Sở Hi Thanh khá là vui mừng.
Lực lượng và độn pháp không phải điểm yếu của hắn, thậm chí còn là điểm
mạnh của hắn.
Tại phương diện này, Sở Hi Thanh đã vượt qua võ tu cùng cấp rất nhiều.
Nhưng nếu hắn gặp phải kẻ địch cấp độ Địa Bảng, muốn chiến đấu vượt cấp,
vậy nhất định phải có lực lượng và tốc độ tương đương.
Ít nhất thì không thể bị bọn họ nghiền ép ở hai phương diện này.
Thân phận Huyết Nhai thánh truyền của Sở Hi Thanh đã bại lộ, tình cảnh của
hắn đã rơi vào nguy hiểm.
Đôi Bác Phụ Thần Thủ này đến rất đúng lúc.
Sở Hi Thanh trực tiếp đeo đôi găng tay này vào luôn, sau đó quét mắt nhìn mọi
người.
Chu Lương Thần đang cầm một thanh trọng kiếm, mặt cười như hoa.
Phần thưởng của hắn là một thanh kiếm cấp độ tam phẩm thượng, còn có một
chìa khóa màu xanh và Lục chuyển Trúc Nguyên đan.
Lục Loạn Ly và Kế Tiễn Tiễn cũng có ba cái.
Lục chuyển Trúc Nguyên đan, chìa khóa và pháp khí.
Pháp khí của Lục Loạn Ly là một đôi ‘Vô Ảnh ngoa’ cấp độ tam phẩm thượng,
tạo hình xinh đẹp khéo léo, tinh tế đáng yếu, lại có thể phối hợp với chiến giáp
trên người nàng, khiến nàng rất yêu thích.
Kế Tiễn Tiễn thì được một bộ chiến giáp cấp độ tam phẩm thượng.
Tuy rằng nàng tâm sự nặng nề, bụng đầy bi thương, nhưng khi cầm phần
thưởng thì vẫn không nhịn được mà mừng rỡ.
Cái chìa khóa của Kế Tiễn Tiễn lại là màu bạc.
Khi nàng cảm ứng được tin tức bên trong chìa khóa, trong mắt lại hiện ra một
tia kinh ngạc, sau đó nắm chặt chiếc chìa khóa này, như là đang nắm chặt vận
mệnh của mình.
Tiểu Huyền Vũ, Toan Nghê và tiểu Tóc Húi Cua cũng được ban thưởng không
ít.
Bọn chúng đều nhận được một pháp khí tam phẩm mà yêu thú có thể sử dụng,
sáu bình Đế Lưu Tương và một chiếc chìa khóa.
Tiểu Tóc Húi Cua được một cái chìa khóa màu xanh lam, nó cũng có thể đổi
một gốc Tiên Hộc Lan Vận.
Tuy rằng chỉ có 3900 năm, nhưng cũng là đỉnh cấp nhất.
Sở Vân Vân thì lại khác với những người khác, nàng chỉ có hai món đồ.
Cái thứ nhất là một đôi giày chiến cấp độ tam phẩm thượng, cái thứ hai là một
bình đan dược.
Bên trong là năm viên Thần Nông Hộ Tâm đan.
Chính là loại đan dược mà Sở Hi Thanh dùng tinh huyết để đổi với Vấn Thù Y.
Tuy rằng chỉ có năm viên, nhưng phẩm chất lại vượt qua mười viên của Vấn
Thù Y.
Sở Vân Vân cũng liếc mắt nhìn Thần Ngao Tán Nhân một chút, sau đó thản
nhiên thu bình thuốc vào tay áo.
Đáng tiếc, nếu có thể lấy được thứ này sớm hơn, thì hôm nay nàng sẽ có thể hai
phần thắng.
Kiếm Tàng Phong cũng có hai cái, một cái áo choàng và một cái chìa khóa màu
tím.
Áo choàng kia hơi ngắn, nhưng lại rất thích hợp với dáng người của hắn.
Nhưng làm Kiếm Tàng Phong kinh ngạc vẫn là chiếc chìa khóa kia.
“Không ngờ trong Vân Hải tiên cung này lại có cả bí dược tam phẩm hạ của Vô
Tướng thần tông chúng ta.”
Kiếm Tàng Phong nhìn chiếc chìa khóa trong tay, phát ra một tiếng than thở:
“Cái này đúng là để người ta khó xử mà.”
Bí dược thăng cấp tam phậm hạ ở ngay trước mắt hắn.
Kiếm Tàng Phong cũng đã hoàn thành ‘nghi thức’ thăng cấp rồi.
Hơn một năm trước, hắn đã leo lên thuyền Bình Thiên của Tông Tam Bình, đích
thân đo đạc toàn bộ đông tây nam bắc Thần Châu, suy tính ra toàn bộ diện tích
Trung Châu. Hắn cũng ước lượng tất cả núi sông hồ biển, thủy triều biến hóa
trong thiên địa, bởi vậy thôi diễn ra nặng nhẹ xa gần của nhật nguyệt tinh thần.
Phần tích lũy này, đã đủ để hắn thăng cấp tam phẩm.
Kiếm Tàng Phong vốn muốn chờ thêm một chút nữa.
Hắn không nắm chắc tương lai có thể siêu thoát Vĩnh Hằng.
Nhưng hành trình Vân Hải tiên cung này đã làm thay đổi kế hoạch của hắn.
Thế gian này chưa từng có việc hoàn mỹ.
Cục diện thiên hạ biến đổi, đã không cho phép hắn tiếp tục chậm trễ.
Hắn cũng nhất định phải làm một ít thỏa hiệp và thay đổi vì một số người và
một số chuyện.
Kiếm Tàng Phong ngưng thần suy nghĩ một chút, sau đó vẫn cất chìa khóa đi,
rồi nhìn Thần Ngao Tán Nhân với vẻ tò mò.
“Vị tán nhân này đều ban thưởng những thứ chúng ta cần. Ta thật sự muốn biết,
rốt cuộc là do trùng hợp, hay là cố ý? Lại hoặc là, hắn căn bản vẫn chưa chết?”
“Không biết!” Sở Hi Thanh lắc đầu: “Ta dùng năng lực Khuy Thiên để quan sát,
nhưng không nhìn ra gì. Có điều, vị này không có địch ý.”
Sau đó hắn cất bước đi về phía cảnh cổng ánh sáng kia: “Chúng ta đi lên trước
đi, có lẽ bên trên sẽ có đáp án mà chúng ta muốn.”
Mấy người còn lại đều nhìn nhau một chút, rồi đều đi theo sau lưng Sở Hi
Thanh vào trong cửa ánh sáng.
Vấn Thù Y cũng cất bước cùng với Sở Hi Thanh, gần như đồng thời đi vào bên
trong cửa.
Song khi nàng bước ra ngoài, thì lại cau mày nhìn về phía sau.
Đám thuộc hạ dưới trướng nào đều không đi theo.
Lúc này, Trưởng Tôn Binh Quyền đang đứng trước cửa ánh sáng, trong mắt
hiện ra một vệt khó hiểu.
Hắn phát hiện mình không thể chạm vào cánh cổng ánh sáng này, cũng không
thể đi vào.
Không chỉ hắn, ngoại trừ Vấn Thù Y ra thì tất cả người của Cực Đông Băng
Thành đều không thể đi vào.
Danh Sách Chương: