Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Chu Tước!”
Cửu Phượng gào lên, nàng biết sinh cơ duy nhất của mình là Chu Tước.
Chỉ có Chu Tước toàn lực giúp đỡ, nàng mới có một đường sinh cơ.
Chỉ là một cái chớp mắt tiếp theo, trong mắt Cửu Phượng liền hiện ra vẻ tuyệt
vọng và khó tin.
Nàng phát hiện mình đã rơi vào tình cảnh chúng bạn xa lánh!
Chu Tước dĩ nhiên lại múa đao sau lưng nàng, chỉ trong một phần ngàn vạn cái
chớp mắt, đã chém rơi toàn bộ chín cái đầu của Cửu Phượng.
Chu Tước lập tức giơ tay lên, khóa toàn bộ chín cái đầu lại, cũng trấn áp lực
lượng Niết Bàn kia, ngăn cản nỗ lực Cửu Phượng khôi phục thần khu của Cửu
Phượng.
Nàng nghiêng đầu, nhìn về phía Tư Hoàng Tuyền ở cách đó không xa.
“Từ huyết thống, nàng dù sao cũng là tổ mẫu của ngươi.”
Sắc mặt Chu Tước phức tạp, trong lòng cay đắng.
Nàng không ngờ sẽ có một ngày, mình lại múa đao về phía chị ruột.
Nhưng mà như Huỳnh Hoặc đã nói, đã đến nước này, mình nhất định phải quyết
đoán.
Bằng không toàn bộ Phượng tộc sẽ rơi vào hoàn cảnh diệt vong theo Cửu
Phượng.
Nàng cố gắng để giọng nói bình tĩnh hơn: “Cửu Phượng có lỗi với mẹ con
ngươi, có lỗi với nhân tộc, có thể nói là tội ác tày trời, không thể tha thứ. Nhưng
ta cho rằng, tốt nhất là chờ Thần Vũ phục sinh, tự mình xử lý nàng, ngươi thấy
thế nào?”
Thi thể của Thần Vũ đã hợp làm một thể với Thái Tuế, rất khó phục sinh.
Nhưng Đế Oa đã thức tỉnh, Như Ý của Sở Hi Thanh đã đến cấp độ cực cao,
đuổi sát Đông Hoàng, nên không phải là không có hi vọng.
Tư Hoàng Tuyền thì lại lạnh lùng nhìn Chu Tước.
Nàng vẫn rất cảm kích Chu Tước, dù sao Chu Tước cũng từng giúp nàng.
“Ngươi nói cũng có đạo lý.” Tư Hoàng Tuyền khoát tay, vồ chín cái đầu của
Cửu Phượng đến trước người: “Ta sẽ tạm giam nàng, mãi đến khi Thần Vũ trở
về.”
Nàng không yên tâm với Chu Tước.
Vị này có tu vị cực cao, năng lực rất mạnh, nhưng lại có lòng dạ đàn bà.
Thật ra nàng càng muốn giết chết Cửu Phượng hơn.
Tư Hoàng Tuyền mới không quan tâm tình cảm bà cháu gì cả.
Chỉ là Sở Hi Thanh đã nói, hắn muốn Cửu Phượng sông, muốn tìm hiểu nguyên
nhân Cửu Phượng phản bội, hiểu rõ kẻ địch chân chính của nhân tộc.
Tư Hoàng Tuyền lập tức đưa mắt nhìn về phía nam.
Bên kia, Nam Cực Trường Sinh đại đế và Thánh hoàng đời thứ ba đang đại
chiến với Mộc Thần – Linh Uy.
Hai người này đều không ra tay toàn lực với Cửu Phượng.
Sau khi đánh một đòn trọng thương Cửu Phượng, hai người đã chuyển sang
Mộc Thần, toàn lực ngăn cản Mộc Thần bỏ chạy.
Bằng không Cửu Phượng căn bản là không sống nổi đến khi Chu Tước ra tay.
Lúc này, Mộc Thần – Linh Uy đã hiện thân thể.
Đó là một cây đại thụ cao 9100 trượng, từng chiếc cành thô và to như voi, quật
càn quét tất cả sinh mệnh chung quanh.
Còn có vô số phấn hoa tung bay khắp trăm dặm.
Bất kỳ sinh mệnh nào tiếp xúc với chúng, dù là nguyên tử nhỏ như hạt bụi, đều
sẽ phát sinh nhiễu sóng, thậm chí là mang thai.
Nơi này là Minh giới, nhưng lại không làm cho Mộc Thần – Linh Uy suy yếu
quá nhiều.
Nhưng thân cây của Mộc Thần – Linh Uy vẫn liên tục nổ tung, vô số vụn gỗ
bay bốn phía.
Lúc này, Nam Cực Trường Sinh đại đế ở ngay bên hắn, hóa thành một cây
Huyết tùng cao 8600 trượng, dùng 99 cành cây và 99 thanh kiếm chiến đấu với
Mộc Thần.
Thần khu của vị này tuy yếu hơn Mộc Thần, kiếm uy lại có thể đối kháng chính
diện với Mộc Thần.
Lực lượng TIệt Thiên mạnh mẽ lại cắt đứt tất cả khả năng rút khỏi Minh giới
của Mộc Thần.
Thánh hoàng đời thứ ba thì vờn quanh Mộc Thân, tung tích khó dò.
Mỗi khi Mộc Thần nhận ra, thì đã trúng một quyền.
Còn có Thạch Thần – Thạch âm, vị này không trực tiếp ra tay, lại khống chế đại
địa, để hắn không thể rút được một chút nguyên lực nào từ đại địa.
Mộc Thần biết mình đã rơi vào cạm bẫy trí mạng, đang ra sức giãy dụa, cố gắng
tranh thủ một đường sinh cơ.
Nhưng sau khi Cửu Phượng bị phong ấn, hắn đã rơi vào trạng thái tuyệt vọng.
Lửa của Chu Tước, Huỳnh Hoặc vốn đã khắc chế tất cả sinh linh hệ Mộc.
Sức mạnh Tử Vong của Tư Hoàng Tuyền cũng đối chọi với Sinh Mệnh chi pháp
của Mộc Thần.
Chúc Quang âm thì vẫn ẩn thân trong bóng tôi, liên tục quấy rầy hắn, khiến
động tác của hắn khi thì gia tốc, khi thì chậm chạp, quả thực là không biết làm
thế nào, toàn thân lộ ra vô số sơ hở.
Còn cả tên U Đô chúa tể chết tiệt kia, tên nghiệp chướng này cũng ra tay với
hắn, để thần khu của hắn suy yếu.
“Thạch âm!” Mộc Thần – Linh Uy gầm lên giận dữ, chấn động toàn bộ Minh
giới: “Ngươi thật sự muốn ta chết? Ngươi muốn nhìn họ giết chết ta?”
Chu Tước là sinh cơ của Cửu Phượng, sinh cơ của hắn là Thạch âm.
Đại địa phía dưới lại không hề đáp lại.
Nội tâm Linh Uy lạnh lẽo.
Thật ra hắn rất hiểu tính cách của Thạch Thần, ngày xưa vị này cảm giác lực
lượng của nhân tộc quá mạnh, làm việc quá bá đạo, nên đã ngồi yên nhìn nhân
tộc diệt vong, thậm chí trơ mắt nhìn con gái Đế Oa bị phong ấn.
Bây giờ cũng giống vậy, nàng ý thức được uế khí sinh sôi có nguy hại cho đại
địa và tự nhiên, lại nhớ đến chỗ tốt của nhân tộc, lập tức ruồng bỏ các thần.
Sau đó Mộc Thần lại cảm ứng được hai khí tức mạnh mẽ đang tiến lại gần từ
Minh hải.
Là Huyết Hải lão tổ và Côn Bằng.
Trong lòng Mộc Thần vui vẻ: “Huyết Hải! Côn Bằng! Linh Uy nguyện dùng
‘sách Tử’ và Sinh Mệnh quyền trượng trong tay, đổi lấy sự trợ giúp của hai
người. Nêu ta có thể thoát vây, Linh Uy còn báo đáp khác.”
Lúc này, hai người với đến liền hơi động lòng, nhưng bọn họ vẫn đứng yên tại
chỗ.
Bởi vì Tư Hoàng Tuyền đang nhẹ nhàng nhìn vào bọn họ.
Quanh người nàng còn hiển hóa ra một nam tử uy nghiêm, ăn mặc trang phục
đế vương, thần khu vĩ đại.
Đó là Đông Hoàng!
Là Đế Oa dùng Cấu Thiên và Sáng Tạo chi pháp, lấy con trai Đông Hoàng của
nàng làm gốc, sáng tạo ra một bộ chiến khôi.
Bộ chiến khôi này cũng có thần lực có thể so sánh với Tổ thần.
Nhưng để họ kiêng kỵ nhất vẫn là hai người đá khổng lồ đứng bên bờ biển.
Một cái thần khu cao 900 trượng, một vị khác cũng cao 799 trượng.
Đó chính là Thạch Thần – Thạch âm và Thổ Đức Tinh Quân.
Hai vị này hiện thân ở đây, thái độ là không cần nghi ngờ.
“Chết!”
Đúng lúc này, Thánh hoàng đời thứ ba đã hoàn thành lột xác lần thứ ba.
Hắn sở hữu Bàn Cổ tinh hồn, trực tiếp đạt đến lĩnh vực Tạo Hóa!
Thánh hoàng đời thứ ba một quyền đánh nát cánh tay quan trọng nhất của Linh
Uy, lại cướp lấy Sách Tử trong tay hắn.
Thánh hoàng đời thứ ba vung tay lên, ném Sách Tử cho Tư Hoàng Tuyền.
Xa xa, ánh mắt Huyết Hải cháy bỏng.
Nhưng thân thể hắn chỉ hơi nhúc nhích, thời gian chung quanh đã thay đổi.
Đó là Chúc Quang âm, lực lượng thời gian của hắn đã bao trùm nơi này!
Mà theo Sách Tử rơi vào tay Tư Hoàng Tuyền, toàn bộ ý chí và lực lượng của
Minh giới đã bao phủ lấy nàng như thủy triều.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK