Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lúc này, mấy người Kiếm Tàng Phong cũng xuất hiện ở phía sau hắn.
“Nơi này là nơi nào?” Ánh mắt Kiếm Tàng Phong tràn đầy ngờ vực, hắn lập tức
phát hiện ra điều dị thường: “Hình như mấy người sư thúc và Tông sư huynh
không ở nơi này?”
Ngay cả Diệp Tri Thu cũng không ở đây.
Sở Hi Thanh sờ sờ đỉnh đầu của mình, phát hiện Bạch Tiểu Chiêu ở trên đỉnh
đầu của hắn cũng đã biến mất.
Hắn cau mày suy tư: “Chắc là mỗi đội ngũ đều được truyền tống đến các nơi
khác nhau, nơi này hẳn là cửa ải thứ năm.”
Hắn liếc mắt nhìn chung quanh, cuối cùng nhìn về phía bắc: “Chúng ta vượt qua
mảnh biển lửa này, đi phía kia đi.”
Kiếm Tàng Phong cũng liếc mắt nhìn về phía bắc, phát hiện bên đó có một cái
cửa lớn.
Tuy nhiên, hai hai cách nhau mấy chục dặm, mà nơi này lại tràn đầy lửa và lửa,
ngay cả hư không cũng vặn vẹo vì bị lửa đốt.
Một thân cương lực của hắn cũng không thể ngăn cách những ngọn lửa này.
Lúc này, Kiếm Tàng Phong lại thử dùng Lượng Thiên chi pháp để rút ngắn
khoảng cách với lối ra.
Sau đó hắn nhíu mày nói: “Lực lượng Giới Luật nơi này rất mạnh, nơi này
không chỉ không thể phi hành, mà còn không thể thi triển độn pháp, chúng ta
chỉ có thể đi qua.”
Thật ra hắn có thể dùng Hành Thiên thánh kiếm để chống lại lực lượng của hai
sách Giới Luật, nhưng không cần thiết, biển lửa này không quá khó khăn với
bọn họ.
Lúc này, Chu Lương Thần và tiểu Huyền Vũ cũng xuất hiện trên biển lửa vô
biên này.
Chu Lương Thần liếc mắt nhìn bốn phía, giả vờ lạnh nhạt nói: “Để ta.”
Trong lòng hắn rất hưng phấn.
Hắn đi theo Sở Hi Thanh cả một đường, nhưng lại không làm được gì cả, cuối
cùng vẫn kiếm được vài món pháp khí mạnh mẽ và rất nhiều đan dược, trong
lòng cũng phải thấy rất ngại.
Cho đến giờ phút này, rốt cuộc hắn cũng có đất dụng võ.
Chu Lương Thần đặt trường kiếm trước ngực, trong mắt lóe lên một vệt dị
thường.
Lúc này, khí tức của hắn gần như hợp lại làm một với tiểu Huyền Vũ.
“Sông băng, nghịch dòng!”
Theo giọng nói của hắn, vô số dòng nước chảy ra từ phía sau hắn. Chúng nó lao
thẳng về phía trước, tụ thành sông, chảy xuôi trên mặt đất, cuối cùng kết thành
một lớp băng.
Chỉ trong khoảnh khắc, một con đường băng đã xuất hiện ở trước mắt bọn họ.
Kiếm Tàng Phong không khỏi nhíu mày, lòng thầm nói Đạo thị này của Sở Hi
Thanh rất tốt nha.
Lực lượng chủ yếu mà Chu Lương Thần vừa sử dụng không phải là ‘Băng’, mà
là ‘Nghịch’.
Nghịch lửa thành băng, nghịch chuyển nóng thành lạnh. . . cái này đã là rất tốt,
chứng tỏ Chu Lương Thần đã có trình độ rất cao trên Nghịch Thiên chi đạo.
Kiếm Tàng Phong quay đầu nhìn về phía Sở Hi Thanh: “Vô Tướng công? Chu
sư đệ đã chuyển đổi công pháp?”
“Chuyển rồi, công pháp của Lâm Hải Chu gia không đầy đủ, Lương Thần
không thể đi xa trên con đường đó. Vô Tướng công của chúng ta lại có thể xứng
đôi với chín phần mười võ đạo trong thiên hạ. Lúc trước, Sở Mính cũng chuyển
đổi công pháp đúng không? Nàng còn thừa không ít mấy thứ đầu thừa đuôi
thẹo, tông chủ liền hỏi ta có muốn hay không. Chu gia cũng có tiền, mà hắn chỉ
là lục phẩm, cho nên cũng không tốn bao nhiêu.”
Sở Hi Thanh phát hiện, con đường băng trước mắt đã bắt đầu bốc hơi nước.
Nhiệt độ cao ở chung quanh đang bắt đầu hòa tan tầng băng này.
Nhưng Nghịch Thiên của Chu Lương Thần đúng là rất tốt, những hơi nước kia
bay ra bốn phía, rồi lại tiếp tục nghịch lửa thành băng, khiến cho nhiệt độ chung
quanh từ từ giảm bớt.
Sở Hi Thanh hiện lên vẻ vui mừng, sau đó lại nhảy lên lưng tiểu Huyền Vũ.
Tiểu Huyền Vũ thì điều động bốn chân, ‘oạch’ một tiếng rồi trượt về phía trước.
Nó chiếm được pháp khí gia tăng tốc độ từ Phong Thần lâu. Loại pháp khí này
giống như ủng ở dưới chân, có thể thi triển Băng độn, cũng có thể thả ra mấy
cái bánh xe hay ròng rọc, trượt nhanh ở trên mặt băng, lúc không cần thì có thể
thu hồi.
Lúc này, tiểu Huyền Vũ giống như một cơn cuồng phong, nơi nó đi qua, tất cả
biển lửa đều hóa thành băng.
Chỉ một lát sau, mấy người bọn họ đã đi đến trước cánh cửa lớn kia.
Sở Hi Thanh vẫn cầm đao trong tay, ngưng thần đề phòng.
Khi tiểu Huyền Vũ va vào trong cửa, Sở Hi Thanh liền cảm thấy hơi hoảng hốt.
Hắn phát hiện mình đưa thân vào trong một tòa nhà cao tầng.
Sở Hi Thanh đưa mắt nhìn bốn phía với vẻ ngờ vực, lòng thầm nói đây không
phải là công ty cũ của mình sao?
Trong tay mình còn cầm một hòm bánh kẹo cưới và thiệp mời đỏ rực.
Bánh kẹo cưới? Thiệp mời? Ánh mắt Sở Hi Thanh tràn đầy khó hiểu, hắn nhìn
vào tấm thiệp mời một chút.
Là thiệp mời cười.
“Kính gửi Thẩm Vân Luyện tiên sinh.”
“Chúng ta quyết định tổ chức tiệc cưới vào lúc 3 giờ ngày 31 tháng 1 năm 2023
tại sảnh 31 của khách sạn Tứ Phương . . .”
“Người mời Sở Hi Thanh, Tần Mộc Ca, Lục Loạn Ly.”
Sở Hi Thanh nhíu mày, nghĩ thầm lại có ba người mời?
Quốc gia thoáng như vậy sao? Lại cho phép một chồng hai vợ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK