Sở Hi Thanh hơi suy ngẫm, liền chắp tay nói: “Như vậy Sở mỗ liền nhận, làm
phiền Trưởng Tôn điện hạ cảm ơn Vấn thành chủ thay ta! Ý tốt của thành chủ,
tại hạ vô cùng cảm kích.”
Lúc này, Trưởng Tôn Nhược Lam lại nhìn Sở Hi Thanh với vẻ phức tạp, một lát
sau, nàng ném một bình thuốc đỏ thắm cho Sở Hi Thanh.
“Còn có thứ này, đây là tư nhân ta biếu tặng, mời Đao Quân nhận cho.”
Sở Hi Thanh tiếp nhận bình thuốc, kinh ngạc hỏi: “Đây là thứ gì?”
“Bên trong là 60 viên Hồn Thiên Huyền Dương đan.”
Trưởng Tôn Nhược Lam vừa tiếp tục đổ vật tư vừa giải thích: “Một ngày một
viên, sau khi dùng xong, có thể khiến cho huyết mạch Thần Dương của ngươi
tăng hai tầng. Đây vốn là ta thu thập tài liệu mấy chục năm để luyện chế, dùng
để hóa giải cực âm cực hàn trong cơ thể mẫu thân. Chỉ là…”
Nàng liếc mắt nhìn về phương bắc, trên mặt hiện ra một vệt cười khổ.
“Thứ này lại chỉ có thể trị ngọn chứ không trị gốc, chỉ có thể giảm bớt bệnh của
nàng. Ta cảm thấy, để ngươi dùng Hồn Thiên Huyền Dương đan, có lẽ sẽ thích
hợp hơn.”
. . .
Mặc dù Trưởng Tôn Nhược Lam nói phải về ngay, nhưng nàng vẫn ở nơi này
tận bốn khắc đồng hồ.
Chủ yếu là vì quá nhiều vật tư, miệng túi kia lại quá nhỏ.
Nàng mất tận bốn khắc mới có thể đổ hết đồ trong túi ra.
Chờ đến khi Trưởng Tôn Nhược Lam rời đi, đám người Thiết Tiếu Sinh mới đi
vào trong sân.
Bọn họ đầu tiên nhìn vào núi vật tư kia, sau đó lại nhìn Sở Hi Thanh với ánh
mắt quái dị.
Thiết Tiếu Sinh nghĩ thầm, khuôn mặt này của kỳ chủ, quả thật là quá đáng tiền.
Lục Cửu Ly cũng nghĩ thầm, gương mặt đẹp đẽ này, quả thực là đi đến đâu nổi
tiếng đến đó.
Rất nhiều bang chúng kinh ngạc xong, lại bắt đầu hâm mộ.
Nếu như ta cũng đẹp trai tuấn tú như kỳ chủ, có phải là cũng có thể ăn cơm
mềm không?
Sở Hi Thanh nhận ra ý nghĩ trong mắt bọn họ, trong lòng nhất thời khó chịu.
Sở Hi Thanh nghĩ thầm, ta mới không phải kẻ bám váy đàn bá, mới không phải
bị bao nuôi, Vấn tỷ tỷ và ta là quan hệ giúp đỡ lẫn nhau, hiểu không? Có vinh
cùng vinh, có nhục cùng nhục.
Vì vậy ta khác với cái tên Tả Thanh Vân kia, sao các ngươi lại nhìn ta như vậy?
Nhưng hắn vẫn nhịn xuống không giải thích, biết càng tô càng đen thôi.
Sở Hi Thanh chắp tay sau lưng, sắc mặt lành lạnh: “Đều ngây ra đó làm gì? Còn
không mau chuyển đám đồ này đến kho hàng đi?”
“Nhớ bảo mấy thuật sư bảo quản cẩn thận, ngoài ra, mau gọi Tư Không Hinh về
tổng đà, bảo nàng rút nhân thủ đáng tin cậy đi trông coi nhà kho.”
Tư Không Hinh đang phối hợp với Lỗ Bình Nguyên để chỉnh đốn lại danh sách
và hồ sơ bang chúng.
Nếu hôm nay có Tư Không Hinh ở đây, mọi người sẽ không phát hiện muộn
như vậy.
Sở Hi Thanh từng dùng thẻ thiên phú 60% Lục Loạn Ly lên người Tư Không
Hinh.
Vì vậy nên một năm qua, võ đạo của Tư Không Hinh còn tiến bộ nhanh hơn cả
Thiết Tiếu Sinh, bây giờ đã vào tứ phẩm hạ.
Hiện giờ, tứ phẩm hạ cũng không tính là gì trong Thiết Kỳ Bang.
Thiên phú huyết mạch của Tư Không Hinh cũng không tệ, sức chiến đấu khá
ổn, bên cạnh còn có mấy vị đồng môn Thần âm môn trợ giúp.
Sở Hi Thanh cũng vui khi nhìn thấy cảnh này.
Thần âm môn là một môn phái nhỏ, tổng số chưa đến 300 người, nhưng trong
môn pháp cũng có không ít cao thủ.
Đặc biệt là bọn họ rất am hiểu thuật ám sát và hộ vệ.
Sau khi mọi người vận chuyển núi vật tư kia đi, Sở Hi Thanh lại rơi vào suy
ngẫm.
Hắn đang muốn hỏi Vấn Thù Y, tại sao đột nhiên đưa nhiều linh dược như vậy?
Thật sự là do những linh dược này sắp hết hạn sao?
Sở Hi Thanh lại mở màn sáng xanh lam của Thần Khế thiên bi ra.
Hắn suy ngẫm một chút, vẫn quyết định không hỏi.
Không phải Sở Hi Thanh tiếc linh thạch, mà là có hỏi ở trên này cũng không hỏi
được gì.
Hắn hơi suy ngẫm, liền lấy ra một pháp khí hình ốc biển.
“Mị Nương, làm phiền ngươi một chuyện, có thể để Thiên Cơ các các ngươi
quan tâm kỹ hơn về chiến sự giữa Cực Đông Băng Thành và triều đình không?
Ta muốn biết hướng đi của hai nhà. Đặc biệt là Vấn Thù Y, tất cả dấu hiệu dị
thường có liên quan đến Vấn Thù Y, đều báo cho ta, giá cả thì dễ bàn.”
Sở Hi Thanh liên hệ chính là Ngô Mị Nương.
Ngô Mị Nương đến kinh thành một năm, bây giờ đã trở về Tú Thủy, lúc này
đang ở Cổ Thị tập, tiếp tục kinh doanh xăm khắc chiến đồ và đồ đằng Bí Chiêu.
Thật ra Ngô Mị Nương đến Tú Thủy là vì hắn.
Thiên Cơ các rất coi trọng hắn, đặc biệt gọi Ngô Mị Nương về Đông Châu, phụ
trách liên hệ với hắn.
Thiên Cơ các không chỉ kinh doanh Thiên Cơ Võ Phổ, nó còn là một trong
những cơ cấu tình báo lớn nhất thiên hạ, con đường tin tức còn nhanh nhạy hơn
Thiên Thính viện của Vô Tướng thần tông.
Đương nhiên, Sở Hi Thanh cũng nhờ Thiên Thính viện để ý chuyện này.
Nhưng tình hình bây giờ, Thiên Cơ các đang ở bên cạnh hắn mới là con đường
tin tức nhanh nhất.
Danh Sách Chương: