Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cành Huyết tùng kia nhanh chóng sinh trưởng, chỉ chớp mắt đã bám rễ sinh
chồi, sinh trưởng đến cao hơn mười trượng.
Kiếm Khí Tiêu Tâm - Thương Hải Thạch nhìn tình cảnh này, ánh mắt càng âm
lãnh hơn.
“Đi!”
Con Tam Túc Kim Ô kia lập tức vỗ cánh, tấn công về phía cây Huyết tùng.
Thương Hải Thạch cũng biết cây Huyết tùng này rất mạnh mẽ.
Tuy rằng chỉ là một phân thân hóa thể cấp độ tứ phẩm, nhưng kiếm đạo và ý
thức chiến đấu của nó lại vượt xa Thương Hải Thạch.
Trước khi vị Mộc Kiếm Tiên này chứng đạo Vĩnh Hằng, hắn cũng đã có sức
chiến đấu vượt qua Thần giai rồi!
May mắn là “Mộc linh thần”, hỏa khắc mộc, Tam Túc Kim Ô có thể khắc chế. .
.
Suy nghĩ của Thương Hải Thạch chợt dừng lại, bởi vì cây Huyết tùng kia đã
dùng cánh cây để chém về phía Tam Túc Kim Ô.
Hai mươi mấy đạo kiếm khí màu đỏ ngòm bắn ra, thân thể của Tam Túc Kim Ô
lập tức bị chém thành nhiều mảnh.
Con Tam Túc Kim Ô kia cũng khôi phục rất nhanh, đối với nó mà nói, thương
thế này vẫn chưa đủ trí mạng.
Nhưng khi Tam Túc Kim Ô đang dùng ánh lửa ngập trời để khôi phục thân thể,
thì hai mươi mấy đạo kiếm khí màu đỏ ngòm lại bắn đến, lại chém thân thể nó
thành mấy chục mảnh.
Thương Hải Thạch cũng lười xem.
Hắn hoàn toàn thất vọng với tinh hồn của con Tam Túc Kim Ô này.
Tuy rằng tinh thần của Tam Túc Kim Ô này cao đến nhị phẩm, nhưng căn bản là
không phải đối thủ của Mộc Kiếm Tiên.
Sau khi Dương Thần – Thái Hạo phục sinh thì tính tình đã thay đổi, gặp chuyện
lớn thì tiếc thân, thấy lợi nhỏ lại quên mệnh.
Hắn rất muốn thu hồi thứ bên trong Vân Hải tiên cung này, nhưng lại tiếc một
bộ phân thân hóa thể.
Thương Hải Thạch chỉ có thể tập trung tinh thần và sức lực, tiếp tục chém về
phía Sở Hi Thanh.
Hắn thậm chỉ còn không thèm áp chế thương thế trong người, chỉ cầu có thể
đánh tan màng mỏng màu vàng trên người Sở Hi Thanh một cách nhanh nhất.
Làm cho giữa hai người tuôn ra vô số tia lửa.
Đao kiếm song phương va chạm kịch liệt, tiếng nổ vang vọng kéo dài không
dứt.
Nhưng lần này, Thương Hải Thạch dùng tận hai khắc đồng hồ, mà vẫn chưa thể
đánh tan cái Vĩnh Hằng Bích Chướng kia.
Võ đạo của Sở Hi Thanh đang tiến bộ, Thiên quy đạo luật của hắn cũng hoàn
chỉnh hơn, sử dụng càng thành thạo hơn.
Cường độ ‘lôi phạt’ trên đầu Thương Hải Thạch càng ngày càng mạnh hơn.
Phiền phức nhất chính là cây Huyết tùng kia, nó vừa áp chế Tam Túc Kim Ô,
đồng thời còn trợ giúp Sở Hi Thanh. Cứ mỗi một quãng thời gian, cây Huyết
tùng lại chém ba, năm kiếm đến, khiến Thương Hải Thạch cực kỳ chật vật,
không thể không chia phần lớn tâm thần ra để ứng phó.
Khoảng ba khắc sau, Vĩnh Hằng Bích Chướng trên người Sở Hi Thanh cuối
cùng cũng hiện ra vô số vết rách như mạng nhện.
Lực lượng nguyên thần của hắn đã bị Thương Hải Thạch tiêu hao gần như
không còn.
Kết thúc rồi sao?
Hai mắt Thương Hải Thạch sáng rực, dốc toàn lực để chém nát máu thịt và
nguyên thần của Sở Hi Thanh.
Nhưng một cái chớp mắt tiếp theo, Thương Hải Thạch liền cảm ứng được một
luồng sức mạnh thời gian đang ngưng tụ lại đây.
“Vĩnh Tại!”
Thân thể của Sở Hi Thanh lại khôi phục như lúc ban đầu.
Huyết khí của hắn sung túc, nguyên thần đầy đủ, nhìn vào Thương Hải Thạch:
“Đây là hiệp thứ ba!”
Lúc này, khóe miệng của Kiếm Khí Tiêu Tâm - Thương Hải Thạch đã tràn ra
một tia máu.
“Tảng đá hôi thối chết tiệt!’
Tên khốn khiếp này quả thực chính là một con gián đánh không chết!
Thái Dương chân hỏa màu trắng quanh người Thương Hải Thạch chợt biến
thành màu đỏ như máu.
Hắn đã thôi phát tinh huyết bản nguyên, dùng kiếm quang càng bá đạo hơn,
càng điên cuồng hơn để tấn công Sở Hi Thanh, bao phủ toàn thần Sở Hi Thanh!
Mà khi hai người đang giao thủ kịch liệt, Kiếm Tàng Phong lại nhíu mày: “Tình
huống hơi phiền rồi, sư đệ nên đổi một thanh đao khác. Chỉ dựa vào Thần Lôi
Động Chân Chỉ của hắn, là không thể đối phó được.”
Khí thế của Thương Hải Thạch càng mạnh mẽ hơn, càng bá đạo hơn trước rồi.
Tuy rằng Sở Hi Thanh miễn cưỡng chặn được, nhưng Kim Phong Ngọc Lộ đao
của hắn cũng đã không chịu nổi.
Cây đao này cũng có thể mượn lực lượng vỏ đao để khôi phục, nhưng khi song
phương đang ác chiến, Sở Hi Thanh nào có thời gian để khôi phục binh khí?
“Đúng là nên đổi đao!”
Sở Vân Vân gật đầu: “Nhưng hôm nay không cần, nó đã đến rồi. . .”
Kiếm Tàng Phong nghe vậy thì bối rối.
Sở Hi Thanh nói là hắn? Hay là nó? Hay là nàng?
Khoảnh khắc này, Kim Phong Ngọc Lộ đao trong tay Sở Hi Thanh đã ‘bành’
một tiếng rồi vỡ nát, vô số mảnh vỡ sắc bén bắn ra bốn phía.
Thương Hải Thạch rất phấn chấn, huyết diễm trên người càng cháy mãnh liệt
hơn.
Mất đao, tên trước mắt chỉ còn là cừu non chờ làm thịt!
Sắc mặt Sở Hi Thanh cũng hơi đổi, sau đó vẻ mặt hắn hơi động, hắn đã cảm
ứng được một hơi thở quen thuộc trong hư không.
Sở Hi Thanh hơi ngẩn ngơ, sau đó khóe môi vểnh lên, giơ tay ra.
“Đao đến!”
Sở Hi Thanh vừa dứt lời, một thanh trường đao hai màu có những hoa văn xinh
đẹp xuất hiện, thân đao hình vòng cung đâm thủng hư không, rồi rơi vào tay của
hắn.
Đó chính là Huyết Nhai thần đao! 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK