Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sáu ngày sau, dưới Bất Chu sơn.
Sở Hi Thanh chắp tay đứng trên đám mây, vẻ mặt bễ nghễ nhìn xuống một tòa
doanh trại Cự linh ở bên dưới.
Doanh trại này có quy mô cực lớn, nam bắc hơn 300 dặm, đông tây hơn 400
dặm, nhưng kiến trúc bên trong lại đơn sơ thô lỗ. Hoặc là chồng chất đá lên mà
thành, hoặc là nhà gỗ do đại thụ kiến tạo thành.
Nhìn từ trên xuống, có thể thấy rất nhiều Cự linh ra ra vào vào, bọn họ đều cao
hơn 30 trượng, kẻ lùn cũng phải hơn 7 trượng.
Lục Loạn Ly ở sau lưng hắn lại hơi kỳ dị: “Ngươi muốn đến đây tìm bí dược?”
Nàng cho rằng Sở Hi Thanh sẽ tìm bừa một còn á loại hỗn độn nhị phẩm tam
phẩm nào đó, nhưng không ngờ Sở Hi Thanh lại trực tiếp lái thuyền đến Bất
Chu sơn.
Sở Hi Thanh lại cười chỉ xuống dưới: “Cự linh Hôi Huyết tộc, cũng là một tộc
có huyết thống gần với hỗn độn. Căn cứ từ tin tức của Thiên Thính viện, tộc chủ
Hoàng Thiên Kỳ của bọn họ không chỉ có thân thể tiến vào nhất phẩm, mà
huyết mạch Hỗn Độn cũng lên đến tầng 22!”
Hôi Huyết tộc là một vương tộc ở trên Bất Chu sơn, sống ở tầng thứ tư của Bất
Chu sơn.
Lẽ ra bọn họ không thể dùng họ Hoàng.
Nhưng chỉ cần Cự linh bước vào nhất phẩm, thì sẽ được trao tặng xưng hào thân
vương hoặc quận vương, ban tặng họ Hoàng.
Mà bí dược tam phẩm, không chỉ giới hạn ở thực vật và thú loại, mà dùng Cự
linh có huyết mạch Hỗn Độn mạnh mẽ cũng được.
“Máu của người này đúng là có thể chế thành bí dược. Vấn đề là… nơi này là
Bất Chu sơn!”
Thật ra Lục Loạn Ly đã đoán được Sở Hi Thanh muốn làm gì.
Nàng âm thầm thở dài.
Sở Hi Thanh bây giờ đã đi đến nước này rồi, đã có phong thái bễ nghễ thiên hạ,
ngạo khiếu phàm trần như Huyết Nhai Đao Quân năm xưa.
“Chính vì nơi này là Bất Chu sơn, nên ta mới tìm bọn họ.”
Sở Hi Thanh cười lạnh: “Đến mà không chào thì không có lễ, vị Nam Thiên Đế
kia ra tay với ta nhiều lần như vậy, ta không thể không đáp lễ.”
Đây cũng là cách hoàn thành ‘nghi thức’ Nhai Tí và Như Ý.
Trừng mắt tất báo, hắn tự nhiên phải trả thù Bất Chu sơn.
Mà Như Ý tùy tâm, chính là vạn sự vạn vật đều theo ý ta!
“Loạn Ly, ngươi có thể đi cân đo Bất Chu sơn này, thuận tiện áp trận giúp ta.”
Khi Sở Hi Thanh vừa nói xong, bóng người của hắn đã hạ xuống, trực tiếp xuất
hiện ở trên không trung của doanh trại.
“Hoàng Thiên Kỳ ở đâu?”
Lúc này, toàn bộ doanh trại đều kinh động vì đao ý của Sở Hi Thanh.
Hàng ngàn hàng vạn Cự linh lao ra khỏi phòng ốc, đồng thời từng đạo ý niệm
mạnh mẽ đã khóa chặt lấy Sở Hi Thanh.
Bọn họ đều kinh ngạc đến ngây người.
“Thế mà lại là nhân loại?”
“Chỉ là một nhân nô tam phẩm thôi, hắn đến tìm chết sao?”
“Quả thực là làm càn!”
“Người đâu! Đi xé nát hắn cho ta!”
Cùng lúc đó, trong một tòa điện đá đồ sộ và tràn đấy khí thế ở trung ương doanh
trại, một Cự linh cao trăm trượng, ngũ quan lại hỗn độn không rõ chợt ngẩng
đầu nhìn lên bầu trời.
Sắc mặt của hắn lập tức thay đổi.
“Đao ý này… hắn là…”
“Vô Cực Đao Quân – Sở Hi Thanh?”
Là anh kiệt cái thế của nhân tộc, nắm giữ Thần Ý Xúc Tử Đao, là nhân vật
khiến cho Cự linh bọn họ tổn thất hơn mười vị cường giả nhất phẩm!
Không được…!
Người này cố tình dùng biện pháp này để hiện thân, chính là vì hấp dẫn sự chú
ý của toàn bộ tộc nhân của hắn.
Hôi Huyết tộc và bộ lạc vương tộc của Bất Chu sơn, nhân khẩu đột phá hơn 300
vạn.
Mà những tộc nhân này của hắn, đều là đầu nguồn cho lực lượng của Sở Hi
Thanh.
Hoàng Thiên Kỳ vừa nghĩ đến đây, điện đá đã nổ tung, nát vụn.
Một luồng đao ý vô cùng mạnh mẽ đã chém thẳng vào tâm linh của hắn.
Nguyên thần của Hoàng Thiên Kỳ lập tức trọng thương, miệng mũi phun máu,
cái ghế đá dưới mông cũng tan thành tro bụi.
Bóng người hắn lảo đảo, gần như co quắp tại chỗ.
Hoàng Thiên Kỳ lập tức phát ra tiếng gào thét phẫn nộ, kích thích toàn bộ lực
lượng của bản thân, lúc này mới có thể làm cho mình đứng thẳng lên.
Đúng lúc này, Hoàng Thiên Kỳ cũng nhìn thấy bóng người từ từ hạ xuống kia.
Đó là một thanh niên nhân tộc, tuổi khoảng 18 19, dáng người cao to, ngũ quan
tuấn dật, đang dùng một đôi mắt phượng hẹp dài để nhìn hắn.
Phong thái kia giống như Cự linh bọn họ nhìn xuống đám giun dế nhân tộc vậy.
Đao ý của hắn ép xuống, không chỉ áp chế tộc chủ Hôi Huyết tộc là hắn, mà còn
trấn áp mấy vạn cấm vệ Hôi Huyết tộc chung quanh, và tất cả những Cự linh cố
gắng đến gần nơi này.
Khí thế cực kỳ mạnh mẽ và bá đạo kia, tựa như thiên thần giáng thế, không cho
phép làm trái.
Hoàng Thiên Kỳ nghĩ thầm, nếu như doanh trại này không có rất nhiều trận
pháp phòng hộ, thì đao ý của người này có thể trực tiếp giết vô số người trong
bọn họ rồi.
Hoàng Thiên Kỳ gian nan ngẩng đầu lên, nhìn nhau với Sở Hi Thanh: “Ngươi là
Vô Cực Đao Quân – Sở Hi Thanh của nhân tộc? Xin hỏi các hạ đến đây làm
gì?”
Sở Hi Thanh dừng lại ở độ cao 200 trăm trượng trên không trung.
Hắn bình tĩnh nhìn Hoàng Thiên Kỳ: “Quỳ xuống!”
Hoàng Thiên Kỳ lập tức cảm nhận được một luồng đao ý bá đạo đến cực điểm
chém vào thân thể mình, lại đánh cho hắn trọng thương, đồng thời cũng ép hắn
phải quỳ xuống!
Quỳ xuống trước mặt vị thanh niên nhân tộc này!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK