Kế Tiễn Tiễn trợn tròn mắt lên.
Sau khi Bá Võ Vương chết, Thiết Sơn Tần thị và Kinh Tây Sở thị đã bắt tay với
nhau làm một trận Minh hôn.
Người chôn cùng với Bá Võ Vương, chính là con cháu đích mạch đời thứ chín
của khai quốc quân thần Đại Ninh, Ngụy quốc công Sở Lệnh Tây, chính là Sở
Tranh!
Ngoài ra, trong kinh còn có lời đồn, việc này thật ra là ý của thiên tử.
Chỉ là việc này không có lửa mà lại có khói, không thể chứng thực, hơn nữa
Kiến Nguyên đế cũng không cần thiết làm hại con cháu công thần, vì vậy không
có nhiều người tin tưởng.
Kế Tiễn Tiễn không khỏi yên lặng, không nói một lời.
“Chưa trải qua khổ như người khác, đừng khuyên người ta làm người tốt.”
Sở Hi Thanh thản nhiên cất bước rời đi: “Nhưng ngươi yên tâm, quân tử tàng
khí tại thân, chờ thời. Nếu Kiến Nguyên đế anh minh, chăm lo việc nước, trị
quốc an danh, hai chúng ta muốn tạo phản cũng không được. Nhưng nếu như
hắn ngu ngốc vô đạo, dân không chịu nổi, thiên hạ lầm than, vậy hai chúng ta
cũng tuyệt đối không bỏ qua cơ hội lấy mạng chó của hắn. . .”
Kế Tiễn Tiễn bóng lưng rời đi của Sở Hi Thanh, nội tâm nhất thời bất đắc dĩ đến
cực điểm.
Nàng không cảm thấy Sở Hi Thanh có gì sai cả.
Không chỉ không sai, mà còn rất thưởng thức Sở Hi Thanh.
Không hổ là chủ thượng. . .
Nếu không phải Độc Cô Thủ có công ơn nuôi dưỡng nàng, nàng càng muốn đi
theo Sở Hi Thanh hơn.
Thiên tử ngu ngốc vô đạo, sát hại công thần. Sư huynh thân là Chỉ huy sứ Thiên
nha Cẩm y vệ, lại cấu kết với tội phạm ma đạo, thuê người giết người.
Trái lại thì chủ thượng lại quang minh lỗi lạc.
Nếu hắn không xấu bụng như vậy thì lại càng tốt hơn.
Kế Tiễn Tiễn đứng tại chỗ, suy nghĩ rất lâu, cuối cùng vẫn đè nén tâm tư xuống.
Nhưng lúc này, thần sắc nàng hơi động, cảm thấy mặt cờ nhỏ trong tay áo của
mình lại hơi rung rung.
Kế Tiễn Tiễn nhíu mày lại.
Đây là lá cờ để liên lạc với bên ngoài, cũng là pháp khí để đưa đám người kia
vào trong tiên cung.
Kế Tiễn Tiễn hơi chần chờ, nhưng vẫn lấy cờ nhỏ ra xem.
Khi nàng bắt một cái ấn quyết, một âm thanh già nua và uy nghiêm bỗng nhiên
truyền vào trong tai của nàng.
“Nhiệm vụ sư huynh ngươi giao đã thất bại rồi? Kẻ nào chiến thắng trong trận
tranh đấu Vân Hải tiên cung này?’
Con ngươi Kế Tiễn Tiễn nhất thời co rút lại.
Đây là nghĩa phụ?
Vẻ mặt nàng nghiêm túc: “Thất bại, toàn bộ bảy người kia đều chết hết. Vô
Tướng thần tông liên thủ với Vấn Thù Y lấy được Vân Hải tiên cung, Thần
Ngao Tán Nhân chọn Lục Loạn Ly làm người truyền thừa, nữ tử này bề ngoài là
đệ tử Vô Tướng thần tông, thân phận thực sự rất có thể có quan hệ với Đao
Kiếm Như Mộng – Lục Trầm. Ngoài ra, ba người Vấn Thù Y, Sở Hi Thanh và
Sở Vân Vân làm hộ pháp tiên cung, mỗi người đều được một thần khí.”
Sở Vân Vân vừa nói xong, mới phát hiện mình không nói thật.
Nàng không có nói dối, nhưng nàng cũng không nói tất cả mọi việc.
“Thất bại cũng tốt.” Độc Cô Thủ lại rất thản nhiên: “Sư huynh ngươi trà trộn
quan trường, lại lợi ích làm mê muội, đã bị thiên tử dạy dỗ thành một con chó,
đã quên hết những thứ ta dạy rồi. Sau này, ngươi không cần để ý đến những
mệnh lệnh tương tự như vậy, cũng đừng học theo hắn.”
Sau đó, giọng nói của hắn hơi thay đổi, như có điều khó hiểu: “Bên trong tiên
cung rốt cuộc là có chuyện gì? Vương Đông Thiên và Thương Hải Thạch đều
thất bại, mấy người Hồ Tâm Mị và Nhật Già La cũng kín miệng như bưng. Vì
sao Vô Tướng thần tông lại bắt được Vân Hải tiên cung? Theo ta được biết, đội
ngũ này còn không có một cái tam phẩm nào.”
Kế Tiễn Tiễn nghe vậy thì ngây người, nghĩa phụ vẫn không biết tình hình bên
trong tiên cung?
Nàng lập tức bừng tỉnh.
Hồ Tâm Mị và Nhật Già La là không dám nói, Vương Đông Thiên và Thương
Hải Thạch là khinh thường nói.
Bọn họ cũng không biết thân phận của cao thủ thần bí kia.
Nhưng nghe giọng nói của nghĩa phụ, là đã trở về cầm quyền sao?
Kế Tiễn Tiễn hơi do dự.
Nàng nghĩ đến Sở Hi Thanh, ánh mắt bắt đầu lúc sáng lúc tối: “Tại Thần Phong
lâu ở cửa thứ tư, có một cao thủ thần bí đã trắng trợn giết chóc trong sương mù,
chém liên tục mấy vị đại cao thủ. Nhưng điều kỳ lạ là, mấy cửa ải tiếp theo,
người này vẫn không hiện thân.”
Lúc này, trong con ngươi của nàng chỉ còn xót lại một vệt kiên quyết: “Sở Hi
Thanh được Huyết Nhai thần đao trợ giúp, đánh bại Thương Hải Thạch ở cửa ải
thứ sáu, cuối cùng bắt được Vân Hải tiên cung. Còn nữa, hình như Nhất Kiếm
Khuynh Thành – Vấn Thù Y rất thương thức Sở Hi Thanh, quan hệ của hai
người không tầm thường.”
Nàng không thể để cho triều đình biết thân phận chân chính của Sở Hi Thanh và
Sở Vân Vân, cũng không thể để cho thiên tử và triều đình tiếp tục sai lầm!
Ít nhất thì không phải hiện tại!
Kế Tiễn Tiễn tin tưởng Độc Cô Thủ, tin tưởng nhân phẩm của hắn, nhưng
không tin Kiến Nguyên đế.
Thái sư rất công chính, hắn nhất định sẽ công bố chuyện này với triều đình.
Cho nên tuyệt đối không thể nói thật.
Dù nàng kéo dài thêm một tháng, thì cũng giúp Sở Hi Thanh có nhiều thời gian
trưởng thành hơn.
Danh Sách Chương: