“Cheng!”
Thanh chiến phủ khổng lồ kia lại bị ánh đao phản xạ, bỗng nhiên chuyển hướng
mà chém thẳng về phía Ma Khắc Liệt.
Ma Văn Bân cuống quít ứng phó.
Khi hắn vất vả lắm mới đỡ được chiến phủ kia, lại phát hiện bóng người của Sở
Hi Thanh đã na di đến phía sau lưng thủ linh đội thân thể của hắn.
Đó là một năng lực thiên phú na di, khiến cho hai người không kịp đề phòng.
Theo ánh sáng màu trắng ngọc của Ngọc Khuê Kim Nghiệt đao xuất hiện, đầu
của vị Đồng quan Bách hộ kia đã bay thẳng lên trời!
“Tên tạp chủng này!’
Hai mắt Ma Khắc Liệt đỏ bừng, muốn rách cả mí mắt: “Lão tử làm thịt ngươi!”
Hắn nhân cơ hội này để điều động xương cốt trong cơ thể, lại ngưng tụ ra một
đôi chiến phủ bằng xương trắng ở trên hai tay, cố gắng dùng phủ cương và thế
tiến công điên cuồng của mình để ép đối phương ở ngoài hai mươi trượng.
Ma Khắc Liệt thậm chí còn không tiếc hao tổn, dốc hết sức lực để kích phát
huyết mạch của mình, nhiễu loạn không gian chung quanh, làm cho không gian
chung quanh bị vỡ vụn.
Đây là vì đề phòng đối phương na di lại gần.
Hắn chắc chắn sẽ không tái phạm sai lầm trước kia! Chắc chắn sẽ không cho tên
tạp chủng nhân tộc này có cơ hội!
Nhưng một cái chớp mắt tiếp theo, Ma Khắc Liệt phát hiện suy nghĩ của mình
lại trống không, xuất hiện ngưng trệ trong chốc lát.
Chờ đến khi hắn lấy lại tinh thần, liền phát hiện Sở Hi Thanh đã xuất hiện trong
phạm vi ba trượng.
Ánh đao sắc bén kia gần như đã ở ngay trước mắt hắn.
“Rống!”
Ma Khắc Liệt không thể không từ bỏ đôi chiến phủ thêm một lần nữa, tiếp tục
dùng phương pháp chiến đấu khoảng cách gần để ứng phó với trường đao của
Sở Hi Thanh.
Không biết vì sao, Ma Khắc Liệt cảm thấy lưỡi đao của Sở Hi Thanh càng ngày
càng ác liệt, càng ngày càng nguy hiểm, cũng càng không thể dự đoán.
Lần này, chỉ không đến một trăm hiệp, lưỡi đao của Sở Hi Thanh đã làm cho
hắn bị thương nhiều lần, ngay cả vị trí cổ họng cũng bị chém ra một lỗ máu,
cánh tay vừa mới khôi phục được một nửa lại bị một đao của Sở Hi Thanh chặt
đứt.
Tốc độ đao của Sở Hi Thanh đã hơi chậm lại, nhưng tần suất sử dụng cực chiêu
lại bắt đầu tăng lên.
Hắn đã không cần dùng tốc độ đao để áp chế Ma Khắc Liệt, nên có nhiều thời
gian hơn để tụ lực.
Lúc này, mỗi khi hắn phun ra một chữ ‘Tru’, thì trên người Ma Khắc Liệt sẽ
xuất hiện một lỗ máu cực lớn.
Khung xương cứng rắn của Ma Khắc Liệt lại yếu ớt giống như tờ giấy, trên
người đã là máu chảy thành sông.
Trong lòng Ma Khắc Liệt cực hận, vì sao hai tên Bách hộ khác ở dưới trướng
mình vẫn chưa thể qua đây cứu viện?
Đao ý của Sở Hi Thanh lại mạnh mẽ như vậy sao? Đã mười mấy cái hô hấp rồi
mà bọn họ vẫn không thể hành động như thường sao?
Nhưng đúng lúc này, ánh mắt hắn lóe lên khi nhìn thấy một người.
“Trang Tuyền!” Hai mắt Ma Khắc Liệt nheo lại: “Còn không mau đến giúp ta!”
Người đó chính là chưởng quỹ Trang Tuyền.
Hắn cũng đã thoát khỏi đao ý của Sở Hi Thanh.
Sau khi hắn khôi phục năng lực hoạt động, hắn lại không ra tay cứu viện Ma
Khắc Liệt, mà lập tức bỏ chạy về phía xa xa.
Sau khi Ma Khắc Liệt kêu lên, Trang Tuyền hơi do dự một chút, sau đó vẫn tiếp
tục bỏ trốn về phương xa.
Cục diện của Ma Khắc Liệt hiển nhiên là không ổn rồi.
Sức chiến đấu của Trang Tuyền hắn còn không bằng một phần ba vị Đồng quan
Bách hộ kia, tùy tiện nhúng tay vào chính là tự tìm đường chết.
Sở Hi Thanh mượn sát ý và địch ý của hơn hai ngàn người ở nơi này, khiến cho
Nhai Tí đao ý bay lên đến mức độ khó tin.
Cỗ đao ý mà Sở Hi Thanh chém vào nguyên thần của Trang Tuyền, khiến cho
hắn mất gần mười cái hô hấp mới có thể loại bổ, bây giờ hắn nào có dũng khí
xông lên chém giết chính diện với Sở Hi Thanh?
“Tạp chủng!” Hai mắt Ma Khắc Liệt tràn đầy tức giận, lòng thầm nói quả nhiên
đám tạp chủng nhân tộc này là không thể tin.
Tuy nhiên, hắn lại có pháp môn để khống chế người này.
“Trở lại cho ta!”
Khoảnh khắc này, mi tâm của chưởng quỹ Trang Tuyền bỗng nhiên có thêm
một sợi dây màu đỏ, con mắt của hắn cũng hiện ra một vệt màu đỏ không bình
thường.
Trang Tuyền không tự chủ được mà phi thân trở về, một kiếm bổ về phía Sở Hi
Thanh.
Hắn tu luyện chính là Lôi Đình võ ý, một kiếm chém ra là sấm sét cuồn cuộn,
ngàn con rắn điện.
Chỉ là người này không thể tự chủ được thần trí của mình, năm giác quan và
thần thức cũng không thể phân biệt được vị trí chính xác của Sở Hi Thanh, cho
nên một kiếm này lại bổ vào không khí.
Ngàn vạn sợi lôi đình kia chỉ có thể nổ tung ở giữa hư không.
“Cheng!”
Tay trái của Sở Hi Thanh đã rút đao.
Ngọc Khuê Kim Nghiệt đao của hắn hóa thành một luồng sáng mà mắt thường
khó có thể nắm bắt, trực tiếp chém cả người Trang Tuyền thành hai nửa.
Đây là một thức cực chiêu trong Tam Tương Thiên Lục Đao, Nhất Đao Vạn
Sát!
Nó có thể đảm nhiệm thức mở đầu nào trong bất kỳ truyền thừa đao pháp nào
của Vô Tướng thần tông. Tốc độ còn nhanh hơn Không Huyệt Lai Phong và
Phong Chi Ngân, lại càng sắc bén và bá đạo hơn.
Danh Sách Chương: