Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hư Thần – Xa Nguyên lại đưa mắt nhìn sang Hỏa Thần – Diễm Dung: “Trận
chiến này phải nhờ vào huynh trưởng rồi, xin mời huynh trưởng dốc toàn lực.”
Thiên quy đạo luật trên thế gian này tuy không phân chia mạnh yếu tuyệt đối,
nhưng lại có tuần hoàn và tương khắc.
Mà hiện giờ, những tồn tại có thể khắc chế vị Mộc Kiếm Tiên kia nhất, chính là
Chu Tước Tinh Quân, Dương Thần – Thái Hạo, và cả Hỏa Thần – Diễm Dung.
“Ta sẽ làm hết sức!”
Ánh mắt Hỏa Thần – Diễm Dung lấp lóe.
Ngọn lửa trên người hắn vốn bá đạo, khốc liệt và hung mãnh, táo bạo.
Nhưng vào lúc này lại rất dịu ngoan.
Hắn mới phục sinh chưa được một năm, nguyên khí chưa khôi phục, chư bộ của
Hỏa Thần cũng như mặt trời sắp lặn.
Vào thời điểm này, lại phải đại chiến một trận sao?
Nam Thiên có thể là một cái cối xay thịt!
Bọn họ có thể phải dùng thương vong của mấy trăm vị Tinh chủ, hàng ngàn
‘thần hoang dã’ mới có thể thành công.
Mà dù là những Tổ thần như bọn họ, chỉ cần hơi bất cẩn thì cũng có nguy cơ
trọng thương.
Giọng nói Diễm Dung âm u lạnh lẽo: “Nghe ý của ngươi, là không định đến
Nam Thiên? Ngươi muốn đi đâu?”
Hư Thần – Xa Nguyên đưa mắt nhìn về phía Ma vực Chiến giới: “Tự nhiên là
Ma vực Chiến giới, hỗ trợ Mộc Thần cướp lấy Sinh Tử Bộ trong sách Sinh!”
Chúng thần lập tức hiểu ý.
Sinh mệnh lực của ‘Tạo Hóa thần thụ’ vượt xa Mộc Thần – Linh Uy.
Linh Uy vẫn có thể áp chế Mộc Kiếm Tiên là vì trong tay Linh Uy có tiên thiên
thần khí hệ Mộc, và còn có một ‘Bàn Cổ tinh hồn’.
Chênh lệch của song phương trên thiên quy Sinh Mệnh là nhỏ bé không đáng
kể, vẫn đang tranh cướp quyền bính của thiên quy Sinh Mệnh.
Giữa hai người bọn họ, có thể chỉ kém một quyển Sinh Tử Bộ này.
Mộc Thần – Linh Uy thu hồi được Sinh Tử Bộ, liền có thể củng cố vị cách
Thánh Giả của mình.
Nếu như Sinh Tử Bộ rơi vào trong Mộc Kiếm Tiên, vậy vị cách Thánh Giả phải
đổi ngôi rồi.
“Việc này không thể sai sót!”
Lôi Thần – Thiên Bá suy tư: “Nhưng chỉ sợ ngươi không có cơ hội, ta cảm ứng
được Mộc Thần – Linh Uy đã chạy đến ‘Tạo Hóa thần thụ’.”
Mục đích của vị kia là trấn áp ‘Tạo Hóa thần thụ’, ngăn cản Mộc Kiếm Tiên rút
ra nhiều nguyên lực hơn.
Nhưng nếu vậy, bên ngoài Ma vực Chiến giới chỉ còn Kim Thần – Bạch Chúc
và các thần hệ Kim dưới trướng hắn.
Dù Hư Thần – Xa Nguyên chạy đến, cũng không thể áp chế ba vị Ma thần trong
Ma vực Chiến giới.
“Có cơ hội!”
Hư Thần – Xa Nguyên vẫn thong dong, ánh mắt lại sắc bén như đao: “Thời
khắc đại quân của chúng ta xông lên, chính là cơ hội!”
Hắn chắp tay sau lưng: “Ta rất thích một câu của phàm nhân, trong phục có họa,
trong họa có phúc. Mọi việc đều có hai mặt. Nếu như thuận lợi, chúng ta có thể
không cần chờ Táng Thiên nhập ma.”
Các thần nghe nói vậy, ánh mắt không khỏi sáng ngời.
Nhưng con Chúc Long trong sao Thiên Chúc lại cười ha ha.
Khi các thần thương lượng, cũng không tránh né Chúc Long.
Hắn nghe được tất cả mọi chuyện, nhưng cũng không thèm để ý, vẻ mặt còn
cuồng ngạo hơn: “Cơ hội? Mộc Kiếm Tiên ngưng tụ sao Nam Cực, ba thần
Táng Thiên tất sẽ xua quân tiến vào Nam Thiên! Nhưng các ngươi cho rằng bố
cục của tên kia chỉ là như vậy sao?”
Hư Thần – Xa Nguyên không khỏi liếc mắt nhìn Chúc Long một chút, một
luồng cảm giác mù mịt chợt xông lên đầu.

Lúc này, Vũ Liệt thiên vương Minh Thiên Thu và cả ‘Trung Nghĩa Trường Sinh
đại đế’ Quan Vân Sinh đã sóng vai đứng sừng sững ở Nam Thiên.
Minh Thiên Thu ngóng nhìn về phía Nam Cực, ánh mắt đầy cảm khái: “Quả
thật là ‘Tạo Hóa thần thụ’! Vị hậu bối kia của chúng ta thực sự là rất tốt. Lại có
thể tìm ra một đường sinh cơ cho nhân tộc chúng ta vào thời điểm này!”
“Quả thực là bất phàm!”
Quan Vân Sinh vuốt chòm râu dài, lời ít mà ý nhiều: “Người này có phong thái
của Thánh hoàng! Tuy nhiên, trận chiến tiếp theo sẽ vô cùng khốc liệt!”
Bọn họ đi đến nơi này, chính là bảo vệ cánh trái cho Mộc Kiếm Tiên, khiến cho
vị ‘Nam Cực Trường Sinh đại đế’ trong tương lại này sẽ không bị bốn bề thọ
địch khi đang ngưng tụ sao Nam Cực, đồng thời cũng chế tạo một điểm tựa kiên
cố cho đại quân của ba vị Ma thần Táng Thiên.
Bởi vậy có thể dự đoán được, ngôi sao được mệnh danh là Bắc Lạc Sư Môn của
bọn họ chắc chắn cũng trở thành cái đinh trong mắt cái gai trong thịt của chúng
thần.
Trận đại chiến này, chắc chắn sẽ rất hùng vĩ, sẽ tàn khốc đến cực điểm.
Minh Thiên Thu không khỏi cười ha ha.
Người huynh đệ này của hắn rất ít khi khen một người như vậy.
“Tám ngàn năm trước, mấy người chúng ta không tiếc chuyển thân thành kim
loại, không phải là vì muốn liều chết với chúng thần sao? Nếu như chúng ta chết
trận ở nơi này, cũng coi như là chết có ý nghĩa. Huống hồ người như chúng ta,
cũng chỉ có thể đi con đường chiến tranh và binh qua này, đây há không phải là
một ‘nghi thức’ đăng thần rất tuyệt vời sao!”
Minh Thiên Thu lại thở dài một tiếng: “Đáng tiếc! Đáng tiếc!”
Tiếc là một vị huynh đệ khác của bọn họ không ở đây, không thể sóng vai chiến
đấu với bọn họ.
Nếu như có hắn ở đây, Minh Thiên Thu tự nhận là sẽ có thêm một phần thắng.
“Ngươi nghĩ hắn đang làm gì?” Quan Vân Sinh cũng đoán được ý nghĩ của
Minh Thiên Thu.
Sắc mặt hắn lạnh tanh, lại hừ nhẹ một tiếng: “Hạng ngươi vô tình vô nghĩa! Nơi
này không cần hắn!”
“Không thể nói như vậy, tam đệ là người có tông có phái, há có thể giống như
chúng ta? Sau khi chúng ta tự phong ấn, tất cả những gì tam đệ làm đều không
thẹn với thiên địa, cũng không thẹn với ngươi và ta.”
Minh Thiên Thu lắc lắc đầu, đồng thời nhìn bốn phía chung quanh: “Ra tay đi,
chúng ta không có quá nhiều thời gian.”
Bọn họ nhất định phải dùng tốc độ nhanh nhất để thanh lý nơi này, tại không
gian ngưng tụ một ngôi sao mới.
Cũng nhất định phải xây dựng được một ít công sự phòng ngự trước khi đại
quân của các thần tiến đến. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK