Sở Hi Thanh thì lại bĩu môi, khi đó là do hắn sợ ánh mặt trời nên không thể tu
luyện thôi.
Bây giờ còn chưa đến thời gian nóng bức, ánh mặt trời cũng khá ôn hòa, Sở Hi
Thanh mới có thể tu luyện ngày đêm.
Lại trải qua một thời gian nữa, huynh muội bọn họ lại phải bung dù rồi.
Tuy nhiên, hắn cũng tu luyện không biết ngày đêm ở mộng cảnh cơ mà, đúng
không?
Hơn nữa, trong mộng cảnh còn không lo lắng hết thể lực, khi hắn múa đao còn
chưa từng nghỉ ngơi.
Còn về phần ngộ tính, ngộ tính của hắn cũng không coi là kém.
Từ lần bí cảnh cửu phẩm ở quận Lâm Hải, ngộ tính của hắn cũng đã coi như là
cấp bậc thiên kiêu, nhưng khẳng định là không thể nào so với 50% Bá Võ
Vương.
Bá Võ Vương mạnh nhất chính là năng lực phân tích, cảm ngộ là lý giải võ đạo
của nàng, chứ không phải là thiên phú huyết mạch.
Tuy nhiên, bây giờ hắn vẫn đang đuổi theo, từ khi Thái Thượng Thông Thần
của hắn tăng lên tầng bảy, Sở Hi Thanh có thể cảm nhận được rõ ràng, ngộ tính
của mình đã tăng vọt.
Lực lượng Thông Huyền của Thái Thượng Thông Thần, có thể để cho hắn cảm
ngộ áo nghĩa thiên địa ở cấp độ sâu hơn, tăng cường ngộ tính.
Nhưng cái lực lượng Thông Huyền này tương đối huyền ảo, Sở Hi Thanh bây
giờ xem bất cứ chiêu thức hay võ học gì, đều tự nhiên liền hiểu, không có bất kỳ
quá trình nào đáng nói.
Lúc này, vẻ mặt của Sở Vân Vân lại thản nhiên: “Nói đến bí dược thăng cấp,
chờ kênh đào hoàn thành, chúng ta sẽ có tiền. Ta hi vọng ngươi cho Lý Thần
Sơn và Ngụy Dương vay một món tiền nữa, để bọn họ thu thập bí dược, nhanh
chóng đột phá lục phẩm hạ. Thời gian gần đây ta luôn có cảm giác sóng ngầm
mãnh liệt, nỗi lòng khó yên tĩnh. . .”
Sở Hi Thanh vừa nghe đến phải bỏ tiền, liền cảm thấy sọ não đau: “Tu vị của
hai người bọn họ còn chưa đến mà?”
Hành trình vào kinh lần này, hắn cũng lấy được không ít pháp khí mạnh mẽ,
một phần trong đó sẽ để vào kho của Tây Sơn Đường, một phần thì sẽ mang ra
bán, dự tính có thể bán được khoảng bốn vạn lượng bạc.
Khi đoạn kênh đào từ Tây Sơn đến sông Thần Tú hoàn thành, dự tính tháng đầu
tiên sẽ thu nhập được khoảng sáu vạn lượng bạc, hơn nữa còn là trừ tất cả chi
phí rồi.
Tuy nhiên, bí dược lục phẩm hạ rất đắt.
Bí dược kém một chút thì chỉ cần hơn một vạn lượng, tốt thì phải ba vạn năm
vạn lượng, cực phẩm thì phải cao đến mười vạn lượng.
Mấu chốt là sau khi còn họ thăng cấp xong, còn phải tăng lương cho bọn họ.
“Tu vị của Ngụy Dương đã tiếp cận lục phẩm, Lý Thần Sơn còn kém không ít.”
Mặt Sở Vân Vân hiện lên tia kỳ dị: “Nhưng Thiết Sơn Tần thị ta có một môn bí
pháp, có thể để bọn họ dùng phương thức tiêu hao, nhanh chóng đạt đến thất
phẩm đỉnh phong. Môn bí pháp này gần như ma đạo, lại không cần giết người
hai người, cái giá chính là khiến cho con đường tu hành của họ sẽ gian nan hơn
trong một giai đoạn mà thôi, còn phải bỏ một lượng lớn tiền tài để mua thuốc
nữa.”
“Ta đã tính toán cẩn thận, tất cả chi phí khoảng tầm mười ba vạn, có thể nói là
rất có lời. Dưới trướng người không có nhiều người đáng tin cậy, nếu như có
thêm hai cao thủ cấp lục phẩm hạ, đối với Tây Sơn Đường và Thiết Kỳ Bang
đều có chỗ tốt. Đặc biết là hai người này đều có Dạ Lang Thôn Nhật đồ, tu
luyện cũng là các loại pháp môn của biên quân, một khi bọn họ thăng cấp, liền
có thực lực chống lại đại đa số lục phẩm thượng trong thiên hạ.”
Sở Hi Thanh sờ sờ mũi: “Ta lại suy nghĩ một chút.”
Thật ra hắn đã bị Sở Vân Vân thuyết phục.
Sở Hi Thanh cực kỳ để ý chuyện tâm thần Sở Vân Vân không yên.
Bây giờ, chân nguyên của Sở Vân Vân đã khôi phục một ít, tu vị pháp thuật thì
ngày càng mạnh. Những thiên phú huyết mạch của nàng cũng đang trong giai
đoạn sắp thức tỉnh.
Năng lực báo trước hung cát của nàng hơn hắn nhiều.
Có điều, phải để cho hai người kia ký khế ước bán thân trước đã, bằng không
hắn vất vả bồi dưỡng hai người này, bọn họ lại chạy mất, há không phải thiệt
thòi?
Để Sở Hi Thanh vui mừng chính là, trong đại sảnh có ít nhất ba trăm người
đang chửi ầm lên, rồi vứt giấy cược của bọn họ xuống đất.
Bên ngoài cũng có rất nhiều người thua cược, địch ý của những người này đã
làm cho Nhai Tí đao ý của hắn được kích thích lên đến trình độ trung đẳng.
Sở Hi Thanh cầm một tờ giấy cược lên xem, nhìn tỷ lệ cá cược một chút.
Hắn phát hiện thanh niên cao to vừa chết kia họ Minh, tỷ lệ cược khá cao, cao
đến một ăn 2.9, bảo sao lại có nhiều người đặt cho hắn như vậy.
Có lẽ một trận võ đài này, Lưu Nhược Hi có thể kiếm cho hắn một đến hai vạn
lượng.
“Miếu thị này thật sự là rất kiếm tiền.” Sở Vân Vân liếc mắt nhìn bốn phía: “Lỗ
Bình Nguyên từng nói với ta, chỉ 160 bàn của Thắng Bại Lâu và những võ đài ở
bên ngoài kia, tổng cộng kiếm được mười một vạn, sau khi trừ chi phí nuôi
dưỡng các võ sư, sai vặt, thị nữ vân vân, thì lãi ròng là hơn bốn vạn lượng.
Danh Sách Chương: