Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau khi Vấn Tố Y rơi vào đóng băng một cái hô hấp, Sở Vân Vân liền phá tan
lớp băng phong ấn nàng, khiến cho vô số vụn băng bay bốn phía.
Sở Hi Thanh ban đầu còn lo lắng Sở Vân Vân sẽ ra tay với Vấn Tố Y, báo mối
thù bị đóng băng.
Nhưng sau khi Sở Vân Vân giải phong, chỉ đứng nhìn Vấn Tố Y bên trong tầng
băng.
Lớp băng Vấn Tố Y tự phong ấn không dày, chỉ khoảng chín trượng, có thể
nhìn thấy bóng người yểu điệu và bộ quần áo trắng ở bên trong.
Nhưng bên ngoài lớp băng, cứ mỗi một cái hô hấp thì độ dày lại tăng thêm một
phần.
Tất cả sự vật trong phạm vi mười trượng đều bị đóng băng, bao quát cả thời
gian và không gian, bất cứ sự vật gì, bất cứ sinh linh gì, cứ tiếp cận khoảng cách
này là sẽ bị đóng băng.
Nhưng lực lượng Hàn Phong này lại không thể ảnh hưởng đến Sở Vân Vân.
Khi Sở Hi Thanh thôi phát lực lượng Thần Dương, cũng có thể tiếp xúc trong
phạm vi này.
Hắn phát hiện Sở Vân Vân vẫn nắm chặt trường thương, cánh tay nhỏ nhắn và
mịn mạng đã nổi gân xanh.
Những tường băng ở chung quanh thì liên tục kêu ‘răng rắc’, vết rạn nứt thậm
chí lan tràn ra toàn bộ cung điện.
Sở Hi Thanh không khỏi đau đầu.
Hắn nhất thời không biết nên làm thế nào cho phải, bây giờ mở miệng khuyên
bảo, nói không chừng còn phản tác dụng, đổ dầu vào lửa.
Sở Hi Thanh lập tức xoa trán nói: “Vân Vân, nàng vừa mới hạ chiến thư với
ngươi kìa.”
Lúc này, Sở Vân Vân quét mắt nhìn qua, đôi mắt màu xanh lam ngậm lấy vẻ sắc
bén: “Ngươi muốn bảo vệ nàng?”
Sở Hi Thanh không khỏi nở nụ cười xấu hổ.
Sở Vân Vân rất thông minh, kế vặt của mình không thể qua được mắt nàng.
“Trận này là nàng thắng, ta sẽ không ra tay với người không có năng lực phản
kháng.”
Sở Vân Vân hừ nhẹ một tiếng, thu hồi Nghịch Thần Kỳ, cũng thu hồi lực lượng
tản ra ngoài.
Nàng lập tức chắp tay sau lưng, tiếp tục nhìn Vấn Tố Y bên trong lớp băng với
ánh mắt như đao như kiếm.
“Ngươi định làm gì tiếp theo? Nữ nhân này đã phó thác cho ngươi, để ngươi
đưa nàng đến ‘Lê Tham địa quật’?”
“Đúng thế!”
Trong mắt Sở Hi Thanh chứa vẻ bội phục: “Không hổ là Vân Vân, liệu sự như
thần. Thế gian này, chỉ có nơi đó mới có thể đảm bảo an toàn cho nàng.”
“Vậy thì ngươi gặp rắc rối lớn rồi.”
Trong lời nói của Sở Vân Vân còn ngậm lấy vẻ chế giễu: “Toàn bộ thiên hạ này,
trong và ngoài phàm giới, đều sẽ vì chuyện này mà nổi sóng gió. Hành trình này
của ngươi, sẽ có vô số cao thủ Thiên Bảng chờ đợi, thậm chí là Siêu phẩm cũng
sẽ ra tay.”
“Nữ nhân này rất giảo hoạt, thật ra nàng muốn mượn là Vô Tướng thần tông sau
lưng ngươi. Ngủ một giấc với ngươi đúng là có lợi, vừa hóa giải được cực âm
cực hàn, cũng có thể cho Vô Tướng thần tông một phần đảm bảo.”
Sở Hi Thanh lại cười nói: “Thật ra là muốn mượn sức Vân Vân ngươi.”
Sở Vân Vân nói tuy khó nghe, nhưng cũng đúng là nhìn thấu tính toán của Vấn
Tố Y.
Nhưng chuyện này với Vô Tướng thần tông mà nói, thì thật ra là một chuyện
tốt, chuyện vui như lên trời.
Tông chủ Lý Trường Sinh chắc chắn sẽ vui vẻ đến ngủ cũng cười tỉnh.
Một Mộc Kiếm Tiên đã khiến Vô Tướng thần tông được lợi ích vô cùng, lại
thêm một Vấn Tố Y nữa, khí vận của Vô Tướng thần tông là không thể đong
đếm.
Vô Tướng thần tông chắc chắn sẽ dốc hết tất cả để trợ giúp Vấn Tố Y đăng
thần.
Vấn Tố Y nằm trong băng không thể chuẩn bị, vậy Vô Tướng thần tông sẽ
chuẩn bị giúp nàng.
Đương nhiên, tiền đề là bọn họ có thể đưa tảng băng này đến ‘Lê Tham địa
quật’.
“Nàng giúp ta phong ấn độc chú, không phải là hi vọng ta giúp nàng sao?”
Sở Vân Vân cũng đã thu hồi vẻ trào phúng, trong mắt lại hiện ra một tia kỳ dị:
“Dục vọng cầu sinh của nàng rất mạnh, hoàn toàn khác với lúc ở Vân Hải tiên
cung.”
Vấn Tố Y khi đó, tuy cũng là võ đạo mạnh mẽ, nguyên thần ý chí cứng cỏi, khí
thế cường thế bá đạo, ngạo nghễ vạn vật. Nhưng lại cho Sở Vân Vân một loại
cảm giác như một cái cây khô sắp chết, toàn thân đều thiếu sinh khí, thậm chí là
già nua.
Mà Vấn Tố Y ngày hôm nay, lại cho nàng cảm giác hoàn toàn khác biệt.
Đặc biệt là cái miệng kia, Sở Vân Vân bây giờ còn có kích động muốn đập nát
tầng băng này, rồi xé nát cái miệng của Vấn Tố Y.
“Hôm nay nàng đã bị kích thích, mà còn kích thích không nhẹ. Toàn bộ Băng
Thành bị hủy, lại bị nhiều người thân và thuộc hạ phản bội, quả thực là bị đả
kích rất nặng.”
Sở Hi Thanh cười khổ nói: “Nàng tu luyện nguyên thần thứ hai, dùng chính là
phương pháp mượn vật gửi tình.”
Nhưng mà cũng rất kỳ quái, đến giờ hắn cũng không biết Vấn Tố Y gửi nguyên
thần thứ hai của mình vào sự vật gì.
“Chúng bạn xa lánh sao?”
Sở Vân Vân lẩm bẩm một tiếng, trong lòng lại có cảm giác đồng bệnh tương
liên.
Nàng lập tức đè ý niệm này xuống, trấn áp suy nghĩ đồng tình với kẻ địch một
mất một còn này.
Sở Vân Vân bắt đầu suy nghĩ, thôi diễn cuộc chiến này, trong lời nói ngậm lấy ý
bội phục: “Mượn vật gửi tình, thì ra là như vậy. Chập Long kia mượn lực lượng
của Thần Bàn Nhược và Nguyệt Hi để thiết kế tử cục này.”
“Nhưng lại không ngờ nàng đã gửi nguyên thần thứ hai của mình vào thiên quy
Hàn Phong của bản thân, vì vậy dù mạnh như ‘Vạn Trá chi chủ’ thì cũng bị
nàng giấu diếm, không thể khống chế thất tình lục dục của nàng, để nàng có cơ
hội tránh thoát cạm bẫy này.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK