Sở Mính nhận ra pháp môn mà Kiếm Thị Phi đang thi triển, chính là thần thông
Trấn Thần Định Phách của Cự Linh ba mắt.
Môn thần thông này giống hệt Định Thân đại pháp trong bảy mươi hai thần
thông Địa Sát, đều diễn sinh ra từ một Thiên điều đạo quy.
Một khi phát động Trấn Thần Định Phách, dưới tam phẩm đều khó có thể nhúc
nhích.
Sở Mính vô thức nắm chặt đồ vật phòng thân trong tay áo, đồng thời âm thầm
hận Sở Hi Thanh vô năng.
Nếu biết như vậy, nàng trực tiếp rời khỏi bí cảnh từ lúc nãy rồi, cần gì phải chịu
nguy hiểm đến nước này, lại còn tổn thấy một bảo vật có giá trị hơn mười vạn
lượng?
Bây giờ, phạm vi mấy trăm trượng quanh con tiểu Huyền Vũ này đã bị Thiên
La Địa Võng bao phủ, Sở Mính muốn rời khỏi bí cảnh cũng không được.
Nàng âm thầm cầu nguyện, hi vọng mục tiêu hàng đầu của Kiếm Thị Phi không
phải là mình.
Đây là rất có khả năng.
Dù Kiếm Thị Phi dùng Trấn Thần Định Phách để giam cầm mình, thì chưa chắc
đã có thể đưa nàng vào chỗ chết.
Về phần Sở Hi Thanh, kẻ này là trụ cột của đám người các nàng.
Chỉ cần Kiếm Thị Phi có thể trừ khử Sở Hi Thanh, vậy hắn có năng lực ăn sạch
cả ván này.
Tất cả mọi người ở đây đều chắc chắn phải chết, Kiếm Thị Phi sẽ quét ngang tất
cả.
Ngay khi Sở Mính suy nghĩ rất nhanh, Tiêu DI ở bên cạnh bỗng nhiên phát ra
một tiếng quát chói tai: “Sở Mính, ngươi ngẩn người ra làm gì? Nếu như ngươi
muốn trốn, vậy thì mau cút đi! Đừng ở đây làm vướng tay vướng chân.”
Sở Mính cau mày một cái, sau đó cũng nổi giận.
Nàng kiêng kỵ thần thông mạnh mẽ của Kiếm Thị Phi, không thể không chú ý
đến bên đó, nên lực phản ứng ở tốc độ xuất kiếm đều không bằng lúc trước.
Suýt nữa thì để một ngũ phẩm cấp siêu thiên kiêu đột phá lên trên lưng rùa.
Nhưng cuối cùng thì nàng vẫn cản được người này.
Hơn nữa, nữ nhân này là ai? Một đệ tử ngoại môn nho nhỏ, lại dám hô to gọi
nhỏ với nàng, lẽ nào có lý đó!
Nếu như đổi thành trường hợp khác, Sở Mính nhất định sẽ phát tác tại chỗ,
không cho nữ nhân này một bài học thì không được.
Lúc này thì nàng chỉ nghĩ một chút, rồi đè suy nghĩ đó xuống.
Một khi Kiếm Thị Phi giải quyết được Sở Hi Thanh, vậy tất cả đệ tử Vô Tướng
thần tông ở đây đều phải chết!
Mình cần gì so đo với một kẻ đã chết?
Nàng lạnh lùng nhìn Tiêu Di một chút, dứt khoát co rút kiếm quang của mình
lại, chỉ kiềm chế trong phạm vi nửa trượng quanh người.
Tình hình bây giờ quan trọng nhất là tích trữ sức lực, chuẩn bị thoát thân, mà
không phải giữ gìn cái Bắc Thần Thiên Tượng trận bỏ đi này.
Tiêu Di lập tức trợn mắt lên, ánh mắt hiện lên vẻ khó mà tin nổi, sau đó nàng
cắn chặt răng bạc, ngậm lấy lửa giận vô tận: “Tiện nhân! Ngươi cút ngay cho
ta!”
Tiêu Di vừa nói chuyện vừa quay người lại, một kiếm ép Sở Mính rời khỏi vị
trí, trực tiếp thay thế vị trí của Sở Mính.
Sở Mính này vì giữ mạng, trực tiếp đứng ở vòng trong của Bắc Thần Thiên
Tượng trận, tuy rằng không phải vị trí quan trọng nhất, nhưng cũng là nơi mấu
chốt của khởi, thừa, chuyển, hợp, có thể nói là rất quan trọng.
Vì thế nên một khi Sở Mính bắt đầu do dự chần chừ, bảo toàn thực lực, toàn bộ
trận phát bắt đầu xuất hiện sơ hở.
Khuôn mặt Vương Hi Trúc ở phía xa xa đã tái xanh, lập tức tiếp nhận vị trí cũ
của Tiêu Di.
Vấn đề là làm như vậy, đao kiếm hợp bích của nàng và Tiết Đình Hữu đã bị loại
đỏ, một mình Tiết Đình Hữu đứng ở vị trí cuối của đuôi thìa, một mình Tiết
Đình Hữu gánh chịu tất cả công kích ở phương hướng đó.
May mà Sở Hi Thanh đã phản ứng kịp thời, hắn lập tức ném Bạch Tiểu Chiêu
về phía bên này, kịp thời bảo vệ tính mạng của Tiết Đình Hữu.
Sở Mính thấy thế thì cười lạnh, nàng không tranh không cướp, dứt khoát lùi về
phía sau.
Đây chính là Tiêu Di muốn cướp vị trí của nàng, không thể oán nàng.
Mà nữ tử này ra tay với đồng môn, đã vi phạm môn quy.
Nếu như Tiêu Di chết rồi, vậy tất nhiên không có chuyện gì.
Nhưng nếu như nữ nhân này may mắn sống sót, nàng nhất định sẽ làm cho nữ
nhân này trả giá đắt. Nàng không chỉ muốn nữ nhân này bị Vô Tướng thần tông
trừng phạt, mà còn phải làm cho Tiêu Di biết chữ ‘Sở’ trong Kinh Tây Sở thị
viết như thế nào!
Sở Mính lại nghĩ thầm, như vậy cũng tốt, tuy rằng không lấy được Thời Ngân
thảo và Thạch Tâm huyết để cải thiện tố chất thân thể, nhưng có thể tận mắt
nhìn thấy đối thủ cạnh tranh lớn nhất là Sở Hi Thanh tử vong.
Từ đây trở đi, Vô Tướng thần tông đã không còn lựa chọn nào khác!
Cũng đúng lúc này, Sở Mính sinh lòng cảnh giác. Nàng nhìn thấy con mắt dọc
trên mi tâm Kiếm Thị Phi đã phun ra một luồng ánh sáng màu tím.
Khoảnh khắc này, Sát Na Kiếm - Lãnh Sát Na, Bạo Kiếm – Quách Nộ và Phong
Lôi Song Cực – Cổ Kiếm đều hơi cứng lại, bọn họ không hẹn mà cùng bắt đầu
tích súc chân nguyên.
Danh Sách Chương: