Thanh Long Tinh Quân lắc đầu nói: “Các ngươi hiểu lầm, ta không bị phong ấn
trong viên ‘Thần Ánh châu’ này.”
Sở Hi Thanh nghe vậy thì vẻ mặt hơi động.
Viên bảo châu màu xanh này gọi là ‘Thần Ánh châu’ sao? Hình như từng nhìn
thấy trong quyển kinh thư nào đó?
Sở Hi Thanh lập tức tìm thấy tin tức tương quan trong ký ức.
Có người nói đây là một cái tiên thiên thần bảo bắt nguồn từ thời đại hỗn độn.
Cái gọi là tiên thiên thần bảo, chính là đồ vật tự nhiên ngưng tụ thành, có thể sử
dụng như pháp khí.
‘Thần Ánh châu’ không chỉ là pháp tướng của thiên quy Ánh Thiên, mà còn là
Chân Linh đứng đầu của cái thiên quy này.
Đây xem như là một loại pháp môn diễn sinh ra từ Kính Thiên chi pháp, có thể
chiếu rọi tất cả sự vật trong trời đất.
Có người nói ‘Thần Ánh châu’ vốn là thần khí của thiên đế đời thứ tám, mà vị
thiên đế này là Thánh Giả của thiên quy Phục Thiên và Ánh Thiên.
Hắn cầm hai cái thần bảo ‘Phục Thần tỳ’ và ‘Thần Ánh châu’ trong tay, có thể
trực tiếp phục chế và chiếu rọi năng lực thần thông của Đông Hoàng hoặc Long
Hi, sức chiến đấu mạnh đến mức khó tin nổi.
Chỉ tiếc là vị này sinh ra sau thời đại Bàn Cổ, không thể tận mắt nhìn thấy Bàn
Cổ, bằng không vị này rất có thể trở thành thần linh mạnh nhất thiên địa.
“…Sau khi thiên đế đời thứ chín tử vong, ta gặp phải vây công, bị ép phải tự
phong ấn trong một cái thần khí ở ‘Hỗn Độn chi thạch’, nằm ngoài vũ trụ.”
“Hỗn Độn chi thạch, nằm ngoài vũ trụ?” Sở Hi Thanh hơi ngờ vực.
Đó là nơi nào?
“Không trong càn khôn, cũng không trong thời gian và không gian, thời đại
Hỗn Độn thượng cổ là không có khái niệm thời gian và không gian, mà khi đó
trong tay ta lại có một khối đá Hỗn Độn không bị Bàn Cổ chém.”
Thanh Long Tinh Quân cười khổ nói: “Khối đá Hỗn Độn này có lẽ nằm trong
tay Mộc Thần – Linh Uy, ít nhất hắn cũng biết được bản thể của ta đang ở đâu,
hơn nữa còn dùng thần lực cực kỳ mạnh mẽ để phong ấn, khiến ta không thể
thức tỉnh. ‘Thần Ánh châu’ này chỉ chiếu rọi thần hồn của ta, để Mộc Long kia
mượn lực lượng của ta.”
Sở Hi Thanh nhíu chặt lông mày.
Nói cách khác, bản thể của Thanh Long Tinh Quân vẫn nằm trong tay Mộc
Thần – Linh Uy? Cái này thì khó rồi.
“Cho nên muốn giải phong ấn cho ta, nhất định phải giết chết Mộc Thần – Linh
Uy, hoặc là cướp khối đá Hỗn Độn trong tay hắn, chuyện này cũng không dễ
dàng. Nhưng nếu cái ‘Thần Ánh châu’ này đã rơi vào tay các ngươi, tình cảnh
của ta cũng khá hơn trước, ít nhất cũng có thể mượn Mộng Huyễn chi pháp của
tiểu cô nương này để ra ngoài hóng mát một chút.”
Thanh Long Tinh Quân lại ngẩng đầu nhìn lên tinh không: “Thiên đế đời thứ
chín đã ngã xuống khoảng 1300 vạn năm, nói cách khác đây là 1300 vạn năm
sau? Không biết tình hình của hai tộc Nhân và Long thế nào rồi? Nhìn tình hình
của vùng tinh không này, tựa như rất là không ổn…”
Giọng nói của Thanh Long Tinh Quân chợt dừng lại.
Hắn nghiêng đầu nhìn về phía bắc, nhìn vào sâu trong bóng tối: “Là ai?”
Sở Hi Thanh cũng rùng mình, liếc mắt nhìn theo tầm mắt của Thanh Long Tinh
Quân.
Chỉ một lát sau, một bóng người màu trắng đi ra khỏi bóng tối vô tận kia.
Con ngươi của Sở Hi Thanh hơi co lại.
Đây chính là nam tử áo trắng vẫn chưa từng ra tay trong trận chiến lúc nãy.
Người này thế mà cũng đi theo đến đây?
Phải biết, hắn đã dùng Tiệt Thiên chi pháp để na di trăm vạn dặm, mà bây giờ
còn chưa đến một khắc rưỡi.
“Ngươi là?”
Thanh Long Tinh Quân hơi nghi ngờ, sau đó sát ý tràn trề: “Ngươi là Bạch Đế
Tử, Thái Bạch Tinh Quân – Thần Thái Bạch! Tiểu Loạn Ly, ngươi bây giờ có
thể giúp ta ngưng tụ một bộ thân thể thực không?”
Bộ thân thể ngưng tụ từ hơi nước này vẫn hơi yếu, không thể kết hợp với đặc
tính của thần khu bản thân hắn.
Khi hắn vừa dứt lời, Lục Loạn Ly vẫn nhắm mắt lại đổi một ấn quyết.
Trong chớp mắt, một con Mộc Long cực lớn lao vụt lên từ mặt đất.
Đây là pháp Thiên Cương ‘Sâm La Vạn Tượng’…
Cũng là pháp thuật hệ Mộc đỉnh cấp nhất, có thể pháp lực hệ Mộc để nghĩ hóa
vạn tượng!
Lục Loạn Ly rõ ràng là không am hiểu Mộc pháp, nhưng lúc này lại có thể dễ
dàng sử dụng môn pháp thuật này.
Ánh mắt Thanh Long Tinh Quân sáng ngời, lập tức hóa thành một mảnh sương
mù, từng sợi từng sợi hòa vào trong Mộc Long kia.
Mộc Long này tuy kém xa thần khu của hắn, chỉ miễn cưỡng xem như một bộ
thần huyết hóa thân, nhưng có thể giúp hắn phát huy một phần năm mươi thực
lực của bản thể!
Sau khi dung hợp với Mộc Long, Thanh Long Tinh Quân lập tức dựng râu lên,
rống lên với nam tử áo trắng: “Ngươi đến đây làm gì?”
Sở Hi Thanh ở bên cạnh chỉ thấy tê cả da đầu.
Hắn đoán không sai, người này quả nhiên là Bạch Đế Tử, huynh trưởng của
Thất Sát. Có người nói thực lực của vị này đã có thể sánh vai với đại đa số ‘Bàn
Cổ chúa tể’!
Nam tử áo trắng lại mặc kệ Thanh Long Tinh Quân.
Hắn vẫn luôn nhìn vào Sở Hi Thanh bằng ánh mắt hứng thú.
Danh Sách Chương: