Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Yến Quy Lai âm thầm bội phục.
Vấn Thù Y bây giờ đang chống đỡ sáu vị võ tu nhất phẩm và bảy vị võ tu nhị
phẩm liên thủ và vây công.
Vị này vẫn ứng đối tự nhiên như thường.
Phạm vi ba trượng quanh người nàng, lại không một gợn sóng, hoàn toàn không
giống như đang chiến đấu kịch liệt.
Mấy người thuộc hạ của Vấn Thù Y, tất cả đều được nàng che chở, không bị tổn
hại một chút nào.
Nếu như không phải đám người vây công nàng đều có bối cảnh, đã bị ép sử
dụng lực lượng thần ma trên người, thì những người này đã bị Vấn Thù Y trấn
áp rồi.
Đáng tiếc là có mây mù che đậy, Yến Quy Lai không thể cảm ứng được cụ thể.
Yến Quy Lai cũng tạm thời không đi quan tâm.
Hắn đã cảm nhận được mấy cỗ thần niệm mạnh mẽ đang phong tỏa bọn họ.
Trong mây mù cuồn cuộn kia, còn có hơn bốn mươi đạo ánh mắt lạnh lẽo đang
rình rập nơi này.
Những nhân vật không tham gia vây công Vấn Thù Y, đều chuyển sát ý của bọn
họ đến bên này.
Mục tiêu của những người này, chính là Sở Hi Thanh. . .
Nằm ngoài dự đoán của Yến Quy Lai chính là, hắn vốn rất đề phòng Đại Hắc
Thiên – Nhật Già La và Cửu vĩ yêu hồ Hồ Tâm Mị, nhưng sau khi thả khói thì
bọn họ lại không có động tĩnh.
Bọn họ vẫn ở ngoài mười trượng, có thể nói là cực kỳ thành thật.
Giờ phút này, Diệp Tri Thu bỗng nhiên kinh ngạc mở miệng: “Sở Hi Thanh
đâu?”
Khi mây khói xuất hiện, nàng lập tức đứng ở bên cạnh Sở Hi Thanh, coi bản
thân là khiên thịt của Sở Hi Thanh.
Nhưng mà bây giờ, nàng lại không cảm ứng được tung tích của Sở Hi Thanh.
Không biết cái tên này đã đi nơi nào.
Mọi người đều lấy làm kinh hãi, họ phát hiện không chỉ là Sở Hi Thanh, mà
mấy người Lục Loạn Ly và Kế Tiễn Tiễn cũng đã biến mất không thấy bóng
dáng.
Không biết ba người này rời đi từ bao giờ, thế mà lại giấu giếm được linh thức
và cảm ứng của bọn họ.
Chiến đấu còn chưa bắt đầu, đội ngũ của Sở Hi Thanh liền đi mất một nửa.
“Không cần lo lắng.” Sau lưng Kiếm Tàng Phong cũng xuất hiện một cây cân:
“Trên người Hi Thanh có một pháp thể của Táng Thiên, hắn sẽ không có
chuyện gì.”
Yến Quy Lai âm thầm khiếp sợ, hắn không ngờ Sở Hi Thanh lại có thể thoát
thân rời đi ngay dưới mắt mình.
Là Tru Thiên Đao? Tru diệt thần thức và cảm ứng của mình?
Không ngờ lực lượng nguyên thần của Sở Hi Thanh lại mạnh đến nước này?
Hắn lập tức giận dữ.
Tên tiểu tử này, không biết mình đang là cái đích của tất cả mọi người sao? Sao
hắn dám rời đi, hành động một mình?
Dù có pháp thể của Táng Thiên thì lại làm sao?
Tất cả đội ngũ trong này, quá nửa đều có bối cảnh thần ma, ai mà không có lực
lượng thần linh trên người?
Hắn cũng cảm ứng được lực lượng của vài vị thần ma mạnh mẽ bên phía Vấn
Thù Y.
Đối thủ của vị Nhất Kiếm Khuynh Thành này, thực chất là hóa thân của những
thần linh kia.
Trong đám phàm nhân, dù mạnh như Vương Thiên Đông thì cũng chưa chắc đã
đỡ nổi một đòn của nàng.
Sắc mặt Kiếm Tàng Phong lại rất bình tĩnh, hắn liếc mắt nhìn về một phía nào
đó trong mây mù: “Sư thúc, Hi Thanh là quyến giả rất được Táng Thiên sủng ái,
chắc là hắn nhận được pháp chỉ của Táng Thiên, phải đi làm một số việc, hơn
nữa cứ mặc kệ hắn. Ngài yên tâm, ý niệm của ta vẫn đi theo hắn.”
Thần thức ý niệm của Kiếm Tàng Phong chỉ có thể xuyên thấu bốn mươi trượng
ở trong màn mây khói này.
Nhưng trong nguyên thần của Sở Hi Thanh còn có ‘Vô Tướng thần ấn’, khiến
phạm vi cảm ứng của song phương được tăng lên nhiều.
Chỉ cần không quá 150 trượng, thì thần niệm của Kiếm Tàng Phong vẫn có thể
theo sát Sở Hi Thanh.
Hiện giờ, điều khiến Kiếm Tàng Phong để ý chính là một thiếu nữ khác ở bên
cạnh hắn.
Hắn liếc mắt nhìn qua, trong mắt hàm chứa nghi ngờ và kinh ngạc mà nhìn
thẳng vào Sở Vân Vân đang đứng ở nơi trung ương trên lưng tiểu Huyền Vũ.
Vị Sở tiểu muội này đang bắt đạo quyết, điều động con ‘thần thú Toan Nghê’
phun mây khói màu đỏ thắm.
‘Thỉnh thần thuật’ của Sở Vân Vân thuật sự khiến người ta kinh hãi, Toan Nghê
được mời xuống lại có cả hình và thần.
Trong mây khói kia còn có một chút Già Thiên chi pháp, bảo vệ và che đậy cho
mọi người ở trên lưng tiểu Huyền Vũ.
Lẽ ra Kiếm Tàng Phong không nên hoài nghi.
Nhưng vừa rồi hắn đã cố tình quan sát, phát hiện sau khi mây mù xuất hiện, khí
cơ trên người Sở Vân Vân cũng có chút biến hóa.
Kiếm Tàng Phong nghi ngờ, ‘Sở Vân Vân’ ở trước mặt này không phải thực
thể, mà là một phân thân được nghĩ hóa ra.
Nhưng mà có thể sao?
Một thuật tu lục phẩm liền có thể sử dụng pháp thuật phân thân Pháp thể, còn
giấu diếm được Yến Quy Lai có tu vị nhị phẩm thượng?
“Vậy cũng không nên tự ý hành động! Dù sao hắn cũng phải nói với ta một
tiếng.”
Yến Quy Lai vẫn tức giận không thôi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK