Chử Kinh Hồng chỉ có thể truyền âm cho nam tử đầu trọc để cầu viện: “Hoàng
đạo hữu, không biết các hạ có biện pháp ứng đối hay không?”
Tất cả nhân vật quan trọng trong hoàng tộc Cự linh đều dùng họ Hoàng.
“Không có cách nào.”
Nam tử đầu trọc khẽ nhíu mày: “Nếu như ta dùng toàn lực, đúng là có thể áp
chế hạng 8 Thiên Bảng của các ngươi, thậm chí còn có thể chiến với hai ba vị
nhất phẩm, nhưng nhất định sẽ bại lộ thân phận, đến khi đó sẽ càng gay go
hơn.”
Dù sao hắn cũng là Cự linh.
Tuy rằng nội bộ nhân tộc rất xấu xa, tự giết lẫn nhau là bình thường, nhưng ít
nhất thì mặt ngoài vẫn là nhất trí đối ngoại, coi Cự linh bọn họ là kẻ thù sống
chết.
Hôm nay, một khi hắn bại lộ thì nhất định sẽ trở thành cái đích của tất cả mọi
người.
Không chỉ đối diện sẽ ra tay với hắn, mà ngay cả những cao thủ nhân tộc ở phía
sau hắn cũng sẽ ra tay với hắn.
Vì vậy, nam tử đầu trọc hơi suy tư, liền áp chế lửa giận và sát ý ở trong lòng:
“Chúng ta đã thua, bây giờ nên cân nhắc chuyện rút lui…”
Đúng lúc này, nam tử đầu trọc bỗng nhiên ‘ồ’ một tiếng.
Hắn phát hiện Nhật Già La lại bắt đầu thả khói, sương khói màu đen đã bao
trùm toàn trường.
Còn có thuật sư nữ tính ở bên cạnh Sở Hi Thanh, con tiểu Toan Nghê trên đỉnh
đầu của nàng cũng đang phun sương khói.
“Đây là?”
Chử Kinh Hồng cũng chú ý đến cảnh này, thần sắc hắn nghi ngờ không thôi.
Vô Cực Đao Quân này rốt cuộc là ý thế nào?
Ngay sau đó, Chử Kinh Hồng lại mừng rỡ không thôi.
Mặc kệ đối phương có mục đích gì, đều có thể làm cho kế hoạch vây giết của
bọn họ được hồi sinh.
Chỉ cần vị Cự linh bên cạnh hắn áp chế Trưởng Tôn Nhược Lam, hai người hắn
và Lạc Hoa Lưu Thủy – Nghiêm Long có thể ứng phó với một đám võ tu nhất
phẩm còn lại.
Tuy rằng đối phương còn một La Hán Tông, nhưng thuật sư không giỏi cận
chiến, nơi này cũng không có trận pháp hỗ trợ, sức chiến đấu của La Hán Tông
kém xa hai người bọn họ.
Xem ra, trận chiến hôm nay vẫn còn cơ hội thắng.
Nhưng hắn lại hơi nhướng mày lên, cảm thấy khó hiểu.
Đối phương không phải kẻ ngu xuẩn ngớ ngẩn, lẽ nào không nghĩ đến điểm
này?
Hay là do quá tự đại?
“Các ngươi muốn một trận chiến sương khói đúng không? Sở mỗ sẽ giúp các
ngươi.”
Sở Hi Thanh tay đè đao, cười như không cười mà quét nhìn đám người trước
mắt: “Để Sở mỗ nhìn xem, dưới trướng Sở mỗ đến cùng là có bao nhiêu nội
quỷ?”
Khi hắn vừa nói hết lời, sương khói bắt nguồn từ Nhật Già La và tiểu Toan
Nghê đã bao trùm toàn bộ hang động.
Hai cỗ Già Thiên chi pháp không đồng nguyên đã che đậy tất cả mọi thứ nơi
này.
“Giết!”
Trong mắt nam tử đầu trọc lóe lên một vệt lệ trạch, thân thể lập tức dấy lên liệt
hỏa ngập trời, như một ngôi sao băng màu lửa băng thẳng vào trong sương khói.
Cùng lúc đó, thân thể của hắn bắt đầu bành trướng, lực lượng huyết mạch khiến
cho Hỏa pháp của nam tử đầu trọc dễ dàng đánh tan lực lượng đóng băng của
Trưởng Tôn Nhược Lam.
Chử Kinh Hồng cũng thu hồi tất cả tạp niệm, theo sát phia sau nam tử đầu trọc,
bay thẳng về phía Sở Hi Thanh.
Hang động nơi này khá chật hẹp, khiến hắn không cần dùng thần niệm cũng có
thể khóa chặt vị trí của Sở Hi Thanh.
Chỉ cần lao thẳng về phía trước là được! Chỉ cần hắn có thể tiếp cận Sở Hi
Thanh, vậy Sở Hi Thanh chết chắc!
Nhưng khi bóng người của hắn mới bay được mấy dặm, đi đến trước người Sở
Hi Thanh, liền nghe thấy tiếng gào thét của Ngụy Nguyên Tùng: “Họ Chử,
ngươi dám nói xấu lão phu, nói lão phu cấu kết với ngươi? Nhận lấy cái chết!”
Chử Kinh Hồng cảm giác được, tốc độ thời gian bên ngoài cơ thể đang bị trì
hoãn, cũng làm cho bóng người của hắn hơi ngưng lại ở giữa không trung, đây
là một thức ‘Gần Thần chi chiêu’ của Thiên Nguyên Thần Thủ, Niên Suy Tuế
Mộ!
Chử Kinh Hồng dốc toàn lực để ứng phó, mới miễn cưỡng hóa giải được một
bộ phận.
Trong lòng hắn cảm thấy rất kinh ngạc, rõ ràng là Ngụy Nguyên Tùng đã dùng
toàn lực.
Người này nghiêm túc à?
Cùng lúc đó, hắn còn cảm ứng được vài đòn trí mạng kéo về phía mình.
“Hỏa Viết Viêm Thượng – Kiêu Dương Tự Hỏa!”
“Xà Thực Kình Thôn – Tử Khí Đông Lai!”
“Nghịch Kiếm Cực Thiên – Vong!”
Những thức ‘Gần Thần chi chiêu’ này, kết hợp với thiên quy mạnh mẽ, còn
chưa đến nơi đã làm cho da thịt bên ngoài cơ thể Chử Kinh Hồng tuôn ra vô số
máu tươi.
Con ngươi Chử Kinh Hồng nhất thời co rút lại.
Hắn ý thức được, đám người này muốn giết người diệt khẩu!
Lúc này, cách đó mười mấy trượng, nam tử đầu trọc đã nhào đến phía trước Sở
Hi Thanh.
Trên đường, hắn còn giao phong kịch liệt với Trưởng Tôn Nhược Lam, chỉ ba
dặm ngắn ngủi, song phương đã giao thủ không dưới ngàn lần.
Nam tử đầu trọc vẫn đột phá được Trưởng Tôn Nhược Lam, đi đến trước Sở Hi
Thanh.
Hắn lập tức xông thẳng về phía Sở Hi Thanh.
Kẻ này, mới là mục tiêu của hắn!
Đây là một Huyết Nhai Đao Quân khác, tương lai sẽ trở thành uy hiếp lớn nhất
của Bất Chu sơn bọn họ.
Người này không chết, hoàng đình Bất Chu sơn sẽ ăn ngủ không yên!
Nhưng đúng lúc này, hắn nhìn thấy Cuồng Kiếm – Phong Tam!
Người trung niên có phong thái cuồng ngạo này đã lắc mình đến trước người Sở
Hi Thanh.
Phong Tam nhìn qua tầng tầng khói đen, vẻ mặt lạnh lùng nghiêm nghị: “Đúng
là một con Cự linh, tạp chủng!”
Hắn nắm Hành Thiên kiếm trong tay, sau lưng chợt xuất hiện một cây cân màu
vàng cực lớn.
Binh Thiên Kiếm – Khí Mãn Tắc Khuynh!
Danh Sách Chương: