- Tôi cũng không rõ ràng lắm, không phải có chuyện tốt.
Quách Tiên Vi nghe lời phán đoán không chút kiêng kỵ của Vương Tử Quân, thế là thầm nở nụ cười. Dù sao với thân phận của hai bên, Vương Tử Quân có thể mở miệng dùng giọng không kiêng kỵ để nói với mình, như vậy chứng tỏ đối phương cũng không coi mình là người ngoài.
Không xem mình là người ngoài, như vậy là tín nhiệm thế nào?
- Bây giờ anh đang ở đâu? Trưởng phòng Hứa nói chiều nay sẽ tìm anh nói chuyện.
Quách Tiên Vi nhìn vào giờ trên điện thoại rồi khẽ hỏi.
- Bây giờ đang xuất phát, có lẽ phải dến hai giờ mới đến nơi được, thế nào, anh muốn mời tôi dùng cơm sao?
Quách Tiên Vi cười cười, hắn cũng muốn mời Vương Tử Quân dùng cơm, dù sao thì một số việc sẽ dễ dàng mở miệng hơn khi đang dùng cơm với nhau.
- Trưởng phòng Hứa để tôi nói với anh, có một số việc không nên lấy trứng chọi đá, cũng đừng quá hao tổn tâm trí. Nếu làm ra những sự việc căn bản làm cho người ta cảm thấy mình chưa trưởng thành chính trị, căn bản không bằng nhân cơ hội để tìm chút lợi ích cho mình.
Quách Tiên Vi mở miệng nói lợi ích thực tế, Vương Tử Quân nghe và hiểu người bạn này muốn tốt cho mình, thế nhưng có một số việc mà căn bản là lùi bước cũng không thể giải quyết được. Vương Tử Quân suy nghĩ về tình thế của thành phố La Nam, hắn cười cười nói:
- Cám ơn trưởng phòng đại nhân đã chỉ giáo, con người của tôi làm việc có nguyên tắc rõ ràng, chắc chắn sẽ không làm những việc không hay.
Quách Tiên Vi thật sự có chút không yên vì lời nói của Vương Tử Quân, hắn dặn dò hai câu rồi mới cúp điện thoại.
Vương Tử Quân đặt điện thoại xuống, nụ cười trên mặt vẫn nhàn nhạt, trong miệng lại nói:
- Cánh tay không lay được đùi, hừ, đôi khi đùi cũng bị cánh tay bẻ gãy.
Đúng lúc này chợt vang lên tiếng gõ cửa, thư ký trưởng Kim Điền Lạc và phó bí thư thị ủy kiêm bí thư ủy ban kỷ luật Trương Hợp Tuân đi đến. Trương Hợp Tuân nhìn Vương Tử Quân rồi khẽ nói:
- Bí thư Vương, vị trưởng phòng xây dựng thật sự là rất có tiềm lực điều tra, có số tiền hơn chục triệu không rõ ràng, hơn nữa trong nhà còn tìm được hơn hai mươi mốt sổ tiết kiệm.
Vương Tử Quân khẽ gật đầu, hắn cũng không ngờ trưởng phòng Ngô lại có giá trị cao như vậy, nếu như nắm chắc thì hoàn toàn có thể mở rộng công tác điều tra.
- Điều tra cho thật chặt, đặc biệt là sự kiện con đập Tiểu Nha Sơn, càng phải điều tra cho rõ ràng.
Vương Tử Quân nhìn Trương Hợp Tuân rồi nói ra từng câu từng chữ một.
Khi càng nhiều người dựa về phía Vương Tử Quân, Trương Hợp Tuân càng có lòng dựa vào Vương Tử Quân. Lúc này tin tức Lục Ngọc Hùng sắp tiến lên càng kích thích hắn, nếu như có thể đánh ngã Lục Ngọc Hùng, không phải hắn có thể làm chủ tịch thành phố sao?
...
Khi Vương Tử Quân đi đến phòng tổ chức tỉnh ủy thì là hai giờ bốn mươi, hắn phân phó Khương Long Cương vài câu, sau đó đi về phía phòng làm việc của bí thư Hào Nhất Phong.
Hứa Tiền Giang là trưởng phòng tổ chức tỉnh ủy, lão đều có phòng làm việc ở tỉnh ủy và phòng tổ chức. Nhưng dưới tình huống bình thường lão căn bản ít đi đến văn phòng tỉnh ủy, thích ngồi trong phòng làm việc của mình ở phòng tổ chức tỉnh ủy.
Phòng tổ chức tỉnh ủy tất nhiên có quyền lực cao vời, chủ quản cán bộ toàn tỉnh, thế cho nên càng có nhiều người chạy đến dựa dẫm. Vương Tử Quân đi đến phòng tổ chức, hắn đi vào liên tục gặp người quen, chào hỏi mãi đến khi đến trước phòng làm việc của Hứa Tiền Giang.
Vương Tử Quân bắt tay với thư ký của Hứa Tiền Giang, hắn cười nói:
- Trưởng ban Triệu, trưởng phòng đại nhân có bận rộn gì không?
- Vâng, lãnh đạo đang trò chuyện với một vị lãnh đạo phòng tài chính, mời bí thư Vương ngồi.
Thư ký Triệu hiểu rất rõ những sự kiện đang xảy ra ở phòng tổ chức, cũng biết Vương Tử Quân là người làm cho lãnh đạo của mình phải đau đầu, thế cho nên lú này tiếp đón cũng không dám chậm trễ.
Vương Tử Quân uống trà trò chuyện với thư ký Triệu, mười phút sau cửa phòng làm việc của trưởng phòng Hứa mở ra. Thư ký Triệu nói Vương Tử Quân ở lại chờ, sau đó hắn đi vào phòng làm việc của Hứa Tiền Giang.
Vài phút sau thư ký Triệu đi ra nói:
- Bí thư Vương, trưởng phòng mời anh vào.
Vương Tử Quân đi vào phòng làm việc của Hứa Tiền Giang, lúc này Hứa Tiền Giang đang tiếp điện thoại. Khi thấy Vương Tử Quân đi vào thì lão phất tay chỉ chỉ, cho Vương Tử Quân ngồi xuống ghế sa lông.
Thư ký Triệu rót trà cho Vương Tử Quân, sau đó rời khỏi phòng làm việc của Hứa Tiền Giang. Lúc này trong phòng làm việc chỉ còn lại Vương Tử Quân và Hứa Tiền Giang, cũng không biết trưởng phòng Hứa đang gọi điện thoại cho ai, chỉ nghe được những âm thanh ừ à, căn bản cũng không biết đang nói gì.
- Bí thư Tử Quân, đã làm cậu phải chờ lâu, tôi vừa rồi hàn huyên với một người đồng sự cũ.
Hứa Tiền Giang cung không ngồi xuống ghế của mình sau bàn làm việc, lão cầm ly nước đi dến ngồi xuống ghế sa lông, sau đó cười hì hì nói với Vương Tử Quân.
Vương Tử Quân nào không hiểu rõ tâm ý khi mà lãnh đạo tự hạ thân phận của mình xuống nói chuyện? Hắn vội vàng dùng giọng kính cẩn nói:
- Trưởng phòng Hứa cứ bận rộn, tôi chờ một lát cũng không là gì.
Hứa Tiền Giang vẫn tương đối thỏa mãn với thái độ của Vương Tử Quân, chỉ là lão không biết đối phương bảo trì thái độ này được bao lâu, vì thế có chút lo lắng.
Sau kh nói vài câu liên quan đến phương diện cuộc sống hàng ngày, Hứa Tiền Giang chợt mở miệng:
- Đồng chí Tử Quân, tỉnh ủy cố ý điều động đồng chí Lý Quý Niên, bây giờ muốn trưng cầu ý kiến của thị ủy La Nam.
- Như vậy thì tốt quá, trưởng phòng Hứa, tôi giơ hai tay tán thành với ý kiến của tỉnh ủy. Trưởng phòng Lý là người có kinh nghiệm phong phú, nhiều năm qua đã cẩn trọng và mệt mỏi vì sự phát triển kinh tế của thành phố La Nam, tôi cảm thấy những đồng chí như vậy nếu không được đề bạt thì cũng đừng nên để cho tấm lòng nhiệt huyết bị nguội lạnh. Ngài có thể nói rõ cho tôi biết, đồng chí Lý Quý Niên sẽ được điều động đi làm bí thư ở nơi nào? Tôi cũng sớm thông báo và uống rượu mừng của anh Lý.
Vương Tử Quân tràn đầy nụ cười, bộ dạng vui vẻ vì Lý Quý Niên sắp được đề bạt. Nhưng khi Vương Tử Quân nói ra như vậy thì Hứa Tiền Giang biết cục diện hôm nay căn bản sẽ rơi vào bế tắc.