Bạch Tiểu Chiêu cũng không thể ảnh hưởng đến cơ thể đã hóa thành thần phong
của Cổ Kiếm, nàng chỉ có thể áp chế sức gió!
Theo đôi cánh như sừng của Bạch Tiểu Chiêu vỗ nhẹ một cái, một luồng cuồng
phong mạnh mẽ đã va thẳng vào Cổ Kiếm, làm cho thân thể Thần Phong của
hắn bị ngăn cản ở trong phạm vi quanh người Phương Bất Viên, nhất thời không
thể thoát được.
Nội tâm của Cổ Kiếm không khỏi chìm xuống.
Thật ra hắn không lo lắng về hai người Phương Bất Viên và Bạch Tiểu Chiêu.
Người khiến Cổ Kiếm kiêng kỵ, chính là Sở Hi Thanh.
Người này sắp rảnh tay rồi.
Một khi để Sở Hi Thanh đến gần người, Cổ Kiếm đoán là mình sẽ không đỡ nổi
một đao của hắn.
Cái bí pháp vô hình vô tượng, vô thủy vô chung, vô biên vô hạn kia quá khủng
bố, cộng thêm cái đao sát sắc bén bá đạo kia, quả thực là quá đáng sợ.
Đặc biệt là cái đao sát bao la vạn tượng kia, thậm chí có thể uy hiếp đến thân
thể Thần Phong của hắn.
Tại cấp độ ngũ phẩm lục phẩm này, đao pháp của Sở Hi Thanh đã là vô song vô
đối.
Có lẽ chỉ có cấp bậc như Bá Võ Vương mới có thể đỡ được đao của Sở Hi
Thanh.
May mắn là Bạch Tiểu Chiêu chỉ là lục phẩm thượng, pháp thuật ngự phong của
nàng chỉ có thể hạn chế hắn không đến một phần mười cái hô hấp.
Một phần mười cái hô hấp sau, Cổ Kiếm vẫn có thể thong dong thoát thân, tái
tạo hóa thể Lôi.
Chỉ là những pháp khi trên người hóa thể Lôi kia, lại không thể xuất hiện lần
thứ hai.
Đổi thành những đối thủ khác, Cổ Kiếm sẽ thử nhặt về, nhưng ở trước mặt Sở
Hi Thanh, hắn không có nắm chắc, cũng không có can đảm đó.
Cùng lúc đó, Cổ Kiếm cũng thấy hơi kỳ lạ.
Phương Bất Viên nói ba đối thủ, một người nữa là ai?
Ngoại trừ Bạch Tiểu Chiêu và Phương Bất Viên ra, thì mình còn đối thủ nào
nữa?
Thần niệm của Cổ Kiếm quét ra bốn phía, phát hiện Bạo Kiếm – Quách Nộ đã
thay thế vị trí của Bạch Tiểu Chiêu ở Bắc Thần Thiên Tượng trận.
Lúc này, mười mấy siêu thiên kiêu và Thiên trụ ở ngoài lưng rùa đã hiện ra tư
thế tan tác, nhưng chín người bên trong Bắc Thần Thiên Tượng trận cũng không
rảnh tay để qua đây.
Ngay khi Cổ Kiếm sinh lòng ngờ vực, âm thầm cảnh giác, thì quan tài băng ở
gần đó bỗng nhiên ‘oanh’ một tiếng rồi vỡ nát.
‘Thi thể’ của Phương Bất Viên ở bên trong bỗng nhiên nổ tung, một bóng người
thon gầy và cao lớn chui ra từ trong ‘thi thể’ của Phương Bất Viên, một kiếm
đâm về phía Cổ Kiếm.
Cổ Kiếm nhận ra người này. . . chính là Lãnh Sát Na!
Nhưng kiếm pháp của hắn lại hoàn toàn khác với Phương Bất Viên, bên trong
có một loại kiếm ý vừa sâu xa vừa khó hiểu.
Trên thân kiếm chợt phóng ra kim quang chói lọi, ngàn sợi khí mang!
Sau lưng Lãnh Sát Na bây giờ còn hiện lên một hình ảnh cực lớn, hình dáng của
nó như viên tiền đồng khổng lồ.
Mặt chính của tiền đồng có khắc hai chữ ‘Thái Dịch’, mặt trái thì khắc hai chữ
‘Bán Lưỡng’.
Nhân Trung Thủ ở phía xa xa cũng là người có học thức uyên bác, quen thuộc
lịch sử, hắn lập tức nhận ra đây là viên tiền đồng đầu tiên khi Thủy hoàng đế
của Thái Dịch hoàng triều thâu tóm bảy nước, hủy bỏ các loại tiền tệ khác rồi
thống nhất tạo thành loại tiền đồng này. Tiền nặng mười hai thù, chính là nửa
lạng, người đời gọi là ‘Dịch bán lưỡng’, hoặc gọi là ‘Sở hành tiền’.
Nhân Trung Thủ không thể tưởng tượng nổi, hắn không ngờ lại có người có thể
tu luyện ra loại võ ý cổ quái như vậy, võ ý lại là một viên tiền đồng?
Nhưng Nhân Trung Thủ cũng phát hiện ngay, trong võ ý hóa hình của Lãnh Sát
Na còn cất giấu Thiên đạo chi vận cao thâm khó dò, thậm chí là leo lên đến
Thiên quy đạo luật rồi!
Mắt của hắn không khỏi híp lại, lòng thầm nói đây chính là lý do mà Phương
Bất Viên từ bỏ tam đại thánh truyền của Vô Tướng thần tông, là con đường mà
hắn cố chấp lựa chọn, còn không tiếc trở mặt với phụ thân?
Phong Lôi Song Cực – Cổ Kiếm lại không quan tâm và suy nghĩ nhiều như
Nhân Trung Thủ.
Hắn đang dốc hết sức để ứng phó với mũi kiếm của Lãnh Sát Na.
Cổ Kiếm chưa bao giờ nhìn thấy một kiếm giống như thế này, áo nghĩa võ học ở
trong đó là thứ hắn chưa từng nhìn thấy, chưa từng nghe thấy.
Hắn vô thức sinh ra lòng phòng bị.
Tuy rằng theo lý thuyết thì bất kỳ hình thức công kích nào cũng không thể tạo
thành uy hiếp với thân thể Thần Phong của hắn.
Nhưng Cổ Kiếm đã khắc hai chữ ‘cẩn thận’ vào tận sâu trong xương, cho nên
hắn vẫn ứng phó bằng hết sức lực.
Hắn dùng lực lượng cuồng phong thể điều động Thần Phong kiếm, chỉ trong
một phần mười cái hô hấp mà đã chém liên tục ba lần về phía sau, cố gắng ngăn
cản mũi kiếm của Lãnh Sát Na.
Chỉ là sau lưng của Phương Bất Viên cũng hiện ra một ‘nén bạc’ cực lớn. Nén
bạc này vô cùng to lớn, phải to đến ba trượng, trên cùng có khắc hai chữ
‘Nguyên bảo’.
Nụ cười trên mặt Phương Bất Viên càng nồng nặc hơn, ánh mắt hiện lên vẻ đắc
ý.
“Các hạ nên cảm thấy vui mừng đi! Trên thế gian bây giờ, người chính là người
thứ ba nhìn thấy một chiêu ‘Ép mua ép bán’ này của ta đấy!”
Danh Sách Chương: