Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đao Quân?”
Tư Vô Pháp rất vui mừng khi nhìn thấy thanh niên tuấn dật kia xuất hiện.
Đôi mắt phượng hẹp dài kia cũng đang nhìn bọn họ với vẻ như cười như không.
Tư Vô Pháp lập tức ý thức được không đúng, nghiêm túc cúi người thi lễ: “Bệ
hạ!”
Tư Hoàng Tuyền cũng vui mừng khôn xiết, nàng cũng thi lễ, sau đó lại hơi nhíu
mày.
“Hôm nay bệ hạ có thể đến đây, Hoàng Tuyền vô cùng cảm kích.”
Tư Hoàng Tuyền nghĩ thầm, Sở Hi Thanh thực sự là không thay đổi chút nào.
Từ khi quen biết vị Vô Cực Đao Quân này đến nay, hắn vẫn luôn nhất ngôn cửu
đỉnh, nghĩa bạc vân thiên.
Dù hắn đã trở thành Nguyên Thủy hoàng đế của triều Đại Luật, thì tính tình vẫn
trước sau như một.
Không uổng công phần tình cảm giữa mình và hắn.
“Tuy nhiên…” Giọng nói của Tư Hoàng Tuyền hơi chậm lại, vẻ mặt cực kỳ
nghiêm túc: “Hành trình vực ngoại này vô cùng nguy hiểm, có thể nói là thập tử
vô sinh. Bệ hạ bây giờ thân là chủ của một quốc gia, gánh vác hi vọng của tất cả
bách tính Thần Châu, vẫn không nên mạo hiểm thì hơn.”
Nàng nói được một nửa, Tư Vô Thiên không che mặt của mình.
Tính tình của nha đầu này không khỏi quá thành thật.
Sở Hi Thanh có thể chạy đến đây, Tư Vô Thiên cũng rất bất ngờ.
Nàng cũng biết Sở Hi Thanh bây giờ quan trọng với nhân tộc Thần Châu như
thế nào.
Đối với toàn bộ nhân tộc Thần Châu mà nói, lời mời của nàng quả thực là có
chút ích kỷ.
Tư Vô Pháp cũng cười khẽ một tiếng: “Bệ hạ có thể đến đây, tỷ đệ chúng ta và
Hoàng Tuyền đều thấy rất vui mừng! Nhưng mời bệ hạ vì thiên hạ thương sinh
mà ở lại đi. Ba người chúng ta cũng không dám vì việc riêng của mình mà liên
lụy đến bệ hạ, làm tổn hại khí vận của nhân tộc.”
Sở Hi Thanh lại mỉm cười: “Không sao, như Tư đại tỷ đã nói ở hai năm trước,
ta là quyến giả của Táng Thiên và Lê Tham, tại Ma vực Chiến giới, cũng không
có nguy hiểm gì đáng nói. Có lẽ ta ở chỗ đó còn an toàn hơn cả ở Thần Châu
này.”
Ma vực Chiến giới là một địa danh ở vực ngoại, bên đó chẳng những có rất
nhiều tiểu thế giới ở vực ngoài, còn tu tập rất nhiều Ma thần có liên quan đến
lĩnh vực chiến tranh và chiến đấu.
Khu vực đó cực kỳ hỗn loạn, là nơi tàng ô nạp cấu ở vực ngoại.
Chẳng những có những tồn tại như Táng Thiên, Lê Tham, mà còn có hàng ngàn
‘thần hoang dã’ náu thân ở nơi này.
Vì vậy dù là thần linh thượng vị, thì cũng không dám xâm nhập vào đó.
Đối với phàm giới mà nói, Ma vực Chiến giới quả thực là rất nguy hiểm.
Nơi đó không có chín tầng mây ngăn cản và áp chế lực lượng của thần linh.
Hơn nữa, tuy rằng đại đa số thần hoang dã đều có thực lực thấp hơn Vĩnh Hằng
hạ vị, nhưng trong đó không thiếu những tồn tại vướng tay.
Nhưng đối với mấy người bọn họ mà nói, nơi này lại không phải quá nguy
hiểm.
Các vị ‘Tinh chủ’ cao cao tại thượng sẽ không tùy tiện tiến vào mảnh khu vực
này.
Trong mắt những Thần hoang dã kia, bọn họ còn ngon miệng hơn cả Sở Hi
Thanh, còn là con mồi khiến người thèm nhỏ dãi.
Trong vực ngoại có vô số Thần hoang dã và vô số Bán Thần, tất cả chỉ cầu một
vì sao mà không được.
Đại đa số kẻ trong đó đều ngậm lấy oán hận với những ‘Tinh chủ’ kia.
Vì vậy trừ phi là các ‘Tinh chủ’ dốc hết lực lượng, san bằng và dẹp yên Ma vực
Chiến giới, bằng không thì Sở Hi Thanh không cần lo lắng bản thể của những
thần linh có địa vị cao kia sẽ chạy đến truy sát hắn.
Sở Hi Thanh tay đè đao, khóe môi cong lên, trang mắt lộ ra vô cùng tự tin: “Ba
vị yên tâm, nếu ta đã đến đây, tự nhiên là có nắm chắc.”
Tư Hoàng Tuyền nghe vậy thì hơi lắc đầu: “Vậy không được, ta có rất nhiều kẻ
thù ở vực ngoại, có rất nhiều người thèm muốn lực lượng của mẫu thân ta. U
Đô chúa tể và Hắc Thủy chúa tể cũng sẽ không cho phép ta thu hồi trái tim.”
“Địch càng nhiều càng tốt!”
Sở Hi Thanh không để ý lắm: “Đây không phải mục đích của các ngươi khi mời
ta đến sao? Hơn nữa, nếu ra ngoài vực ngoại, vậy chưa biết ai liên lụy ai đâu,
đến khi đó các ngươi đừng trách ta là tốt rồi.”
Hôm nay hắn đến đây, một là vì hoàn thành Thần khế ngày xưa, một mục đích
khác lại là chuyện mà hắn đã mưu tính từ lâu.
Tư Hoàng Tuyền thì lại nhìn nhau với sư thúc Tư Vô Pháp của mình một chút.
Khi đó bọn họ cũng không nghĩ đến Sở Hi Thanh sẽ có thành tựu như ngày hôm
nay.
Không chỉ trở thành hoàng đế của Đại Luật, mà còn một người một đao ép buộc
các thần phải thỏa hiệp, diệt trừ Đại La Nghĩ tộc bên dưới ‘Tạo Hóa thần thụ’.
Khi Tư Hoàng Tuyền còn muốn nói gì đó, Lục Loạn Ly lại khoanh tay trức
ngực, hơi bất mãn nói: “Lề mề thế? Hi Thanh đã nói giúp đỡ, thì nhất định sẽ
giúp, không quan tâm các ngươi có đồng ý hay không. Hắn cũng không phải kẻ
ngu dốt, sẽ không đần độn đi chịu chết với các ngươi.”
Ba người Tư Hoàng Tuyền nhất thời liếc mắt nhìn về phía nàng.
Thiên phú linh cảm của Tư Vô Pháp hơi kém một chút, ngoại trừ nhận ra thân
phận của đối phương thì không phát hiện ra thứ gì.
Hai người Tư Hoàng Tuyền và Tư Vô Thiên thì lại đều rùng mình một cái.
Năng lực cảm ứng của bọn họ, thế mà lại không cảm ứng được sâu cạn của
thiếu nữ này.
Nhưng hai người đều nhìn thấy một mảnh không gian nho nhỏ ở sau lưng Lục
Loạn Ly, đây là một không gian do Mộng Huyễn chi pháp tạo thành, bên trong
này còn có 56 bộ ‘Vân Hải kiếm khôi’.
Những ‘Vân Hải kiếm khôi’ này xếp thành một bộ kiếm trận, ngưng tụ ra một
luồng kiếm ý cực kỳ mạnh mẽ, làm người ta phải sợ hãi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK