Mục lục
Bá Võ - Khai Hoang
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi bảo tàng Liệt Vương mở cửa, trong hoàng cung thành Vọng An, vẻ mặt của
Kiến Nguyên đế cực kỳ âm trầm, lạnh lùng và ngưng trọng.
“Nói cách khác, quốc sư chung quy vẫn ra tay, giúp tên nghịch tặc kia bắt Sở
Như Lai và Tần Phụng Tiên, Thư Hoài Thạch?”
Trong lúc nói chuyện, hai tay vịn đã bị hắn bóp nát vụn.
Lúc trước, khi Sở Vân Vân xông vào kinh thành, quốc sư bị ép phải đáp ứng đi
tìm ba người này và giao cho đối phương, mà hắn cũng ngầm đồng ý.
Trước khi bọn họ hoàn thành một bước cuối cùng, đúng là phải sợ sức chiến đấu
kinh người của Sở Vân Vân.
Chỉ là vị quốc sư này của hắn cũng không nhìn xem bây giờ là lúc nào, Sở Hi
Thanh đã mạo hiểm tiến vào vực ngoại, có người nói là trợ giúp một nữ nhân
tên Tư Hoàng Tuyền kế thừa lực lượng do mẫu thân nàng để lại.
Nhưng mà có không dưới mười vị thần linh ở vực ngoại đang mơ ước lực lượng
của Thiên Nại Lạc để lại.
Khả năng tên nghịch tặc kia trở về từ vực ngoại là cực kỳ nhỏ bé không đáng
kể.
Quốc sư Vũ Côn Luân kéo dài một thời gian không được sao?
Chỉ cần Sở Hi Thanh chết ở vực ngoại, tất cả đều sẽ chuyển biến tốt!
Một khi xác nhận tin kẻ này đã chết, triều Đại Luật kia chắc chắn sẽ sụp đổ, Sở
Vân Vân có mạnh hơn nữa cũng không làm được gì.
Mấy người Sở Như Lai cũng vốn không nên chết!
“Bệ hạ bớt giận!”
Ngay tại bên dưới ngự tọa của Kiến Nguyên đế, một cô gái mặc áo choàng màu
đen chợt cười khẽ một tiếng: “Quốc sư cũng là vì bệ hạ thôi, một khi vị Bá Võ
Vương kia đánh tới cửa, chỉ sợ bệ hạ lại mất mặt.”
Kiến Nguyên đế nhìn nữ nhân bên dưới, trong mắt lại hiện ra một vệt kỳ dị.
Lực lượng của thần linh đúng là khó có thể suy đoán, vị đại chủ tế Nguyệt Hinh
này rõ ràng đã chết ở Cực Đông Băng Thành, bây giờ lại khởi tử hoàn sinh,
đứng ở trước mặt hắn.
“Hắn là hạng người gì, trẫm rất rõ ràng, ngươi không cần giải thích thay hắn.”
Kiến Nguyên đế thu hồi vẻ mặt giận dữ, trong mắt chứa thâm ý: “Bây giờ trẫm
chỉ muốn biết, tình hình của Sở Hi Thanh thế nào rồi? Hắn còn có khả năng trở
về hay không?”
Cái tên nghịch tặc kia lại ngu xuẩn đến tiến vào ma vực, chạy đến ngay dưới mí
mắt của các thần.
Nhưng đối với hắn mà nói, đây quả thực là một tin tốt.
Kiến Nguyên đế ban đầu còn không tin nổi, cảm giác như có một đĩa bánh rơi
trúng đầu.
“Cái này thì ta không rõ, bây giờ cách một ngày ta mới nhận được tin từ Thần
tôn. Chỉ là theo ta biết, hắn đã rơi vào hoàn cảnh phải chết, khả năng trở về là
nhỏ bé không đáng kể.”
Nguyệt Hinh lại ngẩng đầu nhìn bầu trời, nhìn vầng vầng trăng sáng giữa tinh
không kia: “Ít nhất thì Thần tôn nhà chúng ta cũng sẽ không cho phép hắn còn
sống trở về…”
Giọng nói nàng chợt im bặt.
Bởi vì Nguyệt Hinh nhìn thấy một đạo ánh sáng trắng bay thẳng lên trời mây,
còn vượt qua chín tầng mây.
Nguyệt Hinh không khỏi kinh ngạc.
Đó hẳn là Nhất Kiếm Khuynh Thành – Vấn Tố Y!
Nữ nhân này lại chọn đăng thần vào lúc này, đây cũng là muốn tìm chết sao?

Bên trong ‘Chiến Phong giới’.
Khi Mộc Long khổng lồ dài đến 680 trượng xâm nhập vào nơi này, tình hình
của Sở Hi Thanh cũng đã thay đổi.
Nam Cực Tinh Quân lại được thiên quy Sinh Mệnh gia trì, số lượng tay gỗ
không chỉ khôi phục như lúc đầy, mà còn nhiều hơn trước kia, tất cả đều đánh
thẳng về phía Sở Hi Thanh như bài sơn đảo hải.
Con Mộc Long kia cũng lao thẳng xuống cung điện bên dưới với thanh thế
cuồng mãnh.
“Thanh Long!”
Lục Loạn Ly ngửa mặt nhìn bầu trời, tròng mắt không chỉ co lại, mà khí tức
cũng hơi cứng lại.
Nàng nghĩ, lần này xong thật rồi.
Con rồng đang lao xuống kia, rõ ràng chính là Mạnh Chương Tinh Quân –
Thanh Long, một trong tứ linh.
Nàng nghe được từ miệng của Thần Xích Hỏa, có người nói Thanh Long chân
chính có thể đã ngã xuống từ lâu, nói chung là sống không thấy người, chết
không thấy xác.
Kẻ đang quản lý Thanh Long Thất Túc thay Thanh Long, là một sinh linh hệ
Mộc, do Mộc Thần – Linh Uy lấy Sinh Mệnh chi pháp sáng tạo ra..
Nhưng mà mặc kệ Thanh Long này là thật hay giả, hắn đều có lực lượng cấp đế
quân! Ít nhất cũng tiếp cận đế quân! Bằng không thì cũng không thể đối kháng
với những tứ linh khác.
Hơn nữa, Thanh Long này rõ ràng là chân thân!
Bọn họ chống lại một thần linh cấp bậc Vĩnh Hằng thượng vị mà đã chật vật
như vậy, huống hồ là một cái đế quân?
Lần này, bọn họ sẽ chết! Chết chắc rồi!
Tuy nhiên, khi Lục Loạn Ly đang suy nghĩ lung tung, muốn ra sức chống cự
trước khi chết. Thì một đạo nhận quang màu đỏ tươi chợt xé rách bầu trời, hàng
lâm xuống vùng thế giới này.
Đó là một chiếc chiến phủ, nó trực tiếp đánh thẳng vào người Mộc Long.
Mộc Long tuy ra sức chống lại, năm cái long trảo tụ lại để chống đỡ, nhưng vẫn
bị chiến phủ màu đỏ tươi như máu kia đánh tan, chém thẳng vào long khu.
Ầm!
Theo toàn bộ không gian nơi đó bị chôn vùi, sóng âm xung kích bốn phía như
bài sơn đảo hải, ba người Lục Loạn Ly và Vô Pháp Vô Thiên đứng ở khá gần,
liền bị nổ màng nhĩ, lỗ tai máu me đầm đìa.
Thần khu khổng lồ của Mộc Long thì lại rơi rụng cách ‘cung đài’ bảy mươi
dặm, nó như một ngôi sao băng nện thẳng xuống mặt đất, tạo thành một cái hố
cực sâu, thuận thế cuốn theo mây lửa, hình thành một đám mây hình nấm cực
lớn.
Mặt đất cũng đang rạn nứt, từng cái vết rách sâu ngàn trượng lan tràn khắp nơi,
bao trùm phạm vi mấy trăm dặm.
Lúc này, một tiếng cười hào phóng và sang sảng truyền đến: “Ở địa bàn của lão
tử mà cũng dám hung hăng, tạp chủng! Đừng nói ngươi chỉ là một con rồng
dỏm, mà dù là thật, thì cũng phải cuộn lại cho lão tử.”
Mộc Long trong hố sâu hơi ngẩng đầu lên, ánh mắt đầu căng thẳng.
Lúc này, trên người của hắn đã có thêm một vết thương khủng bố dài đến 200
trượng, cơ hồ xé nát cơ thể. Thanh chiến phủ kia vẫn cắm trên thần khu của hắn,
vết thương không thể khôi phục.
Là Binh Thần – Lê Tham!
Thanh chiến phủ này chính là một trong 9999 thanh thần binh của Lê Tham!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK