Sở Hi Thanh không chút do dự, trực tiếp bắt đầu sử dụng Thần Lực Tái Thôi lần
thứ tám, thứ chín và lần thứ mười.
Cái này vốn đã vượt qua cực hạn của hắn, nhưng lúc này có lực lượng của Tư
Hoàng Tuyền gia trì, Sở Hi Thanh có thể kích phát lực lượng và khí huyết đến
tầng thứ cao hơn.
Ầm!
Theo một tiếng nổ rung trời, ánh đao gần như tán loạn của bộ ‘ngôi sao La Hầu’
chợt bạo phát, phản công ngược trở lại, chém nát và đánh nổ những bàn tay gỗ
che trời kia, khiến chúng nổ thành từng mảng từng mảng vụn gỗ, ánh đao kéo
dài mãi đến tận ngoài 15 trượng mới có xu hướng suy tàn.
Hơn nữa không chỉ là hắn, mà Thần Đồ và Úc Lũy cũng đã tập hợp lại, thân thể
sắt đá cao gần 400 trượng của bọn họ đứng hai bên trái phải của Sở Hi Thanh,
trợ giúp hắn chia sẻ áp lực.
Tinh Vệ lại phát ra một tiếng hót vang trời, lại mang theo phong lôi ngập trời,
va chạm vào từng bàn tay gỗ khổng lồ kia.
“Thần vực?”
Nam Cực Tinh Quân không khỏi nheo mắt nhìn vào trong cung điện.
‘Thần vực’ là lực lượng thần linh Vĩnh Hằng thượng vị mới có, nhưng nếu như
có thể đạt đến tầng thứ Thánh Giả ở một loại thiên quy nào đó, lại có thần lực
sung túc chống đỡ, vậy cũng có thể làm được.
Mà Tư Hoàng Tuyền ở trong điện mượn lực lượng xác ngoài của Thiên Nại
Lạc, đã trở thành Thánh Giả của hai loại thiên quy.
Điều này chứng tỏ Tư Hoàng Tuyền chỉ cách một bước nữa là có thể thức tỉnh
huyết mạch Minh Hoàng, luyện hóa xác ngoài của mẫu thân nàng.
Bọn họ không còn nhiều thời gian…
Trong lòng Nam Cực Tinh Quân cũng hiện ra khát vọng và tham lam.
Đáng chết!
Lực lượng mạnh mẽ như vậy, sao có thể rơi vào tay một nhân loại?
Khi hắn chuẩn bị thôi phát ra sức mạnh lớn hơn.
Thần Ba Tuần ở phía xa xa bỗng nhiên mở miệng: “Nam Cực Tinh Quân, lời
vừa rồi còn hữu hiệu không?”
Nam Cực Tinh Quân chợt cười to: “Đương nhiên là hữu hiệu! Thần Thiên Hòe
ta nguyện ý tuyên thề trước mặt chư vị Tổ thần, sau khi chuyện hôm nay thành
công, tuyệt đối không bội ước, nhất định sẽ giao xác ngoài của Thiên Nại Lạc
cho ‘Vạn Ma chi chủ’ ngươi. Còn cả Quỷ Túc, ngươi cũng như vậy!”
Nam Cực Tinh Quân vừa dwuts lời, Thần Ba Tuần đã ném một đoàn ánh sáng
màu đỏ ngòm tới.
Giọng nói của hắn lạnh lùng: “Nhớ kỹ lời thề của ngươi! Nếu ngươi dám vi
phạm, ta nhất định để ngươi không thể rời khỏi ba ngàn giới Ma vực này!”
Nam Cực Tinh Quân lập tức giơ tay tiếp nhận đoàn ánh sáng kia.
Đó là một trái tim, nó còn đang đập ‘thình thịch’.
Nam Cực Tinh Quân không khỏi cười vui sướng và đắc ý.
Hắn lạnh lùng nhìn Sở Hi Thanh và cả Tư Hoàng Tuyền ở trong điện: “Châu
chấu đá xe!”
Theo Nam Cực Tinh Quân ấn một cái, Tư Hoàng Tuyền nhất thời nhíu chặt lông
mày, hiện ra vẻ đau đớn.
Trái tim này ở trong tay Thần Ba Tuần, chỉ có thể áp chế một phần lực lượng
của Tư Hoàng Tuyền.
Với lại, theo lực lượng của Tư Hoàng Tuyền tăng lên, hiệu quả càng ngày càng
yếu ớt.
Mà khi nó rơi vào tay Nam Cực Tinh Quân, nó lại là sơ hở trí mạng của Tư
Hoàng Tuyền, có thể công kích căn cơ của Tư Hoàng Tuyền, quấy rầy nàng
thức tỉnh huyết mạch, ngăn cản nàng dung hợp với xác ngoài của Minh Hoàng.
Điều này khiến cho sức chiến đấu của mấy người Sở Hi Thanh bị đánh trở về
nguyên hình, sup sụp đến cực điểm.
Lúc này, Tinh Vệ lại bị đánh bay ra ngoài trăm dặm, máu tươi bay đầy trời,
cánh trái gần như bị xé rách.
Đó là Quỷ Túc Tinh Quân.
Hắn đứng lơ lửng trên không trung, lạnh lẽo nhìn Tinh Vệ: “Vậy thì một lời đã
định! Ta giúp ngươi làm thịt con chim xanh này, ngươi giao thiên quy Tử Vong
cho ta.”
Quỷ Túc không muốn ra tay chính diện với Sở Hi Thanh và Tư Hoàng Tuyền,
như vậy có thể sẽ làm Chu Tước Tinh Quân và tam đại Chiến thần của nhân tộc
tức giận.
Nhưng Quỷ Túc lại có biện pháp xé nát con chim xanh này.
Khi Quỷ Túc vừa dứt liowf, hắn liền điều khiển chiến khôi Trọng Lê vung
quyền, nện về phía đỉnh đầu Tinh Vệ.
Tinh Vệ thì lại hóa thành một mảnh lôi hải hai màu xanh và đỏ, một mặt công
kích chiến khôi Trọng Lê, một mặt lan tràn ra chung quanh, yểm trợ chân thân
của mình né tránh.
Nhưng nàng vẫn không thể tránh được hết, chiến khôi Trọng Lê đã bùng nổ ra
mây lửa ngập trời, nhen lửa đốt cháy tất cả chung quanh.
Bộ chiến khôi này tuy đã bị Sở Hi Thanh đánh trọng thương, mất Thần vực của
mình, nhưng Lục Bính thần hỏa và Nhiên Thiên chi pháp của hắn vẫn cực kỳ
mạnh mẽ!
Tuy rằng Tinh Vệ thoát được một quyền của chiến khôi Trọng Lê, nhưng nửa
thân của nàng lại bị bốc cháy và thiêu đốt.
Loại đau đớn đến cực hạn này khiến cho thần hồn của Tinh Vệ run rẩy, nhưng
nàng lại không nói một tiếng nào, mà tiếp tục tụ tập sức mạnh, tiếp tục xông về
phía những bàn tay gỗ khổng lồ của Nam Cực Tinh Quân.
Nàng không thể lùi về sau, không thể thở dốc, cũng không thể chậm trễ.
Tình thế đã ác liệt đến cực điểm.
Dù thế nào thì nàng cũng bắt buộc phải chống đỡ đến khi Tư Hoàng Tuyền
luyện hóa được đôi cánh kia.
Có lẽ đây cũng là sinh cơ duy nhất của bọn họ…
Danh Sách Chương: