng nắm tay, lúc này lại được lực lượng của
Trầm Nguyên thôi phát, mở rộng ra đến hơn vạn trượng, trọng lượng lên đến
ngàn tỷ, bởi vậy diễn sinh ra trấn áp chi đạo, trấn áp tất cả thiên quy đạo luật ở
nơi này.
Hắn làm cho tất cả mọi người ở quanh đây gần như không thể vận chuyển chân
nguyên, võ ý, thiên quy như ý, hầu như không có sức để phá giải đại trận phòng
hộ của Thái Vi Viên.
Sau đó còn có một đạo ánh kiếm màu đen chém qua.
Một kiếm này như kinh hồng, bao phủ toàn bộ Thái Vi Viên, một kiếm này che
kín cả trời đất, tựa như trên chém cửu tiêu, dưới trảm cửu u!
Cảnh này khiến cho tất cả võ tu ở quanh đây đều chửi ầm lên.
“Tiên sư nhà nó! Là Già Thiên Kiếm Thánh – Mạch Đan Thư!”
“Vô Tướng thần tông muốn ăn một mình sao?”
“Nào có chuyện tốt như vậy! Lẽ nào đồ tốt trên đời này đều bị Vô Tướng thần
tông các ngươi chiếm hết?”
“Hai tên quỷ bệnh trọng thương chưa lành, sao dám ngăn cản ta? Cút cho ta!”
“Tố tiên tử, hai nhà chúng ta đều là thần tông chính đạo, mấy ngàn năm qua
cùng nhau trông coi chính đạo, việc này chỉ sợ là hỏng danh vọng của quý tông,
làm trái đạo nghĩa giang hồ.”
“Các ngươi làm như vậy, không khỏi quá khó coi rồi!”
Tố Phong Đao không thèm để ý, nàng toàn lực thôi phát Tru Lục thần đao, mỗi
một đao đều dùng tất cả sức lực.
Bóng người của nàng qua lại trong đáy biển, chỉ công không thủ, hơn nữ còn
dùng bất cứ thủ đoạn tồi tệ nào, tru diệt, phá hư, quấy rối, không tiếc tất cả để
ngăn cản đám người có ý đồ tiến vào Thái Vi Viên này.
Đám người Sở Hi Thanh đã vào trong Thái Vi Viên.
Vì vậy Tố Phong Đao không cần phải suy nghĩ những thứ khác.
Nàng chỉ cần ngăn cản đám người này tiến vào Thái Vi Viên, là có thể đảm bảo
thánh địa thuật sư này sẽ rơi vào tay Vô Tướng thần tông.
Mà với tu vị và võ đạo của Tố Phong Đao, muốn phá hư một chuyện gì đó là rất
đơn giản.
Nàng không cần đánh với những người này, chỉ cần phối hợp với hai người
Mạch Đan Thư và Trầm Nguyên, dùng phương pháp du đấu để quấy rối bọn họ,
liền có thể làm cho đám người này không thể làm gì.
Nhưng vào lúc này, Tố Phong Đao lại có cảm ứng, ngẩng đầu lên nhìn bầu trời.
Chỉ thấy sao Thất Sát ở phía tây bắc bỗng nhiên tỏa sáng mạnh mẽ.
Khi ánh sáng kia chói mắt đến cực điểm, một thanh trường đao liền rơi rụng từ
trên không trung.
Nó không chỉ phá tan chín tầng mây, phá tan sóng âm của cái chuông khổng lồ
kia, mà còn dễ dàng phá nát màn kiếm che trời của Mạch Đan Thư.
Con ngươi của Tố Phong Đao co rút lại, nắm chặt Tru Lục thần đao.
“…Thất Sát tinh quân!”
Vị Thất Sát tinh quân này không chỉ đích thân ra tay, mà còn mạnh mẽ xé nát
từng tầng không gian, đưa một bộ phận thân thể của hắn vào trong phàm giới.
Ánh đao kia đã hàng lâm đến không trung của Thái Vi Viên.
Nhưng đúng lúc này, bóng người của ba Ma thần Táng Thiên, Lê Tham và Tử
Vũ cũng hiện ra ở trên không trung vùng biển này.
Ma ảnh của bọn họ như cột chống trời, chân đạp biển rộng, trên chống cửu tiêu,
gánh vác cả mảnh vòm trời mênh mông này.
Còn có một đạo ánh kiếm ác liệt đến cực điểm chém xuống từ một phía khác
của vòm trời.
Ầm!
Theo một tiếng nổ rung trời, đại trận phòng hộ của Thái Vi Viên bị ánh đao kia
đánh nổ một lỗ thủng cực lớn.
Cùng lúc đó, một vệt máu chợt nổ tung trên không trung.
Tố Phong Đao mơ hồ nhìn thấy cánh tay khổng lồ trên vòng trời kia bị một ánh
kiếm màu đỏ thắm chặt đứt, trong nháy mắt mưa máu đầy trời. Còn có một khối
vẫn thạch khổng lồ mang theo Xích hỏa ngập trời rơi xuống.
Trong hư không còn truyền ra một tiếng gầm tức giận, mang theo lửa giận vô
tận: “Tùng Duyên Niên!!!!”
Trong mắt Tố Phong Đao hiện ra vẻ kinh ngạc, đồng thời sinh sôi ý mừng.
Đó chính là Mộc Kiếm Tiên - Tùng Duyên Niên!
Hắn dùng một kiếm chém rụng một tay của Thất Sát tinh quân.
Tất cả âm mưu của Lý Trường Sinh, giờ phút này đều đã thành công!
…
Hai khắc thời gian sau, chung quanh Thái Vi Viên đã khôi phục bình tĩnh.
Tuy rằng dưới đáy biển vẫn là sóng ngầm cuồn cuộn, ngoài khơi cũng có một
chút dư âm dập dờn, nhưng mà chiến đấu đã kết thúc.
Đại trận phòng hộ của Thái Vi Viên cũng đã khôi phục, trong ngoài chín tầng,
tỏa sáng rực rỡ.
Các phe không thể không dừng tay.
Bọn họ đứng ở các nơi, không hẹn mà cùng nhìn về phía mấy người Lý Trường
Sinh và Tố Phong Đao với vẻ căm tức.
Lý Trường Sinh không để ý lắm, hắn dùng khăn lau máu trong miệng mũi.
“Vừa rồi có bao nhiêu người tiến vào trong Thái Vi Viên?”
Một đao của Thất Sát tinh quân đánh tan chín tầng phòng hộ của Thái Vi Viên,
bị ảnh hưởng bởi thần lực và thiên quy Sát Lục của Thất Sát tinh quân, đại trận
phòng hộ phải mất một thời gian dài mới có thể khôi phục, điều này cũng khiến
cho một ít người có thể nhân cơ hội lẻn vào.
Danh Sách Chương: