Cùng lúc đó, dưới phàm giới.
Phía bắc Bất Chu sơn.
Sở Vân Vân giơ cánh tay tinh tế của mình lên, nhìn xuyên qua lớp da thịt trắng
nõn của mình.
Khi chân thân của Hỏa Thần – Diễm Dung hàng lâm xuống đỉnh núi Bất Chu
sơn, nàng và Lê Sơn Lão Mẫu đã rút lui.
Bọn họ không ngu đến mức đối kháng chính diện với một vị Tổ thần.
Dù Hỏa Thần – Diễm Dung mới phục sinh, có lẽ là một vị Tổ thần yếu nhất,
hơn nữa còn bị ngăn cản bởi chín tầng mây xanh, nhưng cũng là tồn tại mà bọn
họ không thể đối kháng chính diện.
Nhiệm vụ mà Sở Hi Thanh giao cho bọn họ là kiềm chế.
Vì vậy bọn họ chỉ cần đứng ở đây nhìn Hỏa Thần – Diễm Dung và Hỏa Thần
tộc là được.
Nếu Diễm Dung và Thiên Táo Tinh Quân không muốn hậu duệ bị diệt vong,
vậy thì không thể rời khỏi nơi này.
Sở Vân Vân đang nhìn chính là thần độc thần chú chảy xuôi trong cơ thể mình.
Ánh mắt của nàng tràn đầy cảm khái, có vui mừng, có chờ mong, cũng có vui
sướng.
Phục sinh đã được gần tám năm, rốt cuộc cũng đi đến một bước này… Hi
Thanh đã bước vào hàng ngũ nhất phẩm!
Sở Vân Vân cảm giác được, Chú lực như gông xiềng trong cơ thể mình đã nát
bấy, Lục âm Hoàn Hồn Chú quấy nhiễu nhiều năm đã biến mất.
Lục phủ ngũ tạng và máu thịt xương cốt của nàng đều lớn mạnh hơn.
Tên kia… xưa nay đều không làm cho nàng thất vọng, bất kể là lúc nào…
Một thân khí huyết của Sở Vân Vân chợt nổ tung.
Theo đó là một lượng lớn máu đen bị nàng đánh ra ngoài cơ thể, hóa thành một
mảnh sương mù màu đen, bay ra bốn phía. Nơi nó đi qua, tất cả cỏ cây sinh linh
đều mục nát.
Mặt đất cũng biến thành màu đen, tỏa ra khí tức tanh hôi.
Cùng lúc đó, còn có lượng lớn Chú lực bay tứ tán ra ngoài.
Tương ứng với đó, trên tinh không cũng truyền đến một tiếng rên rỉ, còn cả một
tiếng gào thét không cam lòng.
Chú và độc không giống nhau, độc thì phá liền phá.
Mà chú thì lại khác, một khi chú pháp bị loại bỏ, người hạ chú chắc chắn sẽ bị
phản phệ.
Vì vậy ‘Vạn Độc chi chủ’ là một Vĩnh Hằng thượng vị, mà ‘Vạn Chú chi chủ’
chỉ là trung vị.
Đương nhiên, cái này cũng có quan hệ với việc bia đá ‘Chú pháp’ nằm ở tầng
không sâu trong thiên đạo.
Sau khi trục xuất tất cả thần độc và thần chú, khí huyết và chân nguyên của Sở
Vân Vân bắt đầu bạo phát, hóa thành huyết diễm ngập trời, xông thẳng lên bầu
trời.
Trong khoảnh khắc này, nàng dễ dàng đột phá giới hạn phàm và thần.
“Chủ mẫu…”
Sở Mính nhìn về phía Sở Vân Vân.
Nơi đáy mắt lóe lên một tia kỳ dị.
Sở Mính cảm ứng được, vị chủ mẫu này của mình không chỉ bước vào hàng ngũ
Siêu Phẩm, mà vẫn còn đang liên tục đột phá.
Vị này tựa như không có bình cảnh, khí huyết và cương lực dâng trảo, ‘Nghịch
Thần chi hỏa’ xông thẳng lên năm tầng mây xanh.
Lực lượng của Sở Vân Vân đã tăng lên đến độ cao mà Sở Mính không thể phán
đoán chính xác.
Nàng không khỏi hoảng sợ.
Không lẽ Sở Vân Vân muốn thừa thế xông lên, trực tiếp chứng đạo Vĩnh Hằng
luôn?
Lê Sơn Lão Mẫu ở bên cạnh cũng phải liếc mắt nhìn Sở Vân Vân một cái.
Nàng không lo lắng Sở Vân Vân thăng cấp thì sẽ dẫn Hỏa Thần – Diễm Dung
chạy đến.
Lúc trước Diễm Dung không đuổi đến, bây giờ càng sẽ không.
Hỏa Thần – Diễm Dung và Thủy Thần – Thiên Công, sau khi tử vong 1200 vạn
năm mới phục sinh.
Nếu không phải các tồn tại như Dương Thần – Thái Hạo, Kim Thần – Bạch
Chúc … đều lục tục tái hiện trong thiên địa, thì có lẽ hai vị này còn phải du
đãng thêm mấy trăm vạn năm nữa.
Thử hỏi hai vị này sao dám làm bừa, không kiêng kỵ chứ?
Nhưng bây giờ, Lê Sơn Lão Mẫu lại bắt đầu lo lắng Sở Vân Vân sẽ trực tiếp
chứng đạo Vĩnh Hằng.
Sở Vân Vân hoàn toàn có tư cách này, nhưng mà bây giờ không phải lúc.
Sở Vân Vân cũng không giống như người không có lý trí như vậy.
Nhưng mà có nhiều lúc, rất khó nói rõ lý trí của một nữ nhân.
Vì an toàn của Sở Hi Thanh, nói không chừng Sở Vân Vân sẽ nóng đầu.
Nhưng sau đó, Lê Sơn Lão Mẫu đã thở phào nhẹ nhõm, bởi vì Sở Vân Vân đã
thu hồi khí tức, bốn phía cũng khôi phục an bình.
“Ta sẽ không thăng cấp vào lúc này.”
Sở Vân Vân nhận ra lo lắng của Lê Sơn Lão Mẫu, nàng nghiêng đầu nhìn nhau
với Lê Sơn Lão Mẫu: “Bên phía Hi Thanh đã không cần lo, hắn chắc chắn sẽ trở
về, còn ta thì vẫn chưa chuẩn bị đầy đủ.”
Nàng còn chưa có đủ tự tin vượt qua Vấn Tố Y khi đăng thần.
Lê Sơn Lão Mẫu cũng hiểu ý của nàng.
Sở Vân Vân là chắc chắn Sở Hi Thanh sẽ không sao, cho nên mới không chứng
đạo Vĩnh Hằng vào lúc này.
Nhưng nếu như Sở Hi Thanh xảy ra chuyện, vậy thì khó nói rồi.
Lê Sơn Lão Mẫu lập tức lắc đầu, trong lòng cũng thán phục không ngớt với khí
vận của nhân tộc.
Bây giờ nàng đã không nhìn thấu Sở Vân Vân, không biết thực lực của Sở Vân
Vân đã đến mức độ nào rồi?
Mưu lược và thiên tư của Sở Hi Thanh tự nhiên là làm người rung động, nhưng
trên một trình độ nào đó, nữ tử này còn đáng sợ hơn!
Danh Sách Chương: