Ty Thần Tinh Quân không do dự, chuyển sang hướng khác.
Nếu như có đủ thời gian, hắn có thể ung dung phá vỡ thứ này.
Nhưng Ty Thần Tinh Quân rất kiêng kỵ Sở Vân Vân, tuyệt đối không muốn cho
nữ tử này cơ hội xuất thủ.
Cũng trong khoảnh khắc này, hắn cảm ứng được một ánh đao nối liền trời đất,
chém thẳng vào trong dòng sông thời gian.
“Tiệt Thiên Đao?”
Ty Thần Tinh Quân không khỏi hừ nhẹ một tiếng.
Sau khi hắn bỏ chạy, Sở Hi Thanh rốt cuộc cũng có thể súc thế tụ lực để thi
triển cực chiêu.
Một đao này của Sở Hi Thanh, thế mà lại muốn cắt đứt 500 dặm núi sông, đưa
Ty Thần Tinh Quân hắn vào trong vùng không gian nằm ngoài thời gian này.
Mấy tháng trước, vị Thiên Ảnh Tinh Quân kia chính là chết trong vùng không
gian tương tự.
Tuy nhiên, người này lại dám sử dụng một đao này với hắn! Quả thực là không
biết tự lượng sức, ngông cuồng tự đại đến cực điểm.
Mặc dù người này có long khí trợ giúp, nhưng cũng đừng hòng thành công.
Ty Thần Tinh Quân đột nhiên vỗ cánh, toàn bộ thân thể tỏa ra ánh sáng mặt và
nhiệt độ cao như mặt trời, viêm hỏa và ánh sáng xuyên thấu tất cả thời gian
không gian, cũng gia tăng sự liên hệ giữa hắn và dòng sông thời gian ở chung
quanh.
Chỉ là thời điểm này, Ty Thần Tinh Quân đột nhiên cảm thấy bản thân đã mất
quá nửa lực lượng.
Tất cả thần lực, thiên quy của hắn đều giảm mạnh, đặc biệt là Tiên Thiên Thần
Thể, trực tiếp rơi xuống Vĩnh Hằng hạ vị.
Ty Thần Tinh Quân trợn mắt lên, còn chưa kịp phản ứng, toàn bộ thân thể và
vùng không gian trung quanh đã bị Sở Hi Thanh kéo vào trong một mảnh khu
vực nằm ngoài dòng sông thời gian.
Khoảnh khắc này, Ty Thần Tinh Quân chỉ thấy tê cả da đầu.
Tên tiểu mập mạp kia, lại lấy quốc vận của Đại Luật làm thẻ đánh bạc, đánh rơi
tất cả lực lượng nguyên thần và Tiên Thiên Thần Thể của hắn, tất cả đều hạ
xuống Vĩnh Hằng hạ vị.
Còn cả một đao kia của Sở Hi Thanh cũng không đơn giản như vậy.
Ty Thần Tinh Quân ý thức được mình đã rơi vào thiên la địa võng của Sở Hi
Thanh, một thân huyết khí và lực lượng của hắn đều bộc phát, vẫn hóa thành
ngàn vạn sợi kim quang, bay qua lại không gian hơn 600 dặm này, cố gắng
không để mấy người Sở Vân Vân khóa được chân thân của mình.
Chuyện này chỉ có thể kéo dài thời gian.
Ty Thần Tinh Quân biết, một khi mình dùng hết năng lực huyết mạch, bộ chân
hồn hóa thể này sẽ bị Sở Vân Vân một thương đâm chết!
Ty Thần Tinh Quân đưa một đoàn kim quang đến trước mặt Sở Hi Thanh,
ngưng tụ ra một hóa thân hư ảo.
Hắn nhìn Sở Hi Thanh với ánh mắt cực kỳ phức tạp: “Thiên Đạo và Thần
Nguyên!”
Người này chẳng những năng lực Thiên Đạo của Vạn Cổ Thiên Thu.
Mà còn sở hữu năng lực Thần Nguyên của huyết mạch Nguyên Thần!
Nhìn tên biết ý, cái gọi là Thần Nguyên, là căn nguyên của thiên địa, nguyên
khởi của chúng thần.
Sở Hi Thanh lại kết hợp hai loại năng lực này với nhau, chẳng những có thể câu
thông với thiên đạo, mà còn có thể câu thông với căn nguyên.
Một đao vừa rồi của hắn, thiên quy phải tăng 10 tầng là ít.
Đây vốn là lực lượng độc nhất của Ma thần Táng Thiên.
Ty Thần Tinh Quân lại liếc nhìn tên tiểu mập mạp thường thường không có gì lạ
sau lưng Sở Hi Thanh.
Trong khoảnh khắc vừa rồi, cái tên này lại trở thành Thánh Giả của thiên quy
Bình Thiên!
Tuy rằng không biết vì sao lại ngã xuống, trở về vị cách Chân Linh; nhưng chỉ
cần hắn có thể sử dụng lực lượng cấp Thánh Giả trong thời khắc mấu chốt, như
vậy hắn cũng không khác gì Thánh Giả cả.
Những hậu duệ của Long Hi này, quả nhiên là đối thủ đáng sợ nhất của các thần
Bàn Cổ bọn họ.
Hiện giờ hắn đã tin tưởng, mấy người này có đủ lực lượng giết chết hóa thể của
hắn và Côn Bằng, Kim Sí và Tất Phương.
Sở Hi Thanh không trả lời, hắn cũng không thử khóa chặt lấy chân thân của Ty
Thần Tinh Quân.
Hắn vẫn cầm thanh Thiên Tâm Tru Huyền đao và ngưng thần súc thế.
Cây Huyết tùng sau lưng Sở Hi Thanh cũng không có động tác gì.
Nhưng Cửu Diệu Thần Luân kiếm trên tay cây Huyết tùng lại đang ngưng tụ ra
một tầng hắc quang.
Hắc quang này vừa sâu xa vừa khó hiểu, tựa như chất chứa đạo lý thiên đạo.
Ty Thần Tinh Quân ra sức bỏ chạy, không cho hắn và Sở Vân Vân khóa chặt,
nhưng cũng khiến hắn có thời gian súc thế tụ lực.
Ty Thần Tinh Quân nhìn thấy cảnh này, nội tâm lại thấy sợ hãi không thể kiềm
chế được.
Hắn phát hiện thần lực của mình đang sụp đổ.
Hắc quang kia rõ ràng là lực lượng nhằm vào thần lực, phá hoại liên kết của
Tiên Thiên Thần Thể và nguyên lực thiên địa, khiến cho thần lực thần cương
của hắn đều tan rã.
Ty Thần Tinh Quân nhận ra một chiêu này của Sở Hi Thanh.
Mẫu thân của hắn từng cho hắn xem trận chiến ở ‘Chiến Phong giới’.
Đó là thức thứ 10 của Thần Ý Xúc Tử Đao… Chư Thần Hoàng Hôn!
Mẫu thân âm Thần – Nguyệt Hi của hắn từng đánh giá, nói nếu một chiêu này
của Sở Hi Thanh có thể rút ngắn thời gian súc thế còn một phần ngàn cái hô
hấp, vậy đủ để quyết định sinh tử của đa số thần linh trong thiên địa.
Khi đó thần linh sẽ nghênh đón hoàng hôn! Kẻ nắm giữ thần lực nội thiên địa
mới có được tương lai.
Ty Thần Tinh Quân thở dài một hơi, lại nhìn về phía Sở Vân Vân ở cách đó
không xa: “Không ngại làm một cái giao dịch đi, các ngươi muốn biết cái gì thì
có thể hỏi ta, có yêu cầu gì cũng có thể nói, chỉ cần không quá đáng thì ta sẽ lấy
cho các ngươi, chỉ cần các ngươi thả bộ chân hồn hóa thể này ra khỏi phàm giới
là được.”
Hắn rất thông minh, biết giao dịch với Sở Hi Thanh là không được.
Người này rõ ràng là ghi hận hắn đánh trọng thương Sở Vân Vân, muốn đưa
hắn vào chỗ chết.
Chỉ có nữ nhân này mở miệng, mới có thể thay đổi ý nghĩ của Sở Hi Thanh.
Sở Vân Vân xách ngược trường thương, khí thế sừng sững như núi cao.
Nàng đang sưu tầm phương vị của Ty Thần Tinh Quân, nhưng vẫn không thể
khóa chặt.
Một bộ chân hồn hóa thể của đế quân bạo phát lực lượng, nàng cũng không thể
làm gì hơn.
Sở Vân Vân nghe vậy thì nhìn về phía hóa thân hư ảo của Ty Thần Tinh Quân
với vẻ hứng thú: “Dựa vào cái gì?”
Nàng cho rằng, khả năng bọn họ bắt được Ty Thần Tinh Quân là rất lớn.
“Ta không muốn cầu viện phụ thần và mẫu thân, cũng không muốn bọn họ phân
thân vào việc khác, nhưng không có nghĩa là bọn họ không thể nhúng tay.”
Ty Thần Tinh Quân khẽ mỉm cười: “Nếu như ta đoán không sai, mục đích của
các ngươi là vì chuyện Táng Thiên sắp nhập ma, nhân tộc và mạch Kim Ô đều
là kẻ bại trong vùng thế giới này, chúng ta không cần thiết phải đánh nhau sống
chết.”
Danh Sách Chương: