Hơn 130 vị cao thủ của Thập Thất Liên Hoàn Ổ đã giết lên trên các chiếc
thuyền lớn, không chỉ kiếm chế đại đa số cao thủ của Thiết Kỳ Bang, mà cũng
khiến cho cung tiễn thủ không thể không lùi lại, không thể thong dong bắn tên.
Bóng người của Nhậm Đạo Hành bay xuống thuyền lớn tổng đà của Thiết Kỳ
Bang.
“Thiết Tiếu Sinh!”
“Nhậm Đạo Hành!”
Thiết Tiếu Sinh ngồi đàng hoàng trên ghế thái sư cũng chậm rãi đứng lên, ánh
mắt lạnh lùng nhìn Nhậm Đạo Hành rơi xuống.
Lúc này, trái tim của hắn đang đập thình thịch, máu nóng dâng trào, quét qua
mọi ngóc ngách của cơ thể.
Thiết Tiếu Sinh đã ẩn nhẫn ở đây tận ba canh giờ, hi sinh ba mươi bốn chiếc
thuyền, hơn ngàn người chết trận, rốt cuộc cũng chờ được đến khi vị Long đầu
của Thập Thất Liên Hoàn Ổ này rơi vào bẫy!
Trong khoảnh khắc này, hơn mười chiếc thuyền lớn ở gần đó đồng thời mở cửa
sổ ra, để lộ hơn trăm cái nỏ Bò cạp, còn có những mũi trọng tiễn đen nhánh
lộng lẫy.
Uy lực của nỏ Bò cạp tương đương với Tứ tí sàng nỏ, tốc độ bắn lại gấp bốn lần
Tứ tí sàng nỏ, Thiết Tiếu Sinh còn đặc biệt chuẩn bị ‘phá giáp tiễn’ cho Nhậm
Đạo Hành nữa.
Khi những cái nỏ Bò cạp này bắn một lượt, Nhậm Đạo Hành không khỏi nhíu
chặt lông mày.
Tuy nhiên, tình cảnh này cũng nằm trong dự liệu của hắn, Nhậm Đạo Hành
vung vẩy kiếm trong tay.
Khoảnh khắc này, hắn ngưng tụ tất cả hơi nước trên sông Thần Tú trong phạm
vi mười dặm, hóa thành một luồng kiếm cương rộng lớn.
Kiếm cương này chỉ quét được ba mươi mũi tên phá giáp, những mũi tên còn lại
làm cho kiếm cương hơi dừng lại.
Nhưng mà như vậy cũng đã đủ rồi, bóng người của Nhậm Đạo Hành lập tức
lách ra, thoát khỏi màn mưa tên dày đặc.
Cùng lúc đó, Thiết Tiếu Sinh ở trên boong thuyền cũng đã rút kiếm ra.
Hắn đạp chân xuống, chiếc thuyền tổng đà này lập tức lún xuống, chìm vào
nước tận hai trượng.
Toàn thân Thiết Tiếu Sinh tựa như nỏ pháo, bắn thẳng về phía Nhậm Đạo Hành.
Nhậm Đạo Hành hơi bất ngờ.
Hắn không ngờ Thiết Tiếu Sinh dám chủ động nghênh đón ở trên không trung,
chiến đấu với hắn ở giữa không trung.
Sau đó, khóe môi Nhậm Đạo Hành hơi cong lên, nở nụ cười khinh thường.
Người này, hắn tưởng mình là Thiết Cuồng Nhân sao?
Dám giao thủ với hắn ở trên không trung tại sông lớn, có thể nói là tự tìm
đường chết!
Lúc này, Nhậm Đạo Hành vừa mới bạo phát kiếm cương, chính là giờ phút lực
cũ vừa qua, lực mới chưa sinh.
Nhưng hắn vẫn dựa vào thiên phú huyết mạch của bản thân, trong thời gian cực
ngắn đã ngưng tụ ra sáu phần sức lực, làm cho kiếm cương lại sinh sôi, trường
kiếm vung ra thì có hình cầu màu đen ẩn hiện, điều động mười dặm sông lớn!
Trong chớp mắt này, con ngươi của Nhậm Đạo Hành đột nhiên co rút lại, hiện
lên vẻ khó mà tin nổi.
“Kim Trang Ngọc Khỏa Chi Thân? Già Thiên Tế Nhật Chi Thủ?”
Kim Trang Ngọc Khỏa Chi Thân là một loại thiên phú mạnh mẽ, có thể để
người sinh ra hai loại cương lực có tính nhất không giống nhau là “Kim” và
“Ngọc”, cũng có thể ngưng tụ hai khí ‘thiên địa kim thạch’ cho bản thân sử
dụng, cực kỳ thích hợp với Thiết Giáp Hỗn Nguyên công của Thiết Giáp môn.
Ngoài ra, hắn phát hiện hai tay của Thiết Tiếu Sinh to hơn tay người bình
thường một đoạn, còn hiện lên màu xanh không bình thường.
Đây chính là Già Thiên Tế Nhật Chi Thủ, không chỉ làm cho sức lực bản thân
vượt quá mười lần người bình thường! Mà còn có lực lượng ‘tế nhật’, áp chế tất
cả pháp thuật và võ đạo hai hệ Dương và Viêm.
Theo truyền thuyết, khi thiên phú này lên đến tầng thứ mười tám, uy lực vô
cùng, một tay có thể che trời! Thần uy tuyệt đối không kém các loại thiên phú
đỉnh cấp như Thần Thương hay Táng Thiên.
Thiết Cuồng Nhân có cả hai loại thiên phú này, nên có thể hoành hành Đông
Châu. Cho dù không cần Thiết Phù Đồ thì cũng có thể vô địch cùng cấp.
Mấy tháng trước, Nhậm Đạo Hành đã từng ăn quả đắng tại trong tay Thiết
Cuồng Nhân.
Mà lúc này, hai loại thiên phú mà Thiết Tiếu Sinh thể hiện, tuyệt đối không kém
Thiết Cuồng Nhân.
“Ầm!”
Khi song kiếm của hai người giao thủ, phát ra tiếng vang rung trời. Toàn thân
Nhậm Đạo Hành bị nổ đến bay ngược mười trượng, trượt lùi trên mặt sông như
một viên sao băng.
Lúc này, hơn trăm cái nỏ Bò cạp kia lại bắn đợt thứ hai về phía hắn.
Khí huyết trong cơ thể Nhậm Đạo Hành quay cuồng, chỉ có thể chém một kiếm
xuống mặt sông, tạo thành sóng nước ngập trời ở hai bên trái phải của thân thể,
tựa như hai mặt tường nước cực lớn, chặn những mũi tên kia lại.
Cùng lúc đó, râu tóc Thiết Tiếu Sinh dựng đứng, xông thẳng về phía trước
giống như một con tê giác cuồng bạo.
“Nhậm Đạo Hành, hôm nay lão Lục chết rồi, ngươi liền coi Thiết Kỳ Bang
chúng ta không có người sao?”
Sức lực Nhậm Đạo Hành suy sụp, cố gắng đón đỡ.
Hắn chân đạp mặt sông, lấy ra tất cả ‘thủy linh lực’ tại sông Thần Tú, tạo thành
một vòng xoáy hơi nước cực lớn ở trước kiếm.
Tuy nhiên, vòng xoáy này nhìn trông rất uy thế, nhưng lại bị một kiếm của
Thiết Tiếu Sinh đánh nổ.
Lúc này, sau lưng Thiết Tiếu Sinh hình thành một bóng mờ hình người rất to
lớn.
Thân thể hắn khổng lồ, toàn thân được bao trùm bởi sắt thép, râu tóc toàn thân
lại tựa như từng cái đao thương kiếm kích.
Đó chính là Vạn binh chi chủ, Binh Thần – Lê Tham1 Cũng là đầu nguồn công
pháp của Thiết Giáp môn.
Danh Sách Chương: