Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sở Hi Thanh lập tức hiểu ra.
Thì ra là như vậy, chính là cố gắng lừa gạt thôi.
Sau đó hắn lặng lẽ nói: “Đúng rồi, lát nữa ngươi đi với ta đến Chiến đường một
chuyến, chúng ta mượn một gian DIễn Võ đường.”
“Diễn Võ đường?”
Vẻ mặt Sở Vân Vân hơi khó hiểu: “Đi Diễn Võ đường làm gì? Ngươi muốn
luyện đao với ta thì ở Thiên Lan cư cũng được.”
Diễn Võ đường do ‘Bí Văn vân thạch’ tạo thành, là chất liệu giống với Phong
Thần lâu trong Vân Hải tiên cung.
Vô Tướng thần tông còn dùng vật liệu tốt hơn một chút, khiến bên trong Diễn
Võ đường rất kiên cố, dù cao thủ nhất phẩm ra tay thì cũng không rung động
chút nào.
Nhưng cái này là không cần thiết.
Lực khống chế chân nguyên của Sở Vân Vân đã được cải thiện rất lớn, có thể
đảm bảo vừa chỉ điểm Sở Hi Thanh lại vừa không kinh động đến người người.
“Không phải luyện đao, mà là luận bàn!”
Sở Hi Thanh chắp tay sau lưng, một thân áo bào không gió tự bay: “Ta muốn
chiến một trận với Vân Vân ngươi!”
Sở Vân Vân kinh ngạc nhìn qua, ánh mắt rất ngờ vực: “Huynh trưởng, ngươi
thật lòng?”
Trong lòng nàng lại nghĩ, tên này lại muốn lên trời à?
“Ta rất nghiêm túc!”
Sở Hi Thanh vừa nói chuyện, thân hình lóe lên một cái, xuất hiện ở trong sân,
mạnh mẽ đâm vào giữa hai người Kế Tiễn Tiễn và Phong Tam.
Theo Sở Hi Thanh phất tay áo một cái, hai người đều bị ép phải lùi lại vài
trượng.
“Mời Phong tiên sinh dừng tay, hôm nay chấm dứt ở đây.”
Sở Hi Thanh quay đầu nhìn Kế Tiễn Tiễn còn đang múa đao muốn tái chiến:
“Tiễn Tiễn! Ngươi nên biết, Phong tiên sinh đã hạ thủ lưu tình, nên biết có
chừng có mực.”
Không thể để cho hai người này đánh tiếp, Phong Tam giải càng nhiều phong
ấn, thì trí nhớ của Hạ Bạch Thạch càng dễ thức tỉnh.
Kế Tiễn Tiễn không khỏi ‘chậc’ một tiếng, ngậm lấy vài phần khó chịu mà thu
đao lại.
Ánh mắt Phong Tam thì lại rất nghiêm túc: “Đây chính là Nhai Tí Đao?”
Vừa rồi, Sở Hi Thanh đã dùng ngoại cương làm đao, phản xạ một kiếm kia của
hắn.
Nhai Tí Đao của vị Vô Cực Đao Quân này, còn mạnh hơn những gì hắn tưởng
tượng nhiều!
Diễn Võ đường phía sau núi, hai người Sở Hi Thanh và Sở Vân Vân đứng cách
nhau khoảng hai mươi trượng.
Sở Hi Thanh là người đáng tin, đã nói là nhất định sẽ làm.
Hắn nói muốn luận bàn với Sở Vân Vân, liền không hàm hồ, ngay tối hôm đó,
liền bao một tòa Diễn Võ đường.
Lần này, bọn họ cũng không mang theo người ngoài, mà chỉ đưa tiểu Sư Tử và
tiểu Tóc Húi Cua theo.
Hai con thần thú bản mệnh này cũng đứng đối diện nhau ở trong Diễn Võ
đường, bầu không khí cũng giương cung bạt kiếm giống như chủ nhân của
chúng.
Nội tâm tiểu Tóc Húi Cua dâng trào, cảm thấy tự hào.
Chủ nhân vẫn luôn không ngóc đầu lên được trước mặt Sở Vân Vân, cuối cùng
cũng coi như kiên cường một trận.
Không hổ là chủ nhân của nó!
Biết rõ chênh lệch giữa hai người lớn như vậy, thế mà vẫn hung hãn không sợ.
Đây chính là Nhai Tí chi đạo!
Mặc kệ kẻ địch mạnh thế nào, bộ tộc Nhai Tí bọn họ đều không sợ, đều cứng
đầu chống lại là được.
Hơn nữa, thần thông của bọn họ có thể phản xạ tất cả!
Chẳng may thắng được thì sao?
Tiểu Tóc Húi Cua nghĩ đến đây, liền nhìn thấy vẻ khinh bỉ và trào phúng trong
mắt con Toan Nghê ở đối diện.
Thần thái này không quá rõ ràng, nhưng tiểu Tóc Húi Cua vẫn phát hiện.
Lúc này, nó cũng giận dữ trợn mắt nhìn sang.
Cái tên này dám xem thường ta và chủ nhân?
Toan Nghê cũng cúi đầu, bễ nghễ nhìn xuống tiểu Tóc Húi Cua.
Sở Hi Thanh căn bản không phải đối thủ của chủ nhân nó, Sở Hi Thanh không
tự lượng sức mình! Ngươi cũng thế!
Lúc này, tiểu Tóc Húi Cua mới kinh ngạc phát hiện, dáng người của tiểu Sư Tử
không ngờ đã cao hơn nó rất nhiều.
Con Toan Nghê này bây giờ đã to bằng ba cái thớt, toàn thân là lửa, hơi khói um
tùm, uy thế kinh người.
Tiểu Tóc Húi Cua thì chỉ to bằng cái thớt, đứng trước mắt đối phương thì lại
giống như một con chó con vậy.
Chúng ta sinh ra cùng lúc, lại chênh lệch lớn như vậy.
Nhưng tiểu Tóc Húi Cua mới không sợ!
Trong huyết mạch của bộ tộc Nhai Tí, chính là coi nhẹ sinh tử, không phục liền
đánh!
Nó không thèm nghĩ ngợi, lập tức nhào về phía Toan Nghê.
Sau đó, chỉ chớp mắt mà nó đã bị một móng vuốt của Toan Nghê đè đầu, không
thể tiến thêm.
Tiểu Tóc Húi Cua không khỏi gầm lên giận dữ, lập tức vung trảo lên, nhưng
chân trước và móng vuốt của nó ngắn hơn đối phương một đoạn, mặc kệ nso
nhe răng trợn mắt và vung móng vuốt như thế nào, thì đều không thể tổn thương
đối phương.
Tiểu Tóc Húi Cua phát hiện, mình không thể phản xạ lực lượng của tiểu Toan
Nghê.
Đây rõ ràng là lực lượng Trấn Thiên, hơn nữa còn pha tạp một luồng lực lượng
cực kỳ mạnh mẽ, khiến nó nhất thời không thể làm gì.
Đó dường như là Thiên quy đạo luật có tên Tuyệt Thiên?
Tiểu Tóc Húi Cua đã từng nhìn thấy thứ này ở trên người Sở Vân Vân.
Chắc là tiểu Toan Nghê đã mượn loại lực lượng này thông qua linh khế bản
mệnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK