Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ngay khi Lục Loạn Ly đang nghĩ xem nên nói như thế nào, Sở Hi Thanh bỗng
nhiên lắc mình đến bên cạnh nàng.
Lục Loạn Ly lấy làm kinh hãi, vô thức chém một đao qua, đồng thời thân thể
lóe lên, chuẩn bị tránh ra.
Nhưng ánh đao năm màu của nàng vừa lóe lên, lại bị một tay của Sở Hi Thanh
bắt được.
Một tay khác của Sở Hi Thanh cũng không bị thân pháp của Lục Loạn Ly ảnh
hưởng, chính xác bịt miệng của nàng lại.
Sở Vân Vân nhìn thấy thế thì hai mắt sáng ngời, nghĩ thầm một chiêu này của
Sở Hi Thanh quá đẹp đẽ.
Đại Minh Vương Luân của Lục Loạn Ly chủ yếu dựa vào Tuần Thiên, Mê
Thiên và Loạn Thiên.
Tuần Thiên là đạo tuần hoàn, Mê Thiên là đạo mê huyễn, Loạn Thiên thì lại có
thể nhiễu loạn tất cả.
Môn võ đạo này cực kỳ mạnh mẽ, đủ để chống lại Nhai Tí Đao và Tru Thiên
Đao, lúc này lại bị Sở Hi Thanh phá tan một cách dễ dàng.
Nhưng mà chuyện này cũng rất khả nghi.
Rốt cuộc Sở Hi Thanh đã mơ thấy cái gì, mà để Lục Loạn Ly hoang mang như
vậy? Hơn nữa hắn còn không tiếc tất cả để niêm phong miệng của Lục Loạn
Ly?
Sở Vân Vân nheo mắt lại, trong đôi mắt xanh lam hiện lên một tia nguy hiểm:
“Huynh trưởng, ngươi làm như vậy là không đúng, sao lại không cho người ta
mở miệng nói chuyện?”
Lục Loạn Ly vẫn không thể nói chuyện, chỉ có thể gật đầu thật mạnh, đồng thời
giận dữ nhìn Sở Hi Thanh.
Cái tên này giỏi thì che miệng của nàng cả đời đi!
Trong lòng nàng oán hận không thôi, đồng thời cũng giật mình, Tru Thiên Đao
của Sở Hi Thanh lại mạnh đến mức này rồi sao?
Chỉ một chữ Tru, đã phá hết tất cả các loại pháp môn của nàng.
Sở Hi Thanh thì lại tê cả da đầu, không dám tưởng tượng đến hình ảnh sau khi
Sở Vân Vân phát hiện chân tướng, đó sẽ là cảnh tượng gì?
Hắn truyền âm cho Lục Loạn Ly, vừa cưỡng bức vừa dụ dỗ: “Loạn Ly, chúng ta
thương lượng một chút, lần này coi như ta nợ ngươi một lần. Chỉ cần ngươi có
thể kín miệng như bưng, thì ta có thể làm một chuyện cho ngươi. Bằng không
chúng ta cá chết lưới rách, nói đến thì Lục thúc phụ cũng đang ở trong bí cảnh
này.”
Lục Loạn Ly vốn muốn từ chối, cái tên này lại còn dám uy hiếp nàng?
Nhưng trong lòng nàng cũng thấy hơi chột dạ.
Trong hai năm này, Sở Hi Thanh cũng nắm giữ không ít vụ bê bối của nàng.
Thật ra thì nghĩ lại, cái điều kiện này cũng tạm được.
Sau đó, tròng mắt của nàng đảo một vòng, nghĩ đến tháng ngày Sở Hi Thanh
dọa dẫm vơ vét mình khi còn ở võ quán Chính Dương, nàng liền đưa tay ra
ngoài.
Tổng cộng năm đầu ngón tay non mềm, quơ quơ ở trước mặt Sở Hi Thanh.
Đầu ngón tay này thật đáng yêu, Sở Hi Thanh lại có chút xúc động muốn chặt
mấy ngón.
Sắc mặt hắn đen xì: “Chỉ ba lần! Bằng không thì coi như xong, cùng lắm thì ta
chịu đòn một trận là được.”
Nội tâm của Lục Loạn Ly rất đắc ý, nàng gật đầu một cái, đồng thời vỗ mạnh
vào tay Sở Hi Thanh.
“Được! Nhưng Sở Vân Vân là chuyện gì?”
Lục Loạn Ly lập tức tò mò, nàng cũng truyền âm qua, con ngươi hơi co rút lại:
“Tại sao Sở Vân Vân trong mộng của ngươi lại giống Bá Võ Vương Tần Mộc
Ca như vậy? Không phải nàng đã chết rồi sao?”
Khi nàng nói chuyện, còn cố tình liếc mắt nhìn về phía Sở Vân Vân.
Tại ngoài thực tế thì không có cảm giác như vậy.
Mặc dù ngũ quan của Sở Vân Vân rất giống Tần Mộc Ca, nhưng ấn tượng của
Bá Võ Vương Tần Mộc Ca ở trong lòng mình lại khác xa Sở Vân Vân.
Trong lòng nàng bỗng nhiên bừng tỉnh.
Đây là hiệu quả của Vô Cực Trảm!
Vô hình vô tượng, không thể chỉ tên, thế nào cũng được như ba phải.
Sở Hi Thanh âm thầm thở dài, nghĩ thầm vẫn bị Lục Loạn Ly phát hiện ra.
Quả nhiên là không thể nằm mơ giữa ban ngày mà.
May mắn là bọn họ bây giờ không giống như trước kia, không quá sợ bại lộ
thân phận.
Trên mặt hắn lại lạnh lẽo, giọng nói nghiêm túc: “Đừng hỏi, chờ đến thời điểm
thích hợp thì ngươi sẽ biết. Còn nữa, chú ý giữ mồm giữ miệng, bằng không tất
có đại họa.”
Lục Loạn Ly không khỏi hừ một tiếng, vẻ mặt rất bất mãn.
Cái tên này còn nói đáp ứng nàng ba chuyện, kết quả lại không chịu trả lời một
vấn đề.
Nhưng giọng nói của tên này khá là nghiêm túc.
Lục Loạn Ly cũng không hỏi nữa.
Nếu nàng đã biết Sở Vân Vân có quan hệ với Tần Mộc Ca, lẽ nào còn không thể
tự điều tra được chân tướng?
Sau đó, Lục Loạn Ly lại đè đao của mình.
Nàng nghĩ thầm, mình nhất định phải bỏ thêm công sức vào Đại Minh Vương
Luân.
Nếu như. . . nếu như Sở Vân Vân thật sự có quan hệ với Tần Mộc Ca, thậm chí
Sở Vân Vân chính là Tần Mộc Ca.
Như vậy Đại Minh Vương Luân của nàng sẽ có đất dụng võ.
Còn cả cái tên Sở Hi Thanh này nữa!
Hắn thật sự dám nằm mơ giữa ban ngày!
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Sở Vân Vân từ từ căng thẳng.
Nàng nhìn hai người kề vai kê mặt, nhỏ giọng giao lưu với nhau, trong lòng lại
bắt đầu để ý.
Bọn họ rốt cuộc đang làm gì? Hai người này lại có bí mật gì?
Sở Vân Vân hít sâu một hơi, cố gắng bình phục nỗi lòng.
Nói đến thì lâu rồi nàng không dùng Nghịch Thần chi hỏa để luyện thể cho Sở
Hi Thanh.
Lần này trở về Vô Tướng thần tông, nhất định phải bù đắp lại, nhất định phải để
Sở Hi Thanh ‘cố gắng’ gấp bội. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK