Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Mất vị trí Tinh chủ?”
Sở Hi Thanh suy tư: “Cạnh tranh ở vực ngoại kịch liệt như vậy sao?”
“Còn kịch liệt hơn ngươi tưởng tượng nhiều lắm.”
Thần Xích Hỏa cười một tiếng: “Tại niên đại viễn cổ, tổ tiên nhân tộc các ngươi
là ấu tôn của Trí Thần – Long Hi, là thiên đế đời thứ chín, hắn cảm nhận được
uế khí trong thiên địa từ từ nồng nặc, nhiễm hóa chúng sinh.”
“Vì vậy nên đã dùng Thần Khế thiên bi lừa dối các thần, định ra Thần khế,
không chỉ mượn lực lượng của bọn họ để chế tạo chín tầng mây, cũng ép đại đa
số thần linh rời khỏi phàm giới.”
Phong Tam lần đầu tiên nghe thấy việc này, vẻ mặt không khỏi ngạc nhiên
không thôi: “Còn có việc như vậy? Nói như vậy… chẳng trách các thần sẽ liên
thủ phong ấn huyết mạch nhân tộc chúng ta.”
“Không chỉ vì nguyên do này.”
Thần Xích Hỏa liếc mắt nhìn Phong Tam một chút.
Có thể là do bị nhốt ở Vạn Ma quật quá lâu, hơn vạn năm không được nói mấy
câu, nên bây giờ hắn càng ngày càng không quản được cái miệng của mình:
“Bàn Cổ đưa lực lượng Thần Dương cho Thái Hạo, lực lượng Thần âm cho
Nguyệt Hi, lực lượng Thần Hỏa cho Viêm Dung, lại chỉ cho Long Hi trí tuệ của
hắn.”
“Vì vậy, ban đầu Long Hi là kẻ nhỏ yếu nhất trong mười hai Tổ thần, nhưng sau
một triệu năm, mọi việc đã biến hóa. Lực lượng của Long Hi từ từ vượt qua tất
cả Tổ thần, Dương pháp của hắn vượt qua Thái Hạo, âm pháp lại vượt qua
Nguyệt Hi, Hỏa pháp vượt qua Viêm Dung, hắn còn sáng tạo ra đồ vật và văn
tự, lực lượng gần như đuổi sát Bàn Cổ.”
“Khi đó không chỉ là đời sau của Bàn Cổ, mà ngay cả những Cự thần ngoài Bàn
Cổ ra, cũng không thể so sánh được với hắn. Thiên phú của hắn cũng truyền cho
đời sau. Từ đời thiên đế thứ tư đến đời thứ chín, tất cả đều là nhân tộc các
ngươi.”
“Khi đó Thiên đế là chế độ nhường ngôi, mỗi trăm vạn năm sẽ thay đổi một lần.
Mà sau khai thiên bốn trăm vạn năm đến chín trăm vạn năm, hậu duệ của Long
Hi là mạnh mẽ nhất thiên địa này, là đế tộc duy nhất được thế gian công nhận.”
“Nhân tộc các ngươi nắm giữ trí tuệ, để các thần phải sợ hãi. Cùng một cấp độ,
dù thân thể các ngươi nhỏ yếu, nhưng vẫn luôn có thể mạnh hơn bọn họ, các
ngươi còn có thể học tập và nắm giữ các loại Thiên quy đạo luật, hầu như không
bị hạn chế. Tại giai đoạn thiên đế đời thứ chín, các ngươi rốt cuộc cũng chọc
chúng giận.”
“Khi đó ta chỉ là một Bán Thần nhỏ yếu, không biết trên trời phát sinh chuyện
gì. Nói chung là thần đình vỡ vụn, nhân tộc các ngươi bị tàn sát ở quy mô lớn,
những kẻ may mắn sống sót cũng bị các thần liên thủ phong ấn huyết mạch, lưu
lạc thành nô lệ. Minh hữu của các ngươi là Long tộc cũng bị tổn thất nặng nề, bị
trục xuất ra khỏi tứ đại thần sơn.”
Phong Tam lẳng lặng lắng nghe, nội tâm chấn động không thôi.
Hắn vừa cảm thấy nghi hoặc, cũng vừa thấy tự hào.
Không ngờ nhân tộc bọn họ cũng có thời đại huy hoàng như vậy.
“Khó mà tin nổi, vì sao đoạn lịch sử này lại không được ghi trong bất kỳ sử
sách nào? Không chỉ Cự linh không ghi chép, mà ngay cả thần thoại truyền
thuyết tương quan cũng không có.”
Phong Tam lại cảm thấy không thể tưởng tượng nổi: “Còn cả ấu tôn của Trí
Thần – Long Hi, thiên đế đời thứ chín gì gì đó, tại sao ta cũng chưa từng nghe
qua, hắn tên là gì?”
“Không thấy ở sử sách, tự nhiên là do các thần xóa đi. Bọn họ không muốn hậu
duệ nhân tộc các ngươi biết, mình từng là đế tộc trong thiên địa. Còn vị thiên đế
đời thứ chín kia…”
Ánh mắt Thần Xích Hỏa tối nghĩ khó tả: “Tên của hắn, chính là cấm kỵ của các
thần!”
“Dừng lại! Dừng lại!” Sở Hi Thanh khoát tay áo một cái: “Đi quá xa rồi, chúng
ta đổi đề tài, về đề tài chính đi.”
Hắn đã đọc qua ghi chép của các trưởng lão trong Tàng Kinh lâu, cũng biết
đoạn lịch sử này.
Đề tài chính là uế khí ở vực ngoại.
Vẻ mặt Thần Xích Hỏa lạnh lùng: “Sau khi các thần bị trục xuất ra vực ngoại,
ban đầu thì cực kỳ phẫn nộ. Bọn họ không tiếc trả giá đắt để hàng lâm phàm
giới, gây sự với con cháu của Long Hi.”
“Nhưng sau khi thần đình nhân tộc bị đánh nát, bọn họ lại phát hiện chỗ tốt ở
vực ngoại. Khi đó có thần linh chế tạo ‘ngôi sao’ ở vực ngoại để làm nơi ở,
Dương Thần – Thái Hạo lại ỷ vào lực lượng Thần Dương của mình, sáng tạo ra
một cái mặt trời giả thế, trùng điệp với mặt trời, thay thế mặt trời, soi sáng thế
gian.”
“Thê tử của hắn là âm Thầm – Nguyệt Hi cũng mô phỏng theo hắn, sáng tạo ra
mặt trăng giả thế, thay thế mặt trăng chân chính. Sau trăm vạn năm, những Tinh
chủ này đều trở nên mạnh mẽ hơn.”
“Thiên quy đạo luật mà bọn họ nắm giữ, thông qua ánh sao chiếu rọi vực ngoại
và phàm giới, thường thường có thể tăng lên ba đến chín tầng. Những ngôi sao
mạnh mẽ thì còn tăng mạnh hơn.”
“Hơn nữa, giao hòa với thiên quy ở chiều sâu, khiến cho lực lượng của bọn họ
trường thịnh không suy, có thể trường tồn cùng đạo. Thần linh không phải koo
chết, chỉ là tuổi thọ rất lâu dài mà thôi. Cái gọi là chứng đạo Vĩnh Hằng, chỉ là
đưa ấn ký linh hồn bản thân, khắc vào trong hạt nhân của Thiên quy đạo luật.”
“Chỉ cần đầu thiên quy này vẫn còn tồn tại, linh hồn chúng ta sẽ bất diệt. Nhưng
thân thể chúng ta vẫn từ từ suy yếu, nếu muốn thân thể duy trì ở trạng thái toàn
thịnh, vậy cần tiêu hao một lượng lớn thiên tài địa bảo, lượng lớn Thiên địa chi
linh. Mà vị trí ‘Tinh chủ’, có thể giúp chúng ta dùng phương thức thoải mái hơn
để duy trì sức sống của cơ thể.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK