“Lại là ‘Tạo Hóa thần thụ’…”
Trên sao Thiên Tịnh, một thần linh duy trì hình thái nhân tộc nhìn về phía Nam
Cực với vẻ kinh ngạc.
Dung mạo của hắn tuấn tú xinh đẹp, thân hình cao gầy, thần thái lại tiêu sái tự
nhiên, khí chất như trời xanh mây trắng, cao sơn lưu thủy.
Một đôi mắt vàng óng khiến người ấn tượng rất sâu. Trên mặt nở nụ cười an
nhàn, cơ trí mà lại ấm áp.
Nhưng lúc này, nụ cười của ‘Khi Thiên Vạn Trá chi chủ’ lại hơi cứng đờ.
“Thì ra là như vậy, đây mới là nguyên do vận mệnh và tương lai của tất cả thần
linh chúng ta phát sinh biến hóa. Nhân hoàng Thần Châu, ngươi đúng là làm
cho ta bất ngờ. Một kẻ phàm tục mà lại có thể làm đến nước này!”
Hắn xoa xoa huyệt thái dương: “Cái này có hơi chệch khỏi kịch bản rồi, đi theo
con đường mà ta an bài cho ngươi không tốt sao? âm dương một thể, giải phong
ấn cho Đế Oa!”
‘Khi Thiên Vạn Trá chi chủ’ lắc lắc đầu, lại nhìn vào nơi trung tâm của ngôi sao
này: “Ngươi rất may mắn, bây giờ ta phải rời đi một lúc. Nhưng ngươi không
giữ được thứ kia đâu, cân nhắc đề nghị của ta đi, giao nó ra thì ngươi còn có
một đường sinh cơ.”
Đúng lúc này, khí chất của ‘Khi Thiên Vạn Trá chi chủ’ lại hơi biến hóa, thân
thể của hắn bỗng nhiên tản ra, hóa thành từng sợi ánh sao.
Tận nửa khắc sau, bóng người Thần Tịnh Ly mới xuất hiện ở nơi này.
Nàng quét mắt nhìn hư không với vẻ sợ hãi, ngưng thần cảm ứng một lúc lâu.
Thần Tịnh Ly rất sợ đây là kế dụ địch, vị ‘Khi Thiên Vạn Trá chi chủ’ kia sẽ
xuất hiện một lần nữa.
Giây lát sau, Thần Tịnh Ly lại nhìn về phía nam với vẻ vô cùng phức tạp.
Thần Tịnh Ly không ngờ rằng.
Người khiến cho nàng thoát được một kiếp, lại chính là Sở Hi Thanh kia.
Cùng lúc đó, tâm trạng của Thần Tịnh Ly cũng cực kỳ gay go.
Nàng cảm ứng được địa vị của mình trên thiên quy Như Ý đang lung lay.
Vị Nhân hoàng kia đã sắp vượt qua nàng, trở thành người đứng đầu thiên quy
Như Ý.
Tuy nhiên, nàng đã kiềm chế những cảm xúc này.
Đối với chuyện tranh cướp thiên quy Như Ý, Thần Tịnh Ly chỉ có thể hi vọng
vào thân phân hóa thể dưới phàm giới của mình.
Bản thể của nàng còn có chuyện quan trọng hơn cần làm.
Trước khi vị ‘Khi Thiên Vạn Trá chi chủ’ kia trở lại, nàng nhất định phải dốc
hết sức lực để gia tăng phòng ngự cho hành tinh này, chuẩn bị sẵn sàng chống
đỡ vị ‘Bàn Cổ chúa tể’ kia.
Thần Tịnh Ly không biết là, tại tinh không vô ngần bây giờ.
Vị ‘Khi Thiên Vạn Trá chi chủ’ kia đã bị một nhân loại đội nón rộng vành chặn
lại ở một nơi trống trải.
‘Khi Thiên Vạn Trá chi chủ’ nhìn người trước mắt, trong mắt không khior hiện
ra một vệt kinh ngạc.
“Là ngươi?”
Hắn hiện ra vài phần kinh ngạc, cũng nở nụ cười ngậm lấy vài phần chân thành:
“Hôm nay đúng là có nhiều bất ngờ, ta không ngờ người bạn cũ mấy chục vạn
năm không gặp, lại xuất hiện trước mặt ta một lần nữa. Đã lâu không gặp, Trí
Tẩu!”
Nhân loại thon gầy kia lấy nón rộng vành xuống, để lộ ra một khuôn mặt có đầy
vết đao.
Hắn đầy đầu tóc xám trắng, da thịt lỏng lẻo, hai mắt vẩn đục, nhưng lại lộ ra
ánh sáng cơ trí.
“Ta cũng rất bất ngờ.” Ông lão tóc xám nhìn nhau với ‘Khi Thiên Vạn Trá chi
chủ’ bằng ánh mắt cực kỳ phức tạp: “Ta sớm muộn gì cũng sẽ đứng trước mặt
ngươi, nhưng cũng không ngờ sẽ là ngày hôm nay.”
Theo vị này ném chiếc nón rộng vành lên hư không, một tòa trận pháp lấy tiên
thiên bát quái làm chủ đột nhiên xuất hiện ở sau lưng ông lão tóc xám trắng.
“Nếu các hạ muốn đi qua, vậy thì bắt buộc phải phá tòa trận pháp này của ta.”
“Không hổ là ‘Vạn Trận chi chủ’, là nguồn gốc của trận pháp trong thiên hạ!
Trận pháp chi đạo bắt nguồn từ các thần tiên thiên, nhưng lại đạt đến mức tận
cùng trong tay ngươi.”
Khi Thiên Vạn Trá chi chủ quét nhìn tòa trận pháp khổng lồ bao trùm vạn dặm
hư không này một chút.
Khóe môi của hắn lập tức cong lên: “Nhưng ngươi có thể xác định kẻ mà ngươi
đang ngăn cản là ta chân chính?”
Trí Tẩu lại không hề bị lay động, đôi mắt mờ nhạt kia nhìn vào thẳng đối
phương với vẻ cực kỳ kiên định.
Khi Thiên Vạn Trá chi chủ lại bật cười.
Hắn biết đối phương đã chắc chắn 100%.
Hẳn là thủ đoạn của Thái Sơ Huyền Nữ, vị kia mượn ‘Chân môn chúa tể’ trong
tay hắn để thăm dò quỹ tích vận mệnh, từ đó khóa chặt vị trí của hắn.
Mặc kệ là Huyền Hoàng thủy đế ‘Chân’ hay là ‘Xiển’, thì đều cực kỳ mạnh mẽ,
đều có thiên quy cực kỳ vướng tay, thậm chí khắc chế phần lớn năng lực của
hắn.
Ánh mắt của Khi Thiên Vạn Trá chi chủ trở nên nghiêm túc: “Ta rất tò mò, biến
số ngày hôm nay không nằm trong dự đoán của ta, cũng không nằm trong tính
toán của ngươi.”
“Nhưng mà ta đã đi ngược dòng sông thời gian, cuối cùng chỉ phát hiện nguồn
gốc của biến số này bắt nguồn từ mười hai năm trước, chứ không tìm được
nguyên do thật sự. Đây là bố trí của ngươi và Thái Sơ Huyền Nữ?”
Trí Tẩu lại lắc đầu, gương mặt đầy vết đao hiện ra nụ cười trào phúng: “Nếu
như ta có trí tuệ như vậy, năm đó Ngu Công sẽ không chết dưới âm mưu của
ngươi. Ta được xưng là Trí Tẩu, nhưng thật ra là thằng ngu, trái lại thì lão Ngu
mới là đại trí giả ngu.”
Trong giọng nói của hắn ngậm lấy vẻ tự giễu, đau khổ và hối hận, cũng ngậm
lấy vẻ khâm phục: “Mười hai năm trước, chính là năm Sở Phượng Ca tử vong,
ngươi quá khinh thường vị thiên kiêu cái thế kia. Đây là hắn đang đánh cờ với
ngươi, năm đó hắn đã hạ quân cờ thứ nhất, lại mượn tay của Sở Hi Thanh, hoàn
thành một ván cờ với ngươi.”
Khi Thiên Vạn Trá chi chủ nghe vậy không khỏi nở nụ cười: “Ngươi muốn
ngăn cản ta cũng được, chỉ là ngươi đã chuẩn bị sẵn sàng cho việc ngã xuống tại
đây chưa?”
“Là Chúc Quang âm trở về khiến cho ngươi kiêng kỵ đúng không?”
Trí Tẩu không trả lời mà hỏi lại, hắn lại vung tay áo lên, sau lưng bắt đầu hiển
hóa ra một dòng sông đang chảy xiết.
“Xem con sông dài này, thời gian và vận mệnh đan xen, nhưng mà tất cả mọi
người và thần trong con sông này đều không biết, vận mệnh của đại đa số người
trong số họ đều nằm trong tay một vị thần linh. Khi Thiên Vạn Trá chi chủ đang
quấy nhiễu vận mệnh của bọn họ, đang bện tương lai của bọn họ, từ đó khống
chế quá khứ, hiện tại và tương lai.”
“Buồn cười là các thần Chúc Quang âm, Thái Hạo, Xa Nguyên, Huyền Đế đều
cho rằng mình đang tranh đấu với vận mệnh mấy trăm vạn năm. Bọn họ không
biết, tất cả những gì bọn họ đang làm đều là may áo cưới cho ngươi, trở thành
hòn đá tảng giúp ngươi siêu thoát. Ta thậm chí còn hơi nghi ngờ, mục đích thật
sự của ngươi là phục sinh thiên đế đời đầu thật sao?”
Lúc này, trong con ngươi mờ nhạt của hắn lại hiện ra từng tia lôi đình.
“Dù có chết, ta cũng sẽ không để ngươi đi qua, để ngươi hoàn thành ‘nghi thức’
thời gian và vận mệnh.”
Khi Thiên Vạn Trá chi chủ nghe vậy thì lại nở nụ cười.
Mà trong nháy mắt tiếp theo, Trí Tẩu đã không thể cảm ứng được vị ‘Bàn Cổ
chúa tể’ này nữa.
Lực lượng Khi Thiên kia đã lừa gạt linh giác của hắn.
Cùng lúc đó, tòa trận pháp kia của Trí Tẩu cũng trở thành một đoàn loạn tùng
phèo.
Trí Tẩu lại không hề kinh hoàng.
Hắn đã chuẩn bị mấy chục vạn năm cho trận chiến ngày hôm nay.
Mà tòa trận pháp này, càng hỗn loạn thì càng mạnh mẽ hơn.
Khi Thiên Vạn Trá chi chủ muốn thoát khỏi nơi này, cũng không dễ dàng như
vậy!
Danh Sách Chương: