Tuy nhiên, khi Sở Hi Thanh thu nhỏ màn hình hư ảo, mở mắt ra thì phát hiện
phòng của mình đã bị một tầng khói đen bao phủ.
Khói đen này rất đậm, đưa tay không thấy năm ngón.
“Chuyện gì thế này? Sao khói đen vào tận trong này rồi? Mấy người Kế Tiễn
Tiễn đâu?”
Sở Hi Thanh nghi ngờ nhìn chung quanh, phát hiện chỉ có Sở Vân Vân và Bạch
Tiểu Chiêu còn ở bên cạnh hắn.
Sau đó hắn phát hiện, khói đen này còn có công hiệu che đậy thần niệm linh
thức của người khác.
Sở Hi Thanh càng kinh ngạc hơn.
Pháp thuật của đám cao nhân Địa Bảng kia đã có thể rót vào trong thuyền rồi
sao?
Tình thế đã chuyển biến xấu đến mức này rồi sao?
“Loạn Ly và Kế Tiễn Tiễn bảo là muốn ra ngoài thăm dò tình huống, Lương
Thần và Nhược HI đang trông coi ngoài cửa phòng.”
Sở Vân Vân thuận miệng giải thích: “Khói đen không phải từ ngoài thuyền, mà
là sinh sôi ở trong thuyền! Có thể thoát khỏi cấm pháp của thuyền Bình Thiên,
thuật sư này quá mạnh mẽ.”
Sở Hi Thanh nghe vậy thì ngẩn người: “Lại là vì Sở Mính kia?”
Chỉ cần là người hiểu Sở Hi Thanh, có ai không biết Sở mỗ hắn am hiểu chiến
đấu trong sương mù nhất?
Cao thủ thần bí bên người hắn, đều ước gì có sương mù tung bay.
Đây quả nửa là sát chiêu nhằm vào Sở Mính.
Sở Hi Thanh không rét mà run.
Cái Huyết Nhai thánh truyền này thật sự là không dễ làm.
“Chắc là vậy! Ngày xưa, khi ta lên làm Huyết Nhai thánh truyền thì cũng từng
gặp phải mười mấy trận ám sát, nhưng do có tông môn che chở, may mắn sống
sót.”
Sở Vân Vân thấy buồn cười: “Nhưng ngươi là Huyết Nhai dự bị, cũng là một
trong những mục tiêu của bọn họ, không thể bất cẩn được. Có người muốn
mượn khói đen, để đục nước béo cò.”
Khóe môi Sở Hi Thanh lại lộ ra một nụ cười.
Sau đó, hắn liền giơ tay lên: “Tiểu Chiêu.”
Bạch Tiểu Chiêu lập tức hóa thành nguyên hình, chạy đến đứng trên vai Sở Hi
Thanh.
Sở Hi Thanh gọi cái này là ‘hợp thể’.
Bạch Tiểu Chiêu chủ chiến, Sở Hi Thanh thì lại dùng khoái đao phụ trợ.
Đại đa số cao thủ ngũ phẩm đều không phải đối thủ của một người một thú bọn
họ.
Chờ đến khi Bạch Tiểu Chiêu tiến hóa thành Thừa Hoàng chân chính, bọn họ
chỉ có mạnh hơn.
Lúc này, Sở Vân Vân lại bình tĩnh nhìn Sở Hi Thanh, mắt lấp lóe.
“Ngươi đã thức tỉnh Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết rồi?”
Sở Hi Thanh không có ý che giấu, gật đầu nói: “Đúng vậy. . . Hít!”
Hắn hít vào một ngụm khí lạnh.
Bởi vì Sở Vân Vân đã nắm lấy cổ tay của hắn, đột nhiên cắn một hớp vào uyển
mạch của hắn.
Sau đó, Sở Vân Vân lại bắt đầu nuốt từng ngụm từng ngụm máu của hắn.
Ánh mắt của Sở Hi Thanh hiện lên một tia ngờ vực, nhưng cũng mặc kệ nàng.
Sở Vân Vân nuốt hai mươi mấy ngụm, tương đương với một phần sáu máu tươi
của người trưởng thành, Sở Hi Thanh lại không có cảm giác gì.
Số máu Sở Hi Thanh tổn thất, vẫn đang khôi phục không ngừng, cuồn cuộn
không hết.
Tốc độ khôi phục của hắn còn nhanh hơn cả tốc độ mất máu.
Hắn cũng không cảm thấy nguyên khí của bản thân bị hao tổn.
Bởi vì Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết chỉ là thông qua ‘trái tim Bàn Cổ’, để trực
tiếp lấy nguyên khí trong thiên địa để tạo máu, chứ không dùng nguyên khí của
Sở Hi Thanh.
Bạch Tiểu Chiêu nằm nhoài ở trên vai Sở Hi Thanh, thì lại giật mình nhìn cảnh
tượng này, trong lúc nhất thời lại không biết làm sao.
Sở Hi Thanh đang bị hút máu, nhưng người hút máu lại chính là muội muội của
Sở Hi Thanh.
Sở Hi Thanh còn có dáng vẻ như rất hưởng thụ. . .
Ngay khi Sở Vân Vân nuốt đến hai mươi bốn ngụm máu tươi, sắc mặt Sở Hi
Thanh hơi đọng lại, nhìn về phía vách tường bên cạnh.
Khoảnh khắc này, vách tường kia đột nhiên nổ tung, xuất hiện một lỗ thủng cực
lớn.
“Tìm thấy rồi! Huyết Nhai dự bị của Vô Tướng thần tông. . .”
Lúc này, một bóng người khổng lồ nhảy vào trong phòng từ lổ thủng kia.
Thân thể ngươi này mạnh mẽ, cao to như tháp sắt, cái cổ to đến mức gần như
không thấy, sau lưng thì cõng một thanh kiếm to lớn rộng như cái ván cửa.
“Đánh nhanh thắng nhanh đi! Tuy Tông Tam Bình đang bị mấy vị đại nhân
kiềm chế, nhưng người này thâm tàng bất lộ, đến giờ vẫn không chịu dùng toàn
lực, chẳng mấy chốc sẽ phản ứng lại.”
Sau lưng tráng hán này là một cô gái nhỏ bé.
Sau khi nữ tử này bước vào lỗ thủng, toàn thân như lưu quang thuấn ảnh, lao
thẳng về phía bọn họ.
Sở Vân Vân đang hút máu không khỏi cau mày lại, nàng ngẩng đầu lên, con
mắt màu xanh lam kia của nàng hiện lên một tia không vui.
Cùng lúc đó, Tông Tam Bình đứng ở đuôi thuyền, kiếm ý vắt ngang hư không,
hóa thành một cây cân cực lớn ở giữa không trung.
Trong và ngoài thuyền Bình Thiên đều bị khói đen bao phủ.
Tông Tam Bình lại vẫn không có ý định tự mình ra tay, chỉ lấy Bình Thiên
Kiếm để lột bỏ tu vị của những kẻ xâm nhập xuống từ ba đến năm phần, rồi
mặc kệ cho mấy người Đạo thị và Diệp Tri Thu chiến đấu.
Chỉ có Linh thị còn đứng ở bên cạnh hắn.
Danh Sách Chương: