Khi chuyện xảy ra, Diệp Tri Thu đang tu hành ở trong phòng.
Khi nàng cảm ứng được khí tức của Vương Thanh thì đã chạy ra.
Tuy nhiên, cuộc chiến này không cần nàng nhúng tay, Sở Hi Thanh trực tiếp xử
lý gọn gàng.
“Người này là Huyết Tích Tử - Vương Thanh?”
Diệp Tri Thu nhìn một mảnh thịt nát ở trên mặt sông, đầu tiên là không thể nào
tin tưởng, sau đó lại than thở: “Người này làm hại quận Thái Sơn nhiều năm,
vẫn không có ai có thể trị. Nếu như người này đúng là hắn, vậy toàn bộ bách
tính quận Thái Sơn sẽ phải cảm ơn người, sau này ngươi nhất định sẽ có danh
vọng cực cao ở nơi đó.”
Diệp Tri Thu cũng là người quận Thái Sơn, nàng cũng biết Huyết Tích Tử -
Vương Thanh có danh tiếng như thế nào tại quận Thái Sơn.
Tuy rằng nhà nhà nàng không từng có tiếp xúc gì với Huyết Tích Tử - Vương
Thanh, nhưng cũng có một hai người bạn bè và họ hàng trong nhà bị Huyết
Tích Tử - Vương Thanh sát hại.
Mỗi khi tên Vương Thanh này bắt đầu gây án và giết người, toàn bộ người của
quận Thái Sơn đều là thần hồn nát thần tính, tất cả mọi người đều đóng chặt cửa
néo, không dám ra ngoài vào ban đêm.
“Nhưng mà cũng trùng hợp thật.” Diệp Tri Thu liếc mắt nhìn Sở Hi Thanh một
chút, vẻ mặt ngờ vực: “Khi Huyết Tích Tử - Vương Thanh chạy đến mặt sông,
đúng lúc ngươi đang ở boong thuyền. Người này còn bị thương nặng đến mức
không đỡ được một chiêu của ngươi.”
Sở Hi Thanh cảm thấy buồn cười, lấy một thanh Càn Khôn phi kiếm từ trong
tay áo ra, quơ quơ trước mặt Diệp Tri Thu: “Là Cẩm y vệ, bọn họ đang vây giết
Huyết Tích Tử - Vương Thanh, còn truyền tin thông báo cho ta biết Vương
Thanh đang chạy về phía thượng du sông Thần Tú, nhờ ta hỗ trợ ngăn cản kẻ
này, không ngờ lại trùng hợp như vậy.”
Diệp Tri Thu nghe vậy thì thoải mái, nàng cũng biết Sở Hi Thanh là phó bách
hộ của Cẩm y vệ.
Sau đó, Sở Hi Thanh lại dùng tay vuốt cằm, rơi vào suy ngẫm: “Nhưng mà nghe
ngươi nói như vậy, ta cũng cảm thấy có hơi trùng hợp.”
Kế Tiễn Tiễn ở phía sau nghe vậy thì trong lòng hơi động.
Nàng nghĩ thầm cái tên này thật là khó giải quyết, làm sao lại đa nghi như vậy?
Vì tặng phần công lao này cho Sở Hi Thanh, bọn họ đã phải rất vất vả, gần như
đã đưa cơm đến tận miệng Sở Hi Thanh, kết quả tên này vẫn sinh lòng nghi
ngờ.
Đôi con ngươi trắng đen rõ ràng của Kế Tiễn Tiễn xoay vài vòng: “Ta nghe nói
là, mặc dù Vương Thanh có thể hoành hành ngang dọc ở Đông Châu nhiều
năm, không người có thể trị, nhưng đó là dựa vào một cái pháp khí mạnh mẽ,
không biết món pháp khí này có ở trên người hắn hay không?”
Quả nhiên là lực chú ý của Sở Hi Thanh bị hấp dẫn, hắn chờ sát thi Hà La Như
khôi phục mười cái xúc tu xong, liền bảo nó tìm kiếm đồ trên người Huyết Tích
Tử - Vương Thanh.
Cuối cùng, Hà La Ngư đưa hai thứ vào tay hắn.
Một viên Kiếm hoàn màu đỏ tươi, đây là pháp khí cấp độ ngũ phẩm.
Đây chính là cái gọi Huyết Tích Tử, chỉ cần rót chân nguyên vào, liền có thể
chuyển hóa thành kiếm khí cực kỳ mạnh mẽ, có thể để thiên phú Họa Đấu
Huyết của người khác tăng lên ba tầng.
Họa Đấu là một loại thần thú hệ hỏa, có hình tượng tương tự như chó, có người
nói nơi Họa Đấu đi qua sẽ biến thành biển lửa. Vì vậy mọi người coi nó là thứ
tượng trưng cho điềm xấu và hỏa hoạn. Ngoài ra, Họa Đấu còn lấy dung nham
làm thức ăn, phân và nước tiểu đều mang theo lửa.
Họa Đấu Huyết là một thiên phú huyết mạch mạnh mẽ và cực đoan, chỉ sau
Ngũ Linh Tứ hung, cùng cấp với Long chi cửu tử.
Ngoài ra, Huyết Tích Tử còn ngưng tụ huyết sát cực mạnh, có năng lực phá
giáp cực kỳ sắc bén.
Huyết Tích Tử - Vương Thanh đã từng cầm kiếm này, phá tan ba vị cao thủ ngũ
phẩm tu luyện Bá thể của Lục phiến môn, suýt nữa đốt bọn họ thành tro bụi.
Tuy nhiên, cái giá để sử dụng thứ này cũng rất lớn, một khi bắt đầu sử dụng,
chủ nhân cần phải liên tục truyền máu tươi vào trong nó, cứ mỗi mười hô hấp là
phải truyền một giọt máu tươi, vì vậy nên được gọi là Huyết Tích Tử, cũng là
đầu nguyên cho danh hiệu của Vương Thanh.
Sở Hi Thanh thật ra rất khó hiểu, vì sao Vương Thanh không dùng thứ này, lẽ
nào trong cơ thể đã không còn máu?
Có khả năng này, khi hắn chém giết Vương Thanh thì chưa từng nhìn thấy mấy
giọt máu.
Nói đến mới nhớ, đây là lần đầu tiên Sở Hi Thanh tiếp xúc với pháp khí ngũ
phẩm, nhưng đáng tiếc là không dùng được.
Hắn cũng không muốn bán đi.
Loại pháp khí tà đạo như vậy, mỗi tháng đều phải ngâm trong máu người, dùng
để duy trì huyết sát, uẩn nhưỡng linh tính.
Sở Hi Thanh rất tham tài, nhưng hắn cũng có giới hạn của mình, quân tử ái tài
thủ chi hữu đạo(*), không cần lấy thứ hại người này đi đổi tiền.
(Người quân tử coi trọng của cải nhưng không nhận của cải tùy tiện)
Một cái pháp khí khác là một sợi dây chuyền màu đỏ thắm, đây là một kiện
pháp khí cấp độ lục phẩm thượng.
Điều khiến cho hắn giật mình chính là, mề đay của dây chuyền là một con Toan
Nghê được điêu khắc bằng Dung Hỏa thần ngọc. Con Toan Nghê này chỉ to
bằng đầu ngón tay cái, nhưng lại giống y như thật, cực kỳ sống động
Danh Sách Chương: