Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Kiến chúa ở 700 dặm sau chiến trường, là hạt nhân để điều động lực lượng của
toàn tộc.
Mà khi Đại La Thiên Tru phản xạ lại, nó bị ý niệm của Sở Hi Thanh khóa chặt,
gánh chịu gần bảy phần thần uy của Đại La Thiên Tru.
Ầm!
Trang quý phi vừa mới quay đầu, liền không cảm ứng được kiến chúa nữa.
Thần thức của vị kiến chúa này đã biến mất trong mạng lưới thần thức của bọn
họ.
Ánh mắt Trang quý phi lập tức co rút kịch liệt.
Nàng nhìn thấy toàn bộ thân thể của kiến chúa nổ tung, hóa thành bột máu và
thịt nát.
Nhưng mà… sao có thể?
Sở Hi Thanh làm sao có thể chống đỡ được Đại La Thiên Tru?
Hắn làm sao có thể phản xạ môn bí pháp này?
Trang quý phi không thể tin tưởng được!
Không thể! Chuyện này tuyệt đối là không thể!
Bồng! Bồng Bồng!
Lại có từng tiếng nổ vang lên ở chung quanh Trang quý phi.
Đây là dư lực của Đại La Thiên Tru.
Sau khi kiến chúa nổ tung, những Đại La Nghĩ tộc khác phải gánh chịu dư lực
còn sót lại của nó.
Đầu tiên là đám kiến quân cận vệ ở bên cạnh kiến chúa, tiếp đó là những kiến
đực kia, từng cái đều nổ tung thành sương máu.
Khoảnh khắc này, tận 47 con kiến đực bị nổ tung.
Chiêu Đại La Thiên Tru này có thể Tru Thần, thậm chí có thể giết cả thần linh
trung vị.
Vì vậy khi lực lượng này phản xạ lại, đám Đại La Nghĩ tộc này cũng phải trả
giá cực đắt.
Khóe môi Sở Hi Thanh cong lên, thả Huyết Nhai thần đao trong tay ra.
Ý cười trong mắt hắn càng đậm hơn.
Hắn là truyền nhân của Huyết Nhai! Nhưng không có nghĩa là hắn chỉ có thể kế
thừa sở học của Huyết Nhai.
Hắn có thần khí bản mệnh, hắn có thứ tâm tưởng sự thành như Ước Nguyện
Thạch, nếu mà chỉ biết rập khuôn thì không khỏi quá ngu xuẩn.
Thiên Lý Chiêu Chiêu này của Huyết Nhai Đao Quân vốn chưa hoàn thiện.
Sở Hi Thanh biết rõ chiêu này có thiếu hụt, làm sao có thể rập khuôn theo
Huyết Nhai.
Đứng trên bả vai Huyết Nhai Đao Quân, trò giỏi hơn thầy, bù đắp thiếu hụt trên
đao pháp, đó mới là tôn trọng người đi trước.
Huyết Nhai thần đao cũng cực kỳ hưng phấn, nó vẫn kêu ong ong.
Sở Hi Thanh thả nó ra, là để nó trở về Vô Tướng thần tông.
Nhưng đao linh lại không muốn rời đi.
Tổn thọ rồi!
Cái tên này không chỉ sử dụng Thiên Lý Chiêu Chiêu của chủ nhân cũ, mà còn
hoàn thiện nó.
Ngay cả lực lượng tạo hóa của đám kiến kia cũng không thể đột phá.
Còn cả thiên quy Nhai Tí của tên này cũng đã đến tầng 25, chỉ kém hơn Huyết
Nhai hai tầng.
Thêm thần thú bản mệnh, lực lượng huyết mạch và chiến đồ, còn cả vị cách
Chân Linh của hắn, thiên quy Nhai Tí đã mạnh hơn Huyết Nhai ngày xưa!
Lúc này mới bao lâu, mà cái tên này đã trâu bò như vậy rồi!
Mình còn dưỡng thương ở Vô Tướng thần tông làm gì?
Vô Tướng thần sơn có bao nhiêu đệ tử tu luyện Nhai Tí Đao chứ?
Đi theo Sở Hi Thanh, tốc độ khôi phục sẽ nhanh hơn nhiều.
Sở Hi Thanh thấy buồn cười, lườm Huyết Nhai thần đao một cái: “Trở về đi,
tiếp theo không cần dùng ngươi. Ôn dưỡng cho tốt đi. Nhiều nhất là một năm, ta
sẽ giúp ngươi đột phá Siêu Phẩm.”
Hắn lập tức đưa mắt nhìn về phía trước, rất nhiều đao cương như gương bạc
hiện ra ở trước người hắn.
Đây là thức thứ tư… Thần Kính Thiên Đao!
Mà lúc này, tại ngoài 2000 dặm, ánh mắt kinh ngạc của Trần Nại Lạc hơi co lại.
“Đây là Vĩnh Hằng và Kim Cương chi pháp!”
Hắn gần như nói từng chữ một: “Hắn thế mà lại hòa hai môn thiên quy này vào
trong Thần Ý Xúc Tử Đao!”
Lý Trường Sinh thì lại cười ha ha, vẻ mặt cực kỳ sung sướng và tự đắc: “Không
hề thua kém, trò giỏi hơn thầy! Nên như vậy, nên như vậy, lúc này mới không
hổ là người của Vô Tướng thần tông ta, không thẹn với danh truyền nhân của
Huyết Nhai!”
Trần Nại Lạc hừ lạnh một tiếng, lại không nói gì.
Lý Trường Sinh có tư cách đắc ý như vậy.
Vị Vô Cực Đao Quân này quả thực là rất xuất sắc, xuất sắc đến mức làm người
ghen tỵ.
“Bây giờ ta chỉ tò mò.” Trần Nại Lạc khẽ lắc đầu: “Sở Hi Thanh để Tạ Thiên
Thanh phá hủy ‘Vạn Quật sơn’, rốt cuộc là muốn làm gì? Hắn biết đám Đại La
Nghĩ tộc này là giết không chết, mà hiện giờ gần như không thể kiếm được nơi
phong ấn Đại La Nghĩ tộc.”
Đầu tiên là bọn họ không có lực lượng như Thánh hoàng đời thứ ba, tiếp theo là
do triều đình Đại Ninh, bọn họ không thể thuyên chuyển toàn bộ thuật sư nhân
tộc Thần Châu đến đây.
Mà cái trận pháp phong ấn này cũng rất tốn kém, bọn họ không gánh chịu nổi.
“Ta không rõ!”
Ánh mắt Lý Trường Sinh lấp lóe.
Thật ra thì hắn đoán được một phần ý đồ của Sở Hi Thanh.
Bởi vì trước khi Sở Hi Thanh đến đây, hắn đã lấy một phần tình báo liên quan
đến Trung Thổ ở Thiên Thính viện.
Nhưng từ chuyện Sở Hi Thanh thỉnh cầu tông môn để phán đoán, thì đây không
phải là toàn bộ.
Hiện giờ Lý Trường Sinh chỉ đoán được một ít, chứ không đoán được toàn bộ.
Nhưng vào lúc này, hắn nghe thấy Trang quý phi kia bỗng nhiên rít lên.
“Áng!”
Tiếng rít này chấn động trời mây, truyền xa ngàn dặm.
Nhưng mà ý của tiếng rít này hoàn toàn khác với lúc trước.
Trang quý phi đang thông qua mạng lưới thần thức của Đại La Nghĩ tộc, truyền
đạt mệnh lệnh của nàng với tất cả Đại La Nghĩ tộc.
Trốn!
Dùng toàn lực bỏ trốn!
Dùng tất cả khả năng để bỏ trốn khỏi nơi này! Tuyệt đối không thể chết uổng
dưới đao của Sở Hi Thanh! 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK