Lần này, toàn bộ hơn 5000 người đều biến sắc mặt, đưa mắt nhìn nhau một
chút.
Đại chiến nhân thần sắp đến rồi?
Huyền Hoàng thủy đế đã binh giải?
Một Bán Thần xuất thần Ma Chiến lâu chợt chắp tay nói: “Vị bệ hạ này, từ khi
thức tỉnh đến giờ, ta vẫn không cảm ứng được thần lực của Táng Thiên Thần
Tôn, chẳng lẽ Táng Thiên Thần Tôn đã…”
Người này không dám nói tiếp
Sở Hi Thanh quét mắt nhìn qua: “Táng Thiên Thần Tôn đúng là đã ngã xuống.”
Toàn bộ nơi này nhất thời lại là một mảnh ong ong.
Tất cả mọi người đều hít thở không thông, sắc mặt cực kỳ khó coi.
Huyền Hoàng thủy đế bình giải, Táng Thiên Thần Tôn ngã xuống, như vậy cuộc
chiến nhân thần còn có phần thắng sao?
“Yên lặng!”
Trong mắt Kiếm Tàng Phong chợt lóe hàn mang.
Phía sau hắn thế mà lại hiện ra một Kiếm Tàng Phong khác.
Đó là một bóng mờ cao 20 trượng, cầm cây cân và thước sắt trong tay.
Đây chính là pháp tướng của thiên quy Quy Thiên.
Hắn dĩ nhiên lại sữa chữa thiên quy nơi này, làm cho chu vi ngàn dặm đều
không có âm thanh tồn tại.
Chỉ có một mình Kiếm Tàng Phong với có thể nói chuyện: “Thiên hạ ngày nay,
Táng Thiên và Thủy đế tuy đã ngã xuống, nhưng Thánh hoàng đời thứ ba đã trở
thành Bàn Cổ chúa tể, còn có Nam Cực Trường Sinh đại đế quật khởi, sức chiến
đấu sánh vai với Tổ thần.”
“Hai tộc nhân long ta còn có Thanh Long Tinh Quân, Binh Thần – Lê Tham,
Quân Thần – Tử Vũ, Nhất Kiếm Khuynh Thành – Vấn Tố Y, Vũ Liệt thiên
vương Minh Thiên Thu, Trung Nghĩa Trường Sinh đại đế… ngoài ra còn có
Thời Thần – Chúc Quang âm làm chỗ dựa ở ngoài tinh không.”
“Bệ hạ nhà ta còn là Thánh hoàng đương đại, liên tục đánh bại các thần hai lần,
trước đây không lâu còn ép Thần Bàn Nhược phải chết! Lực lượng của nhân tộc
bây giờ còn mạnh hơn lúc Táng Thiên Thần Tôn còn trên đời.”
Lúc này hơn 5000 Bán Thần mới bình tĩnh lại, bọn họ hai mặt nhìn nhau, ánh
mắt kinh dị, nửa tin nửa ngờ.
Trong đó có một số người đã đang suy nghĩ biện pháp chứng thực.
“Sao có thể? Nghe như nằm mơ giữa ban ngày?”
“Ép Thần Bàn Nhược phải chết? Hắn có biết Thần Bàn Nhược là tồn tại thế nào
không?”
“Thanh Long Tinh Quân? Thanh Long Tinh Quân mất tích rồi cơ mà?”
“Không thể tưởng tượng nổi, không thể tin nổi, nhưng những lời này rất dễ
chứng thực, hắn không có lý do lừa gạt chúng ta.”
Lúc này, cũng có một người phấn chấn, hiện ra mấy phần vui mừng.
“Hắn nói thật! Ta vừa liên lạc với tông môn, Thần Bàn Nhược đã ngã xuống,
còn có Băng Thần – Huyền Đế cũng tử vong. Mộc Kiếm Tiên đã đăng thần,
Thanh Long Tinh Quân cũng đã trở về.”
“Thành tựu của vị bệ hạ này còn kinh người hơn so với tên mập lùn kia nói.”
“Là thật, trước đây không lâu vị bệ hạ này còn giải phong ấn cho Tổ thần Đế Oa
của chúng ta…”
“Đúng là thật, thực sự là khó được! Thiếu niên này còn lợi hại hơn chúng ta
tưởng tượng nhiều. Có người nói vị này tu luyện một môn đao pháp tên là Thần
Ý Xúc Tử Đao, một người đối đầu vạn quân, một đao trấn áp Trung THổ, vô
địch tại phàm giới! Là nhân vật các thần kiêng kỵ và sợ nhất bây giờ.”
“Còn cả vị hoàng hậu bệ hạ kia nữa, có người nói vị này có thực lực cấp đế
quân. Một vị khác là Nhất Kiếm Khuynh Thành – Vấn Tố Y, cũng là Tây cung
hoàng hậu của vị bệ hạ này.”
Sở Hi Thanh chắp tay sau lưng, chờ ánh mắt mọi người tập trung trên người hắn
một lần nữa, lúc này mới mở miệng nói: “Chư vị vừa mới tỉnh lại, trạng thái
không tốt, ta nói tóm tắt vậy. Thế giới hiện nay, hai tộc nhân thần đã không chết
không thôi, bọn họ chắc chắn sẽ dốc hết sức, lợi dụng chín tầng mây để giết
chết chư vị, tiêu hao hết nguyên khí của nhân tộc ta.”
“May mắn là bây giờ, nhân tộc ta đã chiếm được Nam Thiên, lấy Bắc Lạc Sư
Môn làm ranh giới, giằng co với các thần. Chư vị nếu cảm thấy mình có thể
chứng đạo, vậy thì tu dưỡng một phen, rồi đăng thần ở Nam Thiên, đến khi đó
các thần sẽ không dám quấy rầy.”
“Những người còn lại thì có thể cân nhắc trở thành khách khanh của Đại Luật
ta, tạm thời mượn long khí của Đại Luật để thay thế chân nguyên. Đặc biệt là
những người đã hết tuổi thọ, có thể kéo dài thêm chút thời gian. Nhưng phương
pháp này cũng sẽ trói chặt với Đại Luật, cần phụng lệnh triều ta, ngay sau vinh
nhục có nhau, hưng suy một thể.”
“Nếu chư vị không muốn bị ta hạn chế, cũng có thể trực tiếp rời khỏi phàm giới,
tiến vào tinh không, hoặc là náu thân ở Ma vực Chiến giới, tự nhiên sẽ có người
tiếp ứng.”
Nhưng muốn chứng đạo ở tinh không thì khó hơn trong phàm giới gấp mấy lần.
Điểm này, tất cả võ tu ở đây đều hiểu, không cần nhiều lời.
Lúc này, Sở Vân Vân lại ném Nghịch Thần Kỳ ra, cắm ở trước mặt tất cả mọi
người.
Sở Vân Vân bình tĩnh như không: “Mặc kệ các ngươi lựa chọn thế nào, ta cũng
hi vọng các ngươi có thể ở lại phàm giới vài ngày, nghe ta và phu quân giảng
giải đạo pháp thiên địa.”
“Nhân tộc ta và hệ Thạch Thần có minh ước, từ nay về sau, không đến lúc bất
đắc dĩ thì Bán Thần trở lên không được cắn nuốt nguyên linh thiên địa, không
được dùng thần lực. Đây là thần khế do phu quân ta ký kết, cũng là ý chỉ của Tổ
thần Đế Oa, các ngươi cũng phải tuân thủ. Người dám không nghe, chết!”
Nhất thời, một luồng thương ý cực kỳ bá đạo quét quang bốn phía, xung kích
trấn áp thần niệm của tất cả người nơi đây.
Để cho tất cả mọi người cảm thấy nguyên thần đau nhói.
Lúc này, Kiếm Tàng Phong đã thu hồi thiên quy, nhưng toàn bộ phạm vi trăm
dặm vẫn yên tĩnh như tờ.
Đại đa số Bán Thần đều kinh ngạc phát hiện, thiếu nữ đứng bên cạnh Sở Hi
Thanh này lại có võ đạo mạnh mẽ đến như vậy!
Khi thương ý của Sở Vân Vân bộc phát, không chỉ xung kích nguyên thần họ,
một thân chân nguyên cũng bị can thiệp ít nhiều.
Đây chính là võ pháp chi tông trong thiên địa.
Thiếu nữ mắt xanh nhìn như trẻ tuổi này, lại đã nắm giữ nguồn gốc của võ đạo!
Tất cả việc quan hệ đến võ đạo trong thiên địa này, đều bị quản thúc và ảnh
hưởng.
Nhưng sau khi căng thẳng xong, bọn họ lại vui mừng không thôi.
Vị hoàng hậu này, dĩ nhiên cũng có phong thái đế quân!
Hiện giờ bọn họ có thể xác định, tình thế của nhân tộc Thần Châu còn tốt hơn
mình nghĩ nhiều lắm. Bằng không phàm giới sao có thể sinh ra một hoàng hậu
mạnh mẽ như vậy?
Nhân tộc và hệ Thạch Thần ký minh ước, cũng làm cho bọn họ phấn chấn.
Lúc này, tâm thần Sở Hi Thanh hơi động, hắn phát hiện thần niệm của Thạch
Thần – Thạch âm đã thối lui khỏi đây.
Danh Sách Chương: