Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nếu như không vì Vạn Ma quật, Mạch Đan Thư vốn có tư cách đăng thần, trở
thành một nhân vật mạnh mẽ trong thiên địa này!
Người này thế mà lại rời khỏi Vạn Ma quật…
Càng đáng sợ hơn là, tốc độ thời gian ở quanh đây cũng đang biến hóa.
Đang có một nhân vật cực kỳ đáng sợ men theo dòng sông thời gian mà đến!
Nội tâm Chuyển Luân Tinh Quân cực kỳ nôn nóng và sốt ruột, nhưng bây giờ
hắn căn bản là không thể áp sát chiếc thuyền kia.
Lượng Thiên Kiếm của Kiếm Tàng Phong liên tục vặn vẹo không gian, để cho
hắn không thể đánh trúng chiếc bảo thuyền này.
Không chỉ không gian bị vặn vẹo, mà thân thể của Chuyển Luân Tinh Quân
cũng không ngoại lệ. Thân người và hai tay của hắn bỗng trở nên rất dài, xong
lại chợt trở nên rất ngắn, rõ ràng là một quyền thẳng tắp, nhưng lại do cánh tay
quá ngắn nên không đánh trúng mục tiêu, hoặc là cánh tay và thân thể quá dài,
nên cũng đánh sượt qua mục tiêu.
“Chuyển Luân!”
Chuyển Luân Tinh Quân đã ý thức được, thần khu 300 trượng của mình đã trở
thành trói buộc dưới Lượng Thiên Kiếm của Kiếm Tàng Phong.
Đặc biệt là tu vị của hắn cũng rơi xuống cấp độ Bán Thần, đã không thể dùng
lực lượng bao trùm toàn thân nữa.
Hắn không hề do dự, lập tức thu nhỏ thần khu lại còn ba trượng, đồng thời hai
tay kết pháp ấn, lấy Chuyển Luân chi pháp, trao đổi vị trí của hắn với Thất Sát
Tinh Quân.
Một sát na sau, Chuyển Luân Tinh Quân liền phải đối mắt với sự tấn công điên
cuồng của Sở Hi Thanh.
Một vị thần linh hạ vị như hắn, trong lúc nhất thời lại không thể thích ứng nổi
mưa đao vào bão kiếm kia, chỉ khoảnh khắc đã bị chém trúng mấy lần.
Chuyển Luân Tinh Quân lại bình tĩnh không sợ.
Tuy hắn không có huyết mạch Bá thể mạnh mẽ, cũng không mạnh mẽ như Thất
Sát Tinh Quân. Nhưng hắn có thể xoay chuyển thương thế của mình ra ngoài,
để cho ngôi sao Thần Luân của mình gánh chịu.
Hắn còn có thể xoay chuyển thần lực tích góp trên sao Thần Luân đến cơ thể, có
đánh ba ngày năm ngày cũng không lo.
Thất Sát Tinh Quân cũng thở phào một hơi.
Thế tấn công điên cuồng của Sở Hi Thanh cũng mang lại cho hắn áp lực rất lớn.
Chỉ giao thủ hai cái hô hấp, thần lực của hắn đã tiêu hao 5%.
Thần lực tiêu hao thì cũng thôi, Thất Sát Tinh Quân có biện pháp hồi phục, hắn
nhất định có thể kéo dài đến khi Sở Hi Thanh không thể duy trì Thần Lực Tái
Thôi.
Mấu chốt là trong hai cái hô hấp này, hắn bịt Sở Hi Thanh cuốn lấy, gần như
không còn hơi sức để tâm đến việc khác.
Khi Thất Sát Tinh Quân thoát khỏi Sở Hi Thanh, hắn cũng nhận ra tình thế hiểm
ác bây giờ.
“Chúc Quang âm!”
Thất Sát Tinh Quân ngẩng đầu nhìn về phía trước.
Hắn nhìn không phải là trước mắt, mà là làn sóng triều bên trong dòng sông thời
gian.
Thất Sát Tinh Quân lập tức thoải mái.
Bảo sao trước khi ra tay, hắn vẫn luôn không tìm thấy bộ hóa thân kia của Chúc
Quang âm.
Chúc Quang âm không ẩn thân ở quanh Sở Hi Thanh, mà đang ẩn thân ở trong
quá khứ!
Hắn trốn trong một đoạn thời gian nào đó tại quá khứ, vẫn di chuyển đồng bộ
với ‘thuyền Bình Thiên’, thậm chí còn có thể ở ngay bên trong thuyền.
Như vậy Chúc Quang âm không chỉ có thể giấu diếm được bọn họ, mà còn có
thể tham gia cuộc chiến bất cứ lúc nào!
Khoảnh khắc này, thời gian quanh người Thất Sát Tinh Quân đều dừng lại.
Đồng thời có một thiếu niên áo bào trắng bước ra khỏi hư không.
Thiếu niên này có búi tóc rất cao, khá giống với nến, khuôn mặt tuấn mỹ lại
trắng nõn, ngũ quan góc cạnh rõ ràng, mày kiếm bay xéo, con ngươi đen sắc
bén, khí chất lại lạnh lùng đơn độc, ngạo nghễ vạn vật như thần linh trên trời
bước vào phàm trần!
Vị này vừa hiện thân, liền thò cánh tay trắng nõn ra, vồ lấy trái tim của Thất Sát
Tinh Quân.
Nhưng khi Chúc Quang âm sắp thành công, mảnh không gian này đột nhiên vỡ
vụn. Chủ kiếm của Thất Sát Tinh Quân chợt đẫm xuyên mảnh không gian này,
đón đỡ bàn tay của Chúc Quang âm.
Ầm!
Làn sóng thần lực nhất thời khuếch tán ra bốn phía, lực lượng thiên quy mạnh
mẽ vặn vẹo toàn bộ thiên địa.
Trong mắt Thất Sát Tinh Quân hiện lên một ngọn lửa trắng, nhìn nhau với thiếu
niên áo bào trắng trước mặt.
“Chúc thúc! Trụ Thần Bàn của ngươi vẫn nằm trong tay ta, bộ hóa thể này của
ngươi có tư cách giao thủ với ta sao?”
Dù hắn bị Kiếm Tàng Phong tước mất một nửa lực lượng, thì vẫn không phải
thứ bộ hóa thể này của Chúc Quang âm có thể lay động.
Cheng!
Thất Sát thần kiếm lại hất văng tay của thiếu niên áo trắng, đồng thời một đạo
kiếm khí sắc bén đến tột đỉnh đã đánh thẳng đến mi tâm của Chúc Quang âm.
Sát Phạt chi pháp của hắn đang giết chết thời gian!
Thiếu niên áo trắng Thời Tri Mệnh không khỏi nhíu mày lại.
Trong mắt hắn hiện ra một vệt tức giận, nhưng không thể không lắc mình tránh
ra, né khỏi mũi kiếm của Thất Sát Tinh Quân.
Mấy kiếm tiếp theo của Thất Sát Tinh Quân cũng làm cho hắn không thể không
liên tục lắc mình né tránh.
Thời Tri Mệnh chỉ có thể dốc sức can thiệp vào thời gian quanh người Thất Sát
Tinh Quân, để động tác và phản ứng của hắn chậm lại, còn không bằng một
phần ba lúc bình thường.
Nhưng vào lúc này, một long ảnh dài bốn trăm trượng bỗng nhiên xuất hiện trên
tầng mây.
Long khu của nó hơi cuốn lại, liền mang theo xích lôi hùng vĩ và dương hỏa vô
tận đánh xuống đỉnh đầu của Thất Sát Tinh Quân.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK