Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hai chữ Thần và Ma, vừa nghe đã thấy là không dễ trêu rồi, Sở Hi Thanh tự
nhận là mình không trêu nổi.
Nhưng đi còn đường chữ Quỷ kém nhất kia, thì tựa như không phù hợp với
‘phong phạm cao thủ’ của hắn lắm, cho nên hắn mới lựa chọn đường chữ Yêu.
Trong lòng Sở Hi Thanh đang nghĩ, mình có nên mặt dày mà đổi một con
đường khác không?
Thiếu niên thuật sư này có vẻ như là một người thật thà, không giống như là
đang lừa dối hắn.
Tuy nhiên, ngay khi hắn còn đang do dự chần chờ, thì Chu Lương Thần ở bên
cạnh đã cười gằn một tiếng, nói với giọng khinh thường: “Các ngươi tự lo cho
bản thân mình đi! Mặc kệ là Thần, Quỷ, Yêu, Ma nào, chúng ta đều chém sạch.
Trước khi chiến đấu còn phải hỏi hung hay cát, các ngươi còn là võ tu à?”
Sở Hi Thanh liền ngây người ra, nhìn chằm chằm vào Chu Lương Thần.
“Chu huynh nói rất hay, đây chính là thấy chết không sờn nha.”
Thật ra thì hắn đang nghĩ, ta thật cmn cảm ơn ngươi!
Sở Hi Thanh càng ngày càng xác định, Chu Lương Thần chính là đồng đội heo
chuyên môn hại bạn trong truyền thuyết.
Cái tên này luôn muốn đẩy hắn xuống hố.
Chu Lương Thần thì lại cho rằng Sở Hi Thanh đang khen mình, vẻ mặt bình
tĩnh mà giải thích: “Nào có? Ai cũng sợ chết, ta cũng không ngoại lệ. Có điều,
tuy rằng cái gọi là ‘vọng khí thuật’ của đám thuật sư này có thể xem hung cát ở
một trình độ nhất định, nhưng cũng không nên tin hoàn toàn.”
“Thứ Thần Ngao Tán Nhân để lại trong đường chữ Yêu, có mạnh đến đâu cũng
chỉ là cửu phẩm, vậy cần gì phải e ngại? Nếu như võ tu chúng ta mất ý chí và
can đảm tiến lên, lúc nào cũng muốn đi con đường an toàn nhất, thì sao có thể
đi xa? Hơn nữa, với đao pháp của Sở huynh, có nơi nào trong tòa bí cảnh cửu
phẩm này là chúng ta không thể đi chứ?”
Hắn tuyệt đối không phải là một người lỗ mãng và ngu xuẩn, trong lòng hắn
cũng có tính toán.
Khóe môi của Sở Hi Thanh không khỏi giật giật vài cái.
Hắn lại không phải Tần Mộc Ca.
Sở Hi Thanh ý thức được ‘da mặt đại pháp’ của mình vẫn chưa tu luyện đến nơi
đến chốn, không thể đổi một con đường khác dưới mắt của tất cả mọi người
được.
Hắn chỉ có thể nhắm mắt gật đầu một cái: “Lời này rất đúng!”
Sau đó, Sở Hi Thanh đã không do dự nữa, cất bước đi vào trong con đường chữ
Yêu này.
Khi Sở Hi Thanh và đám người Chu gia đi vào con đường chữ Yêu, thì Tư
Hoàng Tuyền đứng ở một bên cũng bắt đầu cất bước.
Hắn nhìn bóng lưng của Sở Hi Thanh, trong đôi mắt đen xì kia hiện lên vài
phần thưởng thức và ngưng trọng.
Người này, thật sự là kẻ địch mạnh mẽ và nguy hiểm nhất trong lần tranh cướp
bí cảnh này.
Giờ phút này, có mấy chục người lặng lẽ tiến đến gần Tư Hoàng Tuyền, tựa như
muốn bao vây hắn.
Con ngươi của Tư Hoàng Tuyền hiện lên một vệt sáng lạnh lẽo, sau đó lại là ý
chế nhạo.
Đám người này không dám ra tay với Sở Hi Thanh, nhưng đúng là có vài phần
can đảm để ra tay với hắn.
Một cái chớp mắt tiếp theo, thân thể Tư Hoàng Tuyền lóe lên, xông thẳng về
phía trước như một đạo ánh sáng.
Nơi hắn đi qua, tia lửa lóng lánh và tiếng binh khí va chạm không ngừng vang
lên bên tai.
Chỉ vẻn vẹn mười trượng, mà Tư Hoàng Tuyền đã giao thủ với năm mươi người
là ít, Vô Ảnh Kiếm – Trác Bạch Vân cũng dùng toàn lực để ngăn chặn còn có
mấy vị thiên kiêu Thanh Vân Bảng kiềm chế ở một bên.
Nhưng tốc độ của Tư Hoàng Tuyền lại nhanh đến kinh người, bóng người của
hắn lóe lên rồi xuyên qua đám người.
Cuối cùng, băng vải trên người hắn có ba nơi bị rách, thân thể kim loại cũng có
vài vết xước màu bạc, sau đó liền xông vào đường chữ Thần, rồi biến mất ở
đằng sau mây mù.
Trác Bạch Vân nhìn bóng lưng của Tư Hoàng Tuyền, hắn không khỏi cau chặt
lông mày, sắc mặt âm trầm.
Ngân Văn Hổ - Lộ Trần thì càng không nhịn được mà chửi ầm lên: “Tiên sư cha
nhà nó, người này cũng quá nhiều tiền rồi, toàn thân đều được rèn đúc từ kim
thiết, cường độ không kém hơn binh khí thất phẩm.”
“Chỉ sợ trình độ khó chơi của tên này chỉ dưới Sở Hi Thanh mà thôi!”
Vẻ mặt Trác Bạch Vân khôi phục bình thường, quét mắt nhìn mọi người nơi
này, đặc biệt là ba vị thiên kiêu Thanh Vân Bảng: “Mấy nhà chúng ta vẫn đi
cùng nhau thì hơn.”
Lộ Trần rất tán thành.
Ban đầu, bọn họ vốn coi nhau là đối thủ, đề phòng lẫn nhau, tính toán lẫn nhau.
Nhưng hôm nay có hai kẻ địch mạnh mẽ là Sở Hi Thanh và Tư Hoàng Tuyền ở
phía trên, khiến cho bọn họ có cảm giác không thở nổi.
Trước khi giải quyết được hai kẻ này, bất cứ hành động tàn sát lẫn nhau nào đều
là ngu xuẩn.
Bạch Mi Hổ - Ứng Hạo Bạch thì quay đầu nhìn về phía thiếu niên thuật sư nhà
mình: “Ngươi nói đường chữ Yêu là con đường nguy hiểm nhất, vì sao lại
vậy?”
Trong mắt thiếu niên thuật sư hiện lên vẻ kinh dị, nhìn về phía trước: “Ta nhìn
bốn con đường phía trước, chỉ có đường chữ Yêu là có huyết khí dày đặc, yêu
khí nồng nặc. Thật ra thì cũng rất dễ hiểu, con đường chữ Thần trong bốn con
đường này, chắc hẳn là có liên quan đến Hàng Thần Thuật. Đường chữ Ma, quá
nửa là có liên quan đến Ma. Sức mạnh của bọn chúng đã được Thần Ngao Tán
Nhân thiết lập từ trước, sẽ không có thay đổi gì.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK