Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hắc Thủy chúa tể hừ lạnh một tiếng, nhắm mắt lại không thèm để ý.
Thần linh giáp đen lập tức ngẩng đầu nhìn Sở Hi Thanh và Tư Hoàng Tuyền ở
trên ngự đài.
Hắn nhìn chính là Tư Hoàng Tuyền và đôi cánh âm mạch sau lưng nàng.
“Đồ vật xinh đẹp cỡ nào chứ, nhưng đáng tiếc, thật đáng tiếc…”
Đáng tiếc chính là đôi cánh này phải nằm trên người hắn mới hoàn mỹ.
Ầm!
Thần lực của thần linh giáp đen chợt nổ tung, phát ra một tiếng nổ cực lớn.
Sóng cương lực khủng bố và cuồng bạo quét ngang bốn phía.
Trong giây lát này, ngay cả Thần Đồ và Úc Lũy đứng ở cách đó không xa cũng
phải lùi một bước.
Thần linh giáp đen lại bị đánh lùi trăm trượng, không thể không trợn mắt nhìn
về phía Sở Hi Thanh.
Cùng lúc đó, đáy mắt của hắn cũng hiện ra một vệt kiêng dè.
Thần Ý Xúc Tử Đao của Sở Hi Thanh thế mà lại đột phá thiên quy Điêu Vong
và Mục Nát của hắn, suýt nữa phá tan thần cương của hắn, chém vào thần hồn
và thân thể của hắn.
“Ngươi là U Đô chúa tể?” Sở Hi Thanh nhìn xuống thần linh áo đen với ánh
mắt bễ nghễ: “Muốn chiến một trận luôn bây giờ? Nếu không muốn, vậy thì
ngoan ngoãn một chút. Đang ở địa bàn của người khác, ngươi phải biết lễ
phép.”
Hắn rất không thích ánh mắt của người này nhìn Tư Hoàng Tuyền.
Thần linh giáp đen không khỏi hít thở thật sâu, áp chế lửa giận trong lòng.
Hắc Thủy chúa tể thấy thế lại cười trên sự đau khổ của người khác, đắc ý nói:
“Vẫn là tự tìm chỗ ngồi đi, bây giờ vẫn chưa phải lúc.”
Hắn biết U Đô chúa tể sẽ không xung đột với Sở Hi Thanh vào lúc này.
Làm như vậy chỉ tiêu tốn thần lực, rơi vào hạ phong trong cuộc tranh đấu tiếp
đó.
Quả nhiên, U Đô chúa tể không nói gì, sắc mặt hắn lúc xanh lúc trắng, rồi cũng
tự tạo một cái ghế đá ở đối diện Hắc Thủy chúa tể, sau đó ngồi xuống.
Sau khi U Đô chúa tể vừa ngồi xuống, lại có một ông lão mặc áo bào xanh lá
tiến vào trong điện, hắn râu dài tóc bạc, mặt mày hiền lành, toàn thân đều có khí
tức của sinh mệnh.
Người này vừa vào đại điện, cũng thả ra một mảnh Thần vực màu xanh lá.
Phàm là nơi thần lực của hắn bao trùm, tất cả khe hở gạch đá trong điện đều
sinh trưởng vô số rêu xanh.
Sau khi vị này đi vào, vừa không nhìn quanh, cũng không khiêu khích ai, mà
chỉ tạo ra một cái ghế dựa bằng gỗ, rồi ngồi xuống.
“Người này hẳn là Nam Cực Tinh Quân!”
Lục Loạn Ly nhìn ông lão này, vẻ mặt hơi bất ngờ: “Sao hắn cũng đến?”
Những thần linh này đến để tranh cướp lực lượng của Thiên Nại Lạc cơ mà?
Lục Loạn Ly lập tức bừng tỉnh khi nghĩ đến Tư Hoàng Tuyền kế thừa lực lượng
Sinh Nguyên của Thiên Nại Lạc.
U Đô chúa tể lại ngưng thần nhìn qua, trong mắt toát ra một vệt lệ trạch, và một
tia đố kỵ.
Nam Cực Tinh Quân và hắn đều xuất thân từ mạch Mộc Thần.
Khác nhau ở chỗ U Đô chúa tể đã hoàn toàn ruồng bỏ Mộc Thần – Linh Uy, tự
lập môn hộ.
Nam Cực Tinh Quân cũng có tính độc lập rất cao, và cũng có địa vị cực cao bên
trong mạch Mộc Thần.
Nam Cực Tinh Quân mấy đời trước, có địa vị sánh vai với Tử Vi, Câu Trần.
Ngày xưa, người này dựa vào Mộc Thần – Linh Uy để cướp đoạt thần vị Nam
Cực, sau đó lại mượn ngôi sao này để nắm giữ lực lượng Nguyên Từ vô cùng
mạnh mẽ, sức chiến đấu đã đuổi sát đế quân, là một người rất gần với cảnh giới
này.
U Đô chúa tể vẫn hâm mộ ân điển mà Mộc Thần - Linh Uy dành cho Nam Cực
Tinh Quân, cũng oán hận Linh Uy bất công.
Ngày xưa hắn cũng chinh chiến cho Mộc Thần, cũng lập công huân hiển hách,
kết quả lại vì nắm giữ lực lượng Điêu Vong, khiến cho các thần trong mạch
Mộc Thần bài xích.
Linh Uy cũng không để mắt những công huân của hắn, trái lại còn nâng đỡ kẻ
có thực lực và chiến công kém hơn hắn là Nam Cực Tinh Quân.
Mà sau khi Nam Cực Tinh Quân đi vào, lại có một Cjw linh anh tuấn, thân thể
hư ảo không thật tiến vào trong đại điện.
Hắn không dùng phân thân hóa thể đến nơi này, mà đây chính là bản thể của
hắn.
Thần khu anfy cao đến 498 trượng, hầu như vượt qua ngưỡng cửa của Vĩnh
Hằng thượng vị.
Sau khi người này đến, cũng tạo một cái ghế và ngồi xuống.
Nhưng trong mắt ba vị thần linh ở nơi này đều hiện ra vẻ không vui.
Đây là Quỷ Túc, là một trong những chiến tướng đắc lực nhất của Chu Tước
Tinh Quân, cũng coi như là đại danh đỉnh đỉnh ở vực ngoại.
Nhưng mà người này chỉ là một Vĩnh Hằng trung vị, há có tư cách sánh vai với
bọn họ?
Thế mà lại dám mơ ước lực lượng của Thiên Nại Lạc, bước lên bảo tọa ‘Tử
quốc chi chủ’.
Cùng lúc đó, ánh mắt của ba thần cũng hơi ngưng trọng.
Quỷ Túc đến rồi, như vậy Chu Tước Tinh Quân có đến hay không?
Đây là tồn tại cấp bậc đế quân, là tồn tại mà bọn họ không thể chống lại.
Khi Quỷ Túc đến, Sở Hi Thanh lại suy tư nhìn bầu trời.
Chẳng biết từ lúc nào, bầu trời tối tăm của ‘Chiến Phong giới’ lại có thêm một
vầng trăng sáng.
Ánh trăng kia soi sáng tòa ‘cung đài’ to lớn này, và cả tòa đại điện nơi bọn họ
đang ngồi.
Ngoài ra, phạm vi 80 dặm quanh ‘cung đài’ vốn là một mảnh cát đá ác thổ.
Nhưng thời khắc này, toàn bộ đều bị hóa đá, biến thành một mảnh nham thạch
cứng rắn.
Phía dưới tầng nham thạch này, tựa như đang ẩn giấu một con cự thú hung ác,
khí tức cực kỳ nguy hiểm, thậm chí không thấp hơn hơn Nam Cực Tinh Quân ở
trong điện.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK