Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ngã xuống rồi!”
Khi Táng Thiên bỏ mình, Sở Hi Thanh ở trong Quy Khư cũng cảm ứng được.
Hắn và Táng Thiên có chung huyết mạch, xem như là quyến giả và thần tử của
Táng Thiên.
Vì vậy khi Táng Thiên tử vong, dù đang ở trong Quy Khư thì Sở Hi Thanh vẫn
cảm ứng được đầu tiên.
Nhưng do đã có chuẩn bị từ trước, nên Sở Hi Thanh cũng không có quá nhiều
đau thương.
Hắn chỉ than thở một phen, sau đó đã áp chế tâm trạng gợn sóng.
Giờ vẫn chưa phải lúc, hắn nhất định phải chờ những sát linh kia tiêu vong hết.
Bằng không dù phục sinh, thì Táng Thiên vẫn bị bám lấy.
Ma thần Táng Thiên là Thánh Giả của ít nhất tám thiên quy, hắn là người thứ
hai sau Đông Hoàng, dùng lực lượng của bản thân để bước vào lĩnh vực Tạo
Hóa.
Tuy rằng là dựa vào Thần Lực Tái Thôi để tạm thời bước vào cấp bậc này,
nhưng linh hồn của Táng Thiên vẫn được khắc vào nơi sâu xa nhất trong thiên
đạo.
Vì vậy nên dù ngàn vạn năm trôi qua, nguyên thần của vị này cũng sẽ không
tiêu vong, căn bản là không cần gấp gáp.
Sở Hi Thanh còn đang ngưng tụ ‘thiên địa nguyên thai’ cho Huyền Hoàng thủy
đế.
Huyền Hoàng thủy đế chết rồi phục sinh, sẽ là một thai nhi.
Nếu như không có đủ linh dược để điều dưỡng, vậy dù hai, ba ngàn năm cũng
chưa chắc đã khôi phục.
Nhưng bên phía mộ Cơ Dương kia, một khi Vọng Thiên Hống hoàn thành
nghịch chuyển âm dương, như vậy mấy chục năm tiếp theo, các thần ngủ cũng
không yên.
Bọn họ sẽ hiểu rõ lấy hay bỏ.
Vì vậy nên Sở Hi Thanh vẫn làm từng bước, không nóng vội.
Căn cơ của nguyên thai là tinh huyết của Huyền Hoàng thủy đế do Lê Sơn Lão
Mẫu lấy ra, Lê Sơn Lão Mẫu và Thái Sơ Huyền Nữ còn lấy ra rất nhiều kỳ trân
dị bảo, đầu nhập vào nhiều hơn xa Táng Thiên.
Có người nói đây không phải là của cải của Lê Sơn và Thái Sơ, mà còn có vô số
hồng nhan tri kỷ của Huyền Hoàng thủy đế.
Ngoại trừ Lê Sơn và Thái Sơ, còn có hai vị nữ thần Hỗn Độn cực kỳ mạnh mẽ
vẫn tồn tại đến ngày nay, để cho Sở Hi Thanh rất hâm mộ.
Vì vậy tuy cái ‘thiên địa nguyên thai’ này hơi ít khí tạo hóa, nhưng cường độ và
phẩm chất lại có thể sánh vai với nguyên thai của Táng Thiên.
Khi mấy người Sở Hi Thanh đang bận rộn, Thần Phổ Chiếu thao túng một điểm
sáng, đi đến bên tai hắn.
“Bệ hạ, tất cả đều như ngài dự liệu, Huyền Đế ngã xuống. Các thần đã chuyển
sự chú ý xuống phàm giới.”
Sở Hi Thanh nhướng mày: “Như vậy nguyên chất của Băng Thần thì sao?”
Thần Phổ Chiếu cười khổ một tiếng: “Băng Thần cũng giống như Táng Thiên
Thần Tôn, tự bạo nguyên thần và thân thể. Ta dùng Phổ Thiên chi pháp theo dõi
được một bộ phận cực nhỏ trong đó, đại bộ phận còn lại đều không tìm thấy.”
Sở Hi Thanh tiếc nuối không thôi.
Nhưng điều này cũng nằm trong dự đoán của hắn.
Băng Thần – Huyền Đế làm sao có thể để người khác có cơ hội chia cắt nguyên
chất của mình?
Hơn nữa, Vấn Tố Y bây giờ cũng không cần quá nhiều nguyên chất Bàn Cổ.
Nhiều quá cũng không luyện hóa được.
“Như vậy nguyên chất của Táng Thiên Thần Tôn thì sao?”
Thật ra nguyên chất của Táng Thiên có bị người khác lấy đi, thì cũng rất khó
luyện hóa, không dễ hơn Bàn Cổ và Đông Hoàng là bao.
Vấn đề là sau khi Táng Thiên khôi phục, sẽ gặp rắc rối ở chuyện thu hồi.
Sở Hi Thanh cần Táng Thiên hồi phục nhanh nhất có thể.
“Ta đảm bảo không có bất kỳ ai có thể theo dõi nguyên chất của Táng Thiên
Thần Tôn.”
Thần Phổ Chiếu nói đến đây thì hơi dừng lại: “Nhưng có một việc lạ, cần báo
cho bệ hạ biết. Táng Thiên chém Xa Nguyên bị thương, sau đó tự bạo. Những
sát linh kia lại không tiêu vong, mà nấn ná trong tinh không, hình thành một
mảnh mây máu cực lớn. Không chỉ không tiêu tan, mà càng ngày càng mạnh
hơn, để cho những đế quân kia biến sắc, không dám đến gần.”
Sở Hi Thanh nghe vậy thì ngẩn ra: “Không tiêu tan, làm sao có thể?”
“Chắc những căm hận với Táng Thiên Thần Tôn đã bắt đầu tản đi.” Thần Phổ
Chiếu ngậm lấy chút cảm khái: “Nhưng chúng vẫn còn oán hận với các thần,
oán hận này còn mạnh hơn trước rất nhiều. Ta đoán mấy tỷ sinh linh kia cũng
đoán được chân tướng trước khi chết, bọn họ căm hận nhất vẫn là các thần trên
tinh không. Cái này không phải Khi Thiên và Vạn Trá chi pháp của Thần Bàn
Nhược có thể lừa gạt và giải quyết.”
“Vậy sao?”
Sở Hi Thanh nhất thời buông lỏng.
Hắn rơi vào suy ngẫm, lại lấy ra mấy giọt máu: “Ngươi giúp ta chú ý sự biến
hóa của mây máu này, nếu như xác nhận nó không nhằm vào Táng Thiên, vậy
thì thông báo cho ta.”
Hắn lấy ra… chính là huyết mạch Táng Thiên được tinh luyện ra từ cơ thể
mình.
Nếu như mây máu vẫn còn oán hận Táng Thiên, vậy nhất định sẽ có phản ứng.
Nhưng đúng lúc này, Sở Hi Thanh biến sắc: “Ngươi vừa nói, Táng Thiên chém
Xa Nguyên bị thương?”
“Đúng vậy!” Thần Phổ Chiếu đáp: “Tại giây phút cuối cùng, Táng Thiên Thần
Tôn dồn lực chém Xa Nguyên trọng thương. Một đòn đó đã vượt qua Tạo Hóa,
khiến bị Hư Thần kia bị thương không nhẹ.”
Hắn lại phát hiện thần thái của Sở Hi Thanh không đúng: “Cái này có gì không
đúng sao? Hành động này của Táng Thiên Thần Tôn rất tốt, ba mạch thần Bàn
Cổ mạnh nhất sẽ khôi phục cân bằng.”
“Cân bằng thì đúng là cân bằng.” Sở Hi Thanh lại cười khổ không thôi: “Nhưng
nếu vậy, Thần Bàn Nhược sẽ thoải mái và thảnh thơi trước khi nhân tộc diệt
vong. Ngoài ra, nếu ngươi là Bạch Đế và âm Thần, ngươi sẽ làm gì vào lúc
này?”
Thần Phổ Chiếu hơi sững sờ, rồi rơi vào suy tư.
“Bọn họ không cần mượn nhân tộc kiềm chế Hư Thần nữa, trước khi các thần
chiến đấu, họ nhất định sẽ liên thủ diệt trừ tất cả uy hiếp trước. Đương nhiên,
nếu Thần Bàn Nhược không thể xử lý việc các thần kiêng kỵ sau khi nhân tộc
diệt vong, vậy hắn cũng sẽ bị diệt trừ.”
Sở Hi Thanh hít một tiếng: “Không hổ là Khi Thiên Vạn Trá chi chủ, một chiêu
này thực sự là rất đẹp đẽ.”
Thần Phổ Chiếu hơi trợn tròn mắt: “Ý của bệ hạ là, một đòn cuối cùng của Thần
Tôn là bị ảnh hưởng từ Thần Bàn Nhược?”
“Ta không xác định, nhưng quá nửa là vậy.”
Sở Hi Thanh tiếp tục chuyển sự chú ý vào đại trận Điều Đình Tạo Hóa.
Trong lòng hắn đã mất hết hứng thú, hắn đoán là nguyên thai của Huyền Hoàng
thủy đế, quá nửa là uổng công.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK