“Chắc là có thể.” Tư Hoàng Tuyền hơi chần chờ: “Xác rồng duy trì ở trình độ
này là tốt nhất, không thể mạnh hơn, nếu không sẽ vượt qua năng lực của ta và
Nam Cực, ngoài ra, thi thể càng hoàn chỉnh càng tốt.”
“Thi thể càng hoàn chỉnh, chúng ta tiêu hao càng nhỏ hơn. Ngoài ra, ta thấy họ
không còn nhiều chân linh, dù phục sinh thì cũng sẽ mất linh trí hoàn chỉnh, khó
tránh khỏi si ngu, thậm chí là ngoài chấp niệm ra, bọn họ sẽ không có ý thức
riêng. Chuyển đổi sinh tử cũng không phải vạn năng.”
Câu cuối cùng là nói với Sở Hi Thanh.
Sở Hi Thanh nghe vậy thì không để ý lắm.
Si ngu trì độn rất tốt, không có ý thức riêng lại càng tốt hơn.
Làm long trụ thì không cần có ý thức riêng, bằng không sẽ chủ đau khổ, giống
như 12 con Xích Long của Đại Ninh.
Thanh Long Tinh Quân lại cười khổ.
Hắn không biết Huyền Hoàng thủy đế là hạng người gì, lại sáng tạo ra pháp
môn thần kỳ này.
Người này dùng chân long để trấn áp khí vận nhân tộc, lại lấy khí vận nhân tộc
phụng dưỡng long tộc, có thể khiến hai tộc nhân long được lợi từ đó, lại chỉ khổ
những long trụ này.
Nhưng cũng thôi, hai tộc nhân long đã đi đến nước này, đã không còn cách nào
khác.
Sở Hi Thanh phục sinh Hoàng Long để chế tạo long trụ, có thể khiến các mạch
long tộc đều được lợi.
Những rồng này cũng được phục sinh.
Sống dù sao cũng tốt hơn là chết, còn sống là còn có hi vọng.
Khi Lục Loạn Ly đang lựa chọn long trụ cho Sở Hi Thanh, Sở Hi Thanh lại
ngưng thần nhìn bảng nhân vật của mình.
Thần Tâm cũ vốn có mấy chữ (cấp 10/ Câu Trần/ Tử Vi/ Thần Vũ).
Hiện giờ đã biết mất, chỉ còn lại Thần Tâm (cấp 13/ Thiên Ý).
Sở Hi Thanh nghĩ thầm, vị Đông Hoàng bệ hạ này khẩu khí thật lớn, tụ tập ý chí
chư đế nhân tộc, chính là ‘Thiên ý’ sao? Là ý của trời xanh?
Sở Hi Thanh lập tức triệu hoán ra một mặt kính kỳ dị.
Trước kia, hắn có thể cảm ứng thần khí bản mệnh trong người, nhưng lại không
biết nó là loại gì, đó là vì bảo kính này vẫn không có hình thể chân chính.
Mà bây giờ, nó đã có.
Cái thần khí bản mệnh này của Sở Hi Thanh đúng là Đông Hoàng Kính như hắn
suy đoán, nhưng chỉ là một phần không trọn vẹn của Đông Hoàng Kính thôi.
Bản nguyên của cái thần khí này, có lẽ còn mạnh hơn nhiều.
Hắn lấy Như Ý và Tín Niệm của Đông Hoàng Kính làm căn cơ, tụ tập Mộng Ảo
của Thiên đế đời thứ bảy và Phù Trận của Thiên đế đời thứ sáu, từ đó sinh thành
thần khí.
Mộng Ảo và Phù Trận của nó tuy không quá mạnh, nhưng lại làm cho bảo kính
này có thần thông và lực lượng khó mà tin nổi.
Ngày xưa, khi Sở Phượng Ca sử dụng Điên Đảo âm Dương, không chỉ dùng
mảnh vỡ của Đông Hoàng Kính, mà còn dung nhập cả mảnh vỡ thần khí của 2
vị Thiên đế này.
Sở Hi Thanh cầm bảo kính trong tay, lại cảm thấy thiên địa chung quanh trở nên
khác biệt.
Hắn cảm giác như mình có thể điều khiển tất cả mọi thứ, tất cả sự vật đều sẽ
biến hóa theo tâm ý của hắn.
Cái thần khí này đã khôi phục cấp bập Vĩnh Hằng hạ vị, nhưng thần uy của nó
còn vượt qua rất nhiều thần khí Vĩnh Hằng thượng vị.
Sở Hi Thanh vuốt ve mặt kính, nghĩ thầm thứ này gọi là Thiên Ý Kính thì thích
hợp hơn.
Sau đó, Sở Hi Thanh lại thử truyền lực lượng của Thiên Ý Kính vào đao cương
như gương bạc ở quanh người.
Nếu là gương kính, vậy cũng có Kính Thiên chi pháp.
Sở Hi Thanh cảm nhận được những đao cương như gương bạc đang biến hóa.
Thiên quy Như Ý mạnh mẽ đã gia tăng cường độ của chúng. Mộng Ảo chi pháp
cũng cường hóa chúng, Phù Trận đã khảm đủ loại thần phù vào trong đao cương
như gương bạc của hắn.
Lân phiến Nhai Tí trên người Sở Hi Thanh cũng được tăng cường lên đến trình
độ khó tin.
Tiểu Tóc Húi Cua không ngừng nhảy nhót trên đầu vai hắn, biểu thị cảm xúc
kích động của mình.
Đao linh của Huyết Nhai thần đao cũng đang liên tục rung động, nóng lòng
muốn trải nghiệm Thiên Ý Kính gia trì.
Sở Hi Thanh lại nở nụ cười, cất Thiên Ý Kính trong tay đi.
Thần khí này vừa khôi phục hình thể, thức tỉnh khí linh, nhưng khí linh còn rất
yếu, phải che chở cẩn thận.
Hắn lại nhìn sát linh ở khắp nơi với vẻ tham lam.
Sở Hi Thanh tự hiểu lấy mình, với năng lực của hắn bây giờ, muốn điều động
sát linh nơi này là nằm mơ.
Tuy nhiên…
Sở Hi Thanh nhìn về phía bảng nhân vật của mình, trong mắt lóe sáng.
Bảng nhân vật vẫn cứ chiếu rọi trước mắt của hắn.
Sở Hi Thanh suy đoán, cái hệ thống này, có lẽ là khi mình mới xuyên qua, cảm
thấy rất bất lực.
Khi đó hắn khát vọng có một cái ‘hệ thống’, có thể nhanh chóng gia tăng thực
lực giống như những nhân vật chính trong tiểu thuyết, để cho mình có năng lực
sống yên phận trên thế giới này.
Ví vậy, cái Thiên Ý Kính này đã thỏa mãn nguyện vọng của hắn.
Sở Hi Thanh lập tức đưa mắt nhìn trong chữ Thần Thương trong cột thiên phú.
Một trong những chỗ tốt khi Thiên Ý Kính có hình thể, chính là có thể thoát
khỏi võ đạo bảo khố.
Sở Hi Thanh có thể thao túng thần khí của mình, dùng lực lượng của nó ở chỗ
mình muốn.
Không giống như trước kia, khí linh của Thiên Ý Kính mông muội, còn chưa
hoàn toàn thức tỉnh, lại chịu Thần Bàn Nhược ảnh hưởng, chỉ biết làm theo bản
năng, cung cấp các loại đồ vật cho Sở Hi Thanh qua võ đạo bảo khố.
Những thứ này, chưa chắc đã là thứ Sở Hi Thanh cần, cho nên phải liên tục làm
mới.
Vì vậy những năm gần đây, chỉ vào thời khắc Sở Hi Thanh thăng cấp, khí linh
mới tỉnh táo trong giây lát, cho hắn những thứ mà hắn muốn.
Ví thế, ngày xưa cái thần khí bản mệnh này khá là bái xích Táng Thiên thần
huyết. Trước khi Sở Hi Thanh vào tam phẩm, chưa từng có ‘vật phẩm’ nào có
quan hệ với Táng Thiên xuất hiện trong võ đạo bảo khố.
Sở Hi Thanh nhìn hai chữ Thần Thương, tâm ý hơi động.
-Có dùng xxx điểm thiên nguyên để cường hóa Thần Thương lên cấp 33 không?
-Có dùng xxx điểm thiên nguyên để cường hóa Thần Thương lên cấp 34 không?
…
-Có dùng xxx điểm thiên nguyên để cường hóa Thần Thương lên cấp 37 không?
Sở Hi Thanh lập tức tăng Thần Thương lên cấp 37 mới dừng lại.
Huyết mạch Thần Thương bắt nguồn từ Huyền Hoàng thủy đế, do Thánh hoàng
đời thứ 3 khai phá và cường hóa, chuyên nhằm vào lực lượng huyết mạch của
các thần.
Cực hạn của nó chỉ là cấp 32.
Nhưng mà bây giờ, lại bị Thiên Ý Kính tăng lên đến cấp 37.
Trong khoảnh khắc này, Sở Hi Thanh đã khôi phục liên hệ với Thí Thần huyets
cương.
Thậm chí hắn còn mượn những sợi tơ máu kia làm tua vòi, liên hệ với taonf bộ
sát linh màu máu trên chiến trường.
Cũng cùng lúc đó, Thần Tịnh Ly bị nhốt trên sao Thiên Tịnh bỗng nhiên có cảm
ứng.
Sắc mặt nàng tái nhợt nhìn về phía Thiên Đạo Thạch Lâm.
Vì kiêng kỵ Thần Bàn Nhược, Thần Tịnh Ly không dám hàng lâm thần ý, mà
chỉ có thể nhìn xem.
Trên bia đá Như Ý, Sở Hi Thanh vẫn là số 1 như cũ, nhìn như không thay đổi
gì.
Nhưng Thần Tịnh Ly lại cảm ứng được rất rõ ràng.
Tên kia… đã là Thánh Giả của Như Ý!
Hiện giờ, có thể gọi hắn là ‘Như Ý Nhai Tí chi chủ’!
Danh Sách Chương: