“Tám năm quá nhanh, võ đạo của ngươi cần thời gian lắng đọng.” Sở Vân Vân
hơi lắc đầu: “Có điều. . . ta tin ngươi!”
Nàng dùng sức nắm một cái, cảm nhận bàn tay mạnh mẽ và kiên cố của Sở Hi
Thanh.
Sắc mặt Sở Hi Thanh lại hơi cứng ngắc, hắn cảm thấy xương tay của mình sắp
nát ra rồi, lập tức di chuyển sự chú ý của Sở Vân Vân: “Đúng rồi, ngươi đã
chuẩn bị xong thứ ta muốn chưa?”
Quả nhiên là Sở Vân Vân không siết chặt tay hắn nữa, nàng lấy mấy món đồ từ
trong ống tay áo ra: “Đã chuẩn bị xong từ lâu rồi, mô phỏng theo chữ và Chân
Ý Đồ khi còn nhỏ của ta. Nhưng mà ta không biết phương pháp làm cũ, nên vẫn
còn sơ hở.”
Sở Hi Thanh nhìn những quyển sách và cuộn tranh mà nàng lấy ra, khóe miệng
không khỏi hiện lên một vệt ý cười.
Lúc này, vừa hay lại có một tiếng chuông báo giao thừa truyền đến từ phương
xa, vẻ mặt Sở Hi Thanh bỗng nhiên trở nên phức tạp, hắn cũng nhớ đến người
nhà của mình ở kiếp trước.
Sau đó, Sở Hi Thanh cũng âm thầm thở dài, thu hồi tâm tư.
Kiếp trước đã xong, không còn gì phải lo lắng.
Tuy rằng có chút tiếc nuối khi bản thân mình chết sớm, số tiền vất vả kiếm được
lại có lợi cho ngân hàng. Nhưng mà cả đời của hắn, đều không thẹn với người
khác.
Hiện giờ, chỉ còn lại Sở Hi Thanh, và cả. . .
Sở Hi Thanh nhìn về phía Sở Vân Vân.
. . .Và cả người trước mắt hắn.
Mà lúc này, Sở Hi Thanh không biết khi hắn đang nắm tay giai nhân. Tại bến
tàu phía đông thành ở cách đó mấy chục dặm, Kiếm Tàng Phong và Lôi Nguyên
dẫn các võ sư còn ở lại võ quán Chính Dương đứng chờ ở trên bến cảng, nhìn
về phía một chiếc thuyền ba tầng đang chậm rãi tiến lại gần.
Chiếc thuyền này cấp bờ, một người từ trên thuyền đi xuống. Đây là một thuật
sư mặc áo bào màu xanh, ngũ quan lạnh lùng, tuổi tầm ba mươi.
Kiếm Tàng Phong ôm quyền về phía người này, cười nói: “Tông sư đệ!”
Lôi Nguyên và đám võ sư ở phía sau hắn cũng tỏ vẻ nghiêm túc, cúi đầu hành lễ
với vị này: “Chúng ta tham kiến đặc sứ.”
Vị trước mặt bọn họ chính là đệ tử chân truyền của Thuật Sư Viện của Vô
Tướng Thần Tông, cũng là đặc sứ đến đây để tìm kiếm truyền nhân của Huyết
Nhai Đao Quân. Tông Lệnh Thư!
Lúc đêm khuya, đại sảnh trong võ quán Chính Dương đèn đuốc sáng chưng.
Hai vị đặc sứ của tông môn là Kiếm Tàng Phong và Tông Lệnh Thư phân biệt
ngồi ở hai bên trong phòng.
Lôi Nguyên và một đám giáo viên ở lại võ quán thì chia ra ngồi ở hai bên.
Hôm nay là đêm giao thừa, nhưng trong phòng lại không có chút mùi vị của
năm mới nào.
Sắc mặt của tất cả mọi người đều nghiêm túc và kính cẩn.
“Lần này ta phụng lệnh của chưởng giáo đến Đông Châu là vì tìm kiếm truyền
nhân của Thần Ý Xúc Tử Đao.”
Sau khi ngồi vào chỗ, Tông Lệnh Thư trực tiếp nói thẳng, giải thích nguyên
nhân: “Chắc hẳn các ngươi cũng nghe nói đến biến cố ở bản sơn vào mười mấy
ngày trước, Huyết Nhai Đao bắt đầu rung động từ giờ tý, kéo dài đến tận sáng
sớm, đao khí ngút trời, hóa thành hình ảnh Nhai Tí, thanh thế đã gần bằng Bá
Võ Vương năm đó.”
“Đây là Huyết Nhai Đao cảm ứng được, trong thiên hạ này đã có người có thể
kế thừa đại đạo vô thượng của Huyết Nhai Đao Quân . Tông môn vì tìm kiếm
người này, đã pháo ba mươi tám vị đặc sứ đến tất cả các châu trong thiên hạ,
Tông mỗ chính là một người trong đó.”
Có người nói tông chủ Lý Trường Sinh vốn định phái ba mươi tám vị thuật sư
lục phẩm âm thầm tìm kiếm người này, cố gắng không để thế lực khắp nơi phát
hiện.
Kết quả là tông môn ngàn phòng vạn phòng, vẫn không thể ngăn chặn được tin
tức Huyết Nhai Đao có dị biến.
Chỉ vẻn vẹn hai ngày, việc này đã truyền khắp thiên hạ.
Có người nói đại trưởng lão của Hình Đường đã tức đến hộc máu, không chỉ
mắng cho đám người của Hình Đường máu chó đầy đầu, mà bản thân hắn cũng
đi đến trước tượng tổ sư, xin mời trưởng lão của Tổ Sư Đường đánh hắn đầy đủ
năm mươi roi.
Tông chủ và Trưởng Lão Viện dứt khoát không che dấu nữa, bắt đầu gióng
trống khua chiêng đi tìm truyền nhân của Huyết Nhai, hầu như mỗi châu đều có
một đệ tử chân truyền lo liệu.
Ánh mắt Tông Lệnh Thư lạnh lẽo, nhìn tất cả mọi người trong phòng: “Bắt đầu
từ ngày mai, võ quán Chính Dương sẽ ưu tiên chuyện điều tra thăm dò truyền
nhân Huyết Nhai. Nhất định phải rút ra 100 người, để giúp ta tìm hiểu tất cả em
bé sinh trong khoảng giờ tý vào ngày 15 tháng 12 của quận Tú Thủy.”
“Các ngươi cần cầm ‘Thiên Nhãn thần phù’ của ta đến của, quan sát kiểm tra
huyết mạch và gân cốt của bọn họ! Ghi chép họ tên, địa chỉ, giám sát bọn họ.
Ngoài ra, cũng phải chú ý đến các thiếu niên anh kiệt nằm trong ba mươi vị trí
đầu Thanh Vân Bảng của châu này.”
Sau khi Tông Lệnh Thư nói xong, hơn mười vị võ sư ở đây không khỏi hai mặt
nhìn nhau.
Mấy người bọn họ cũng hơi không tình nguyện.
Dù sao cũng là năm mới, lại bị gọi đi ra ngoài làm việc cho tông môn, mà
chuyện này còn rất phiền phức.
Nhưng không ai dám lên tiếng chất vấn.
Bọn họ đều là đệ tử xuất thân từ võ quán của Vô Tướng Thần Tông, sau khi tốt
nghiệp lại nhận một công việc nhàn nhã, có thể diện, lại có lương bổng phong
phú ở trong võ quán, nên cũng rất nhớ ơn tông môn
Danh Sách Chương: