Lúc này, thiên phú của hắn đã không kém hơn Tần Mộc Ca 10 tuổi, thậm chí
còn mạnh hơn ở một số phương diện!
Sở Hi Thanh lại bắt đầu kiểm tra từng cái thiên phú của mình.
Dựa vào những tin tức xuất hiện trong đầu hắn, những thiên phú này đều tăng
cường cơ sở và trụ cột vốn có của hắn. Chỉ có Thuần Dương tam giai là tăng
thêm một ít sức mạnh lôi đình, cuồng phong và Thuần Dương.
Điều khiến Sở Hi Thanh vui mừng chính là Thái Thượng Thông Thần (nhất
giai): Thiên phú loại cảm giác, cường hóa ngũ giác và linh giác trên diện rộng,
nhận được linh cảm và lực lượng Thông Huyền, linh cảm có thể báo trước hung
cát ở trình độ nhất định. Thông Huyền có thể tăng cường ngộ tính, có cảm ngộ
sâu hơn về đạo lý của thiên địa.
Mặc kệ là báo trước hung cát hay là tăng cường ngộ tính, thì đều là năng lực
cực kỳ mạnh mẽ.
Đặc biệt là ngộ tính, Sở Hi Thanh đang cần thứ này.
Sau đó, Sở Hi Thanh nhìn về mấy chữ “Táng Thiên (nhất giai)”.
Một đạo tin tức xuất hiện trong đầu óc của hắn.
---Tăng cường gấp ba lần sức chịu đựng, gấp đôi sức mạnh, gấp đôi lực kháng
đả kích. Khi bị thương nhẹ có thể kích hoạt trạng thái “Táng Thiên Chi Vũ”.
--- Táng Thiên Chi Vũ: tăng cương năm phần tố chất thân thể, cũng nắm giữ lực
lượng pháp pháp thuật trung đẳng. Khi bị thương bậc trung, tố chất thân thể lại
tăng thêm năm phần, cũng nắm giữ lực lượng phá pháp thuật cao đẳng. Khi bị
thương nặng, tố chất thân thể lại tăng lên gấp đôi, cũng nắm giữ lực lượng Trảm
Thần ở cấp độ yếu.
Chú: Người bị thương càng nặng, ngươi càng mạnh mẽ!
Con ngươi của Sở Hi Thanh hơi co lại, tâm thần chấn động không thôi.
Đây chính là thiên phú Táng Thiên mà Sở Vân Vân sở hữu?
Hắn nhớ khi Tần Mộc Ca 10 tuổi, thì có Thần Thương tam giai, Táng Thiên là
nhị giai.
Nói cách khác, khi hắn dùng tấm thẻ nhân vật này, thì vẫn chưa thể phát huy ra
sức chiến đấu mạnh nhất của Tần Mộc Ca.
Chỉ khi nào vị Bá Võ Vương này gặp phải kẻ địch mạnh mẽ, rơi vào trạng thái
bị thương, thì đó mới là thời điểm nàng mạnh nhất.
Vị này còn có thiên phú Vạn Cổ Thiên Thu Chi Huyết để phối hợp, sở hữu sức
khôi phục và chân nguyên gần như là vô hạn..
Nếu như không thể giải quyết Tần Mộc Ca bằng một đao, vậy thì mặc kệ là
thiên kiêu mạnh đến đâu, cũng sẽ bị nàng dây dưa cho đến chết.
Còn kém xa. . .
Sở Hi Thanh cảm thán một tiếng, rồi thu màn hình huỳnh quang hư ảo lại.
Hắn quét mắt nhìn bốn phía, chuẩn bị quan sát tình hình chung quanh. Thần
Ngao Tán Nhân vẫn không có động tĩnh ở trên bia đá, lúc này đột nhiên mở
miệng.
“Một canh giờ đã trôi qua, do không có người nhập mộng, cửa ải thứ tư đã hết
hiệu lực, tất cả khen thưởng sẽ được phát theo bảng xếp hạng đang có.”
Sở Hi Thanh nghe vậy thì cau mày, hắn nhìn về phía màn sáng màu xanh ở trên
bia đá.
Nếu như dựa theo bảng xếp hạng bây giờ, thì vậy hắn đã chiến thắng.
Lúc này, ngôi vị đầu tiên ở trên bảng xếp hạng kia, chính là mấy chữ Sở Hi
Thanh: 214 điểm.
Mà ngay sau đó, mấy chục đạo linh quang màu trắng rời xuống từ trên không
trung.
Tổng cộng có sáu đạo linh quang rơi xuống trước người Sở Hi Thanh.
Tổng cộng là một ngàn lượng bạc, một chén Ngọc Tâm Quỳnh Tương, tám viên
Thiên Nguyên Đan, một giọt Tiên Thần Chi Huyết, một kiện pháp khí thất
phẩm, còn có một viên Thần Nguyên Hồi Thiên Đan.
Sở Hi Thanh uống một hơi cạn sạch chén Ngọc Tâm Quỳnh Tương kia, sau đó
bắt đầu thu những thứ kia lại.
Pháp khí thất phẩm là một đôi ủng màu trắng bạc, phía trên có những luồng
sáng quanh quẩn, còn được vẽ rất nhiều phù văn và đồ án xinh đẹp, tạo hình
cũng cực kỳ đẹp.
Thứ này nhìn qua lại giống như một tác phẩm nghệ thuật, vừa nhìn đã biết
không phải vật phàm, hoàn toàn không giống với pháp khí thất phẩm.
Sở Hi Thanh dùng tay tiếp xúc, thì một đạo ý niệm của Thần Ngao Tán Nhân
truyền vào đầu óc của hắn.
Đây là Đăng Vân Ngoa, là pháp khí do Thần Ngao Tán Nhân luyện chế, cấp độ
thất phẩm thượng, có thể cường hóa thân pháp của hai hệ Phong và Lôi, còn có
thể điều động sức mạnh phong lôi.
Sở Hi Thanh vừa mới cất những thứ này vào trong người, lại có hai đạo linh
quang màu đỏ thắm rơi xuống trước mặt Sở Hi Thanh.
Đó là một viên ngọc phù được nạm xích kim ở bên ngoài, còn có một cái chìa
khóa cỡ lớn hai màu vàng đỏ, dài tầm một thước.
Ngọc phù là tín vật để ra vào và khống chế tòa bí cảnh này, có thể chuyển cho
người khác.
Chìa khóa thì là chìa khóa của Vân Hải Tiên Cung, là tín vật để mấy năm sau
tham gia quyết chiến, không thể chuyển nhượng.
Thứ này đã trói chặt với nguyên thần của Sở Hi Thanh, một khi Sở Hi Thanh
qua đời, cái chìa khóa này cũng mất tác dụng.
Sau khi Sở Hi Thanh xem xong đoạn ý niệm này của Thần Ngao Tán Nhân, vẻ
mặt hắn nhất thời thư giãn.
Hắn còn đang lo mang ngọc có tội, cái chìa khóa Vân Hải Tiên Cung này sẽ
khiến nhiều người mơ ước, mang đến họa sát thân cho hắn
Danh Sách Chương: