Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đám thiên kiêu chi tử giống như bọn họ, nào có thời gian rảnh rối để đi thu thập
bộ pháp khí như vậy?
Tốc độ tu hành của Siêu thiên trụ thường rất nhanh.
Chờ đến khi Sở Hi Thanh nhọc nhằn khổ sở thu thập đủ bộ pháp khí này, thì tu
vị của hắn cũng đã lên đến tứ phẩm, luyện xong cũng không dùng được.
“Đúng là phiền phức.”
Sở Hi Thanh nghĩ thầm, quả thực là anh hùng có chung ý kiến.
Sau đó hắn lại nhìn vào Lãnh Sát Na: ‘Lãnh sư huynh có thể nghĩ đến chuyện
biến kiếm pháp này thành kiếm trận, có thể thấy ngươi đã hiểu rõ ảo diệu bên
trong nó. Từ đó có thể thấy ngộ tính của sư huynh còn trên ta.”
“Sư đệ nói đùa rồi.” Lãnh Sát Na thấy buồn cười: “Ngộ tính của ta ha có thể so
sánh với ngươi? Chỉ là thấy ngươi luyện kiếm lâu như vậy, có chút ý kiến vớ
vẩn thôi.”
Hắn nghĩ thầm, đúng là ngộ tính của mình khá tốt, nhưng còn lâu với sánh được
với Thái Thượng Thông Thần của Sở Hi Thanh.
Ngộ tính ‘vượt xa người thường’ của mình thì chỉ là so với người thường thôi.
Còn ngộ tính của Sở Hi Thanh lại rất ‘thần kỳ’, thần ý câu thông với thiên địa,
thỉnh thoảng lại có đốn ngộ, vượt qua hắn rất nhiều.
Sau đó, Lãnh Sát Na bỗng nhiên nghe thấy giọng nói của Sở Hi Thanh chợt trở
nên nghiêm túc hơn: “Ta muốn biết là, với thực lực và thiên phú của Lãnh sư
huynh, vì sao còn kiêng kỵ người kia như vậy? Là thực lực không bằng, không
dám ra tay, hay là có lo lắng khác, sợ ném chuột vỡ đồ?”
Lãnh Sát Na không hiểu vì sao Sở Hi Thanh lại hỏi hắn câu này.
Hắn cau mày hỏi: “Sở sư đệ nói vậy là có ý gì?”
“Ý gì?” Khóe môi Sở Hi Thanh cong lên: “Khi tiến vào tầng thứ hai của bí
cảnh, ngươi cũng đã biết thân phận của hung thủ rồi, đúng không? Trừ phi
chính người là hung thủ giết chết Phương Bất Viên.”
“Cổ Kiếm Cổ sư huynh không thể vô duyên vô cớ nghi ngờ ngươi, ta đã từng
hỏi Vương sư tỷ, nàng nói khi đó nàng cảm ứng được hai đạo khí cơ lướt qua
bên cạnh. Nói cách khác, rất có thể ngươi đã từng tiếp xúc với người kia. Đúng
rồi, còn cả cái quan tài băng của ngươi nữa, đến cùng nó cất giấu ảo diệu gì?”
Lãnh Sát Na thấy hơi kinh ngạc, trong khi hắn đang suy nghĩ xem nên trả lời thế
nào, liền thấy Sở Hi Thanh đã rút Kim Phong Ngọc Lộ đao ra, một đạo đao
cương bỗng nhiên chém thẳng về phía quan tài băng ở trên lưng tiểu Huyền Vũ.
Lãnh Sát Na thấy cảnh này thì không khỏi biến sắc.
Xem ra một đao này là thật!
. . .
Khi Phong Đao Điện Kiếm – Nhân Trung Thủ đi trở về gặp mặt mấy người Sở
Hi Thanh, thì cũng phát hiện bốn phía hang động có rất nhiều vết cắt chém nhỏ
li ti.
Dấu vết cắt chém vô cùng sắc bén này lại tựa thật tựa giả.
Nhân Trung Thủ khẽ cau mày, mấy ngày gần đây, mỗi khi hắn trở lại thì đều sẽ
nhìn thấy những dấu vết này, hơn nữa số lượng càng ngày càng nhiều hơn.
Chẳng lẽ Sở Hi Thanh đang tu luyện bí pháp gì đó?
Nội tâm Nhân Trung Thủ lại có chút hoảng hốt, hắn luôn có cảm giác như mình
đã làm chuyện gì đó không nên làm.
Nhưng sau khi hắn suy nghĩ một chút thì vẫn đè ý nghĩ này xuống. Từ dấu vết ở
hiện trường, có thể thấy được bí pháp này là một chiêu thức quần chiến công
kích phạm vi lớn.
Vấn đề là thế gian này còn có chiêu pháp gì có thể mạnh hơn Nhai Tí đao ở
phương diện quần chiến?
Huống hồ bây giờ hắn cũng không có ý đối địch với Sở Hi Thanh, quyết định
không có cơ hội hoàn hảo thì tuyệt đối sẽ không ra tay với Sở Hi Thanh.
Thực lực của Sở Hi Thanh có mạnh hơn nữa, vậy tạm thời cũng không chém lên
đầu mình.
Điều duy nhất để người ta lo lắng là, bí pháp mà Sở Hi Thanh đang luyện có
liên quan đến chuyện bản đồ Cửu Khúc Ma Tràng quật.
Nhưng Nhân Trung Thủ suy nghĩ một chút, hắn phát hiện mình đã đi quá xa
trên con đường này rồi, đã không thể quay đầu nữa.
Huống hồ Cửu Khúc Ma Tràng quật chính là thế giới suy nghĩ của Chúc Quang
âm, Sở Hi Thanh còn có thể làm ra được chuyện gì?
Nhân Trung Thủ tự an ủi mình một phen, liền phi thân lên lưng tiểu Huyền Vũ,
ném bộ phận bản đồ cho Sở Hi Thanh như mọi hôm: “Nội dung lần này tương
đối nhiều, gấp ba lần mọi hôm, vì vậy ngươi phải tăng giá lên tám ngàn lượng.”
Sở Hi Thanh cũng không để ý đến chuyện này nữa.
Bản đồ Cửu Khúc Ma Tràng quật đã không giúp đỡ được gì nữa rồi.
Nhưng Sở Hi Thanh vẫn lấy một xấp ngân phiếu ra, chuẩn bị 18.000 lượng cho
Nhân Trung Thủ.
Tuy hắn tiếc tiền, nhưng xưa nay đều là người nói lời giữ lời.
Nhưng đúng lúc này, sắc mặt Nhân Trung Thủ lại lạnh nhạt, nói: “Còn nữa,
người kia nói đây là phần cuối cùng, hôm nay bọn họ sẽ đến hố Thần Thạch.”
Mọi người nghe vậy thì nhất thời kinh ngạc.
Bọn họ chỉ cách hố Thần Thạch khoảng hai ngày đường, đã mất tiên cơ.
Sở Hi Thanh cũng không để ý lắm, hố Thần Thạch có một con nghiệt thú cực
kỳ mạnh mẽ trông giữ, có người nói sức chiến đấu của nó có thể vượt qua cả
Huyền Vũ Quy Xà ở tầng một, hơn nữa còn có năng lực bất tử bất diệt.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK