Ngay khi cửa tầng năm của ‘Thần Binh khố’ nổ tung, bóng người Thị Nhất lao
thẳng vào trong.
Thân hình hắn như quỷ mị, nhẹ nhàng né tránh các loại cấm chế.
Nhưng nguy hiểm nhất ở đây chính là một bó lôi đình màu trắng.
Chúng nó có thể chuyển hướng trên không trung, truy kích bóng người của bọn
họ. Hơn nữa là vì có người thao túng, nên có vẻ cực kỳ nguy hiểm.
Tòa ‘Thần Binh khố’ này là nơi cất giữ binh khí, vì vậy tất cả cấm chế và trận
pháp nơi này đều có quan hệ với kim loại.
Ngay cả lôi đình màu trắng kia cũng là ‘Canh Kim thần lôi’ và ‘Thiên Tân thần
lôi’.
Thị Nhất chính là Thần thị của Quần Sơn Xã Tắc chi thần, rất am hiểu các loại
pháp thuật hệ Thổ và Thổ độn.
Bởi vì trong ‘Thần Binh khố’ không có đất đá bình thường, vách đá và sàn nhà
đều là ‘Bí Văn vân thạch’, nhưng mỗi một tấc đá ở đây đều có vô số khí Canh
kim thẩm thấu, khiến cho hắn khó có thể thao túng.
May mắn là tế ti khác với thuật sư, thần linh ban cho hắn pháp thuật mạnh mẽ,
đồng thời cũng ban cho hắn tố chất thân thể vô cùng mạnh mẽ.
Đối với những lôi đình màu trắng kia, Thị Nhất có thể trốn liền trốn, thực sự
không tránh được thì trực tiếp dùng thân thể đánh nát.
“Có chút kỳ lạ!”
Bên cạnh Thị Nhất là một là một Thần thị mặc áo màu xám, hắn nhíu chặt lông
mày: “Tầng này không có chút sát lực Canh Kim nào. Tựa như là bị dẫn đi rồi.”
Thị Nhất không khỏi liếc mắt nhìn người này một chút.
Người này gọi là Cốt Hi Di, là Thần thị của ‘Cốt Thần’.
Cốt Thần là một vị thần linh trung vị, tên là Thần Thiên Cốt.
Nó còn chiếm cứ một ngôi sao tên là Cốt Túc ở trên tinh không, được xưng là
Cốt Túc tinh quân.
“Hắn đang cô đọng Binh sát!”
Một giọng nói khàn khàn lạnh lẽo, ngậm lấy mấy phần khinh thường vang lên:
“Là trò xiếc của võ tu thôi. Nhân tộc trời sinh thiếu hụt, cái gọi là chân nguyên
của bọn họ quá ít, không thể chống lại lực lượng khí huyết mạnh mẽ của Cự
linh, vì vậy chỉ có thể bỏ công sức trên cường độ, ngưng cương luyện sát, dùng
để bù đắp cho bản thân.”
Đó là một nam tử vô cùng to cao, thân hình hắn cao tận hai trượng, không kém
hơn Thị Nhất và Thị Nhị.
Hắn vừa nói chuyện vừa hóa thành một đạo bạch quang, vừa bay vừa nói với vẻ
khinh thường: “Người này dã tâm rất lớn, lại dám nhìn chằm chằm vào ‘Thần
Binh khố’ này. Binh sát nơi này quá nồng nặc, không biết hắn có chịu được hay
không?”
Đây là Thần thị của Thần Nguyên Hành, ‘Tật Tẩu chi thần’.
‘Tật Tẩu chi thần’ cũng được xưng là ‘Thần Hành tinh quân’, hắn là Tinh chủ
đời thứ tư của sao Thần Hành, là một vị thần linh thượng vị tương đối mạnh mẽ.
Còn có một người không lên tiếng, đó là Thần thị của Thần Thiên Liên, ‘Tỏa
Liên chi thần’.
Dù vị này chỉ là thần linh trung vị, nhưng sức chiến đấu lại cực kỳ mạnh mẽ.
Hắn chiếm cứ sao Liêm Trinh, được xưng là Liêm Trinh tinh quân, là một ngôi
sao tương đối mạnh mẽ.
Trong truyền thuyết, trên thiên đình thời viễn cổ, Liêm Trinh tinh quân là một
trong những Hình Quan của thiên đế.
Thế giới hiện giờ đã không còn thiên đế, tự nhiên cũng không có thiên đình.
Hiện giờ, vị Liêm Trinh tinh quân này đã thành đại tướng của “Vạn Tai ma chủ”
Thần Kế Đô.
Lúc này, Thị Nhất nhíu chặt lông mày, vẻ mặt hơi bất an: “Tăng tốc đi! Ta cảm
giác được phía tây có chuyện không hay đang phát sinh.”
Không biết vì sao, thần lực trên người hắn đang rung chuyển, càng ngày càng
khó khống chế.
Thị Nhị thì nhìn lại sau lưng một chút: “Phía sau còn có hai con chuột, đã tiến
vào tầng thứ hai.”
Chắc hẳn là Kiếm Tàng Phong, còn một cái gọi là Cuồng Kiếm – Phong Tam.
Hai người này đã chạy vào trong tòa ‘Thần Binh khố’ này.
Thị Nhất lại nhíu mày, hắn cực kỳ kiêng kỵ với Bình Thiên Kiếm của hai người
này.
Hắn hơi suy tư một lát: “Thị Nhị, ngươi quay lại chặn bọn họ! Tuyệt đối không
thể để hai người này tiến vào tầng thứ ba.”
Tòa ‘Thần Binh khố’ này cực kỳ dày dặn và cứng rắn, để bọn họ ăn rất nhiều
thua thiệt, lúc này mới có thể xông vào tầng này.
May mắn cũng ở chỗ này.
Bình Thiên Kiếm của hai người này không thể xuyên qua sàn nhà dày cộm, gia
trì lên thân Sở Hi Thanh và La Hán Tông.
Thị Nhất nói xong liền tăng tốc, hắn không tiếc bạo phát lực lượng thần huyết
không nhiều không cơ thể, vung kiếm đánh nát cánh cửa kim loại của tầng sáu.
“Tăng tốc!”
Theo tiếng gào này, hắn xông lên trước, mạnh mẽ đánh tan ‘Canh Kim thần lôi’,
dẫn theo ba người lao thẳng xuống tầng bảy.
“Cốt Hi Di, phá cửa cho ta!”
Mắt Cốt Hi Di sáng lên, sau đó lập tức ngưng tụ thần lực tại tay phải.
Theo một trảo của hắn, cánh cửa tầng thứ bảy đã vỡ vụn.
Nhưng tiếp đó, Cốt Hi Di lại cố tình chậm hơn một bước, rơi vào sau lưng mấy
người còn lại.
Đây là trao đổi, hắn dùng thần lực để phá cửa, như vậy mấy người phía sau phải
gánh chịu nguy hiểm trước.
Nhưng sau khi Cốt Hi Di lao vào trong, thì lại hơi ngây người.
Ánh mắt của hắn không tự chủ được mà rơi vào phía nam của tầng này.
Sở Hi Thanh mà bọn họ muốn giết đang ở nơi đó, trên người hắn mặc một bộ
giáp vảy màu đỏ thắm cực kỳ uy vũ, sau lưng là một đôi cánh dài khoảng chín
trượng, toàn thân đang bị ngọn lửa màu đỏ thắm thiêu đốt.
Danh Sách Chương: