Mục lục
Bí Thư Trùng Sinh
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tết Kim Hoa là một ngày lễ đặc biệt ở mật đông, đã có hàng ngàn năm lịch sử. Năm xưa ngày lễ này chủ yếu là thờ cúng thần Hoa, phù hộ ngũ cốc được mùa. Nhưng khi mà càng ngày càng đổi mới, tết Kim Hoa có thêm nội dung mới, vào thời điểm này người ta thường gặp mặt tụ hội, cả nhà đoàn tụ, căn bản là hướng mọi người đến tương lai tốt đẹp hơn.

Đối với người tỉnh Mật Đông thì dù có chuyện lớn thế nào, chỉ cần là vào tết Kim Hoa nếu có thể về nhà thì phải về nhà. Có một nhà thơ nổi tiếng Mật Đông, vì ngày tết Kim Hoa không được về nhà mà viết một bài thơ nhớ quê, căn bản được nhiều người truyền tụng khá nổi tiếng.

Những năm gần đây Mật Đông tổ chức tết Kim Hoa càng thêm long trọng, nhân số tham gia cũng ngày càng nhiều, có thể nói đây dần trở thành một thời điểm quan trọng của tỉnh Mật Đông.

Xà Lê Hoa đứng đối diện với Sầm Vật Cương, nàng chờ chỉ thị của Sầm Vật Cương. Nàng là trưởng phòng tuyên truyền, tổ chức tết Kim Hoa là một trong những công tác của bản thân, hơn nữa vì không muốn tỏ ra yếu kém, thế nên đối với những hạng mục công tác này thì nàng luôn chú trọng.

- Những lần trước chúng ta tổ chức tết Kim Hoa căn bản mang đến nhiều ảnh hưởng lớn ở Mật Đông, thế nên bây giờ chúng ta nên tiếp tục đào móc tiềm lực của tết Kim Hoa, không những làm tốt công tác văn hóa, còn phải chú trọng đến bài hát kinh tế, phải có đổi mới, phải phục vụ đại cục phát triển của Mật Đông. Sầm Vật Cương nói đến đây thì gõ ngón tay lên mặt bàn nói: - Phòng tuyên truyền nên giải phóng tư tưởng, không những biến tết Kim Hoa thành một ngày lễ truyền thống của Mật Đông, còn phải mở rộng lực ảnh hưởng của nó, tranh thủ tạo nên một nhãn hiệu tươi đẹp cho Mật Đông.

- Mong bí thư Sầm yên tâm, sau khi quay về tôi nhất định sẽ chú trọng nghiên cứu, sẽ nhanh chóng cho ra phương án mới. Xà Lê Hoa nở nụ cười thêm sáng lạn, dù sao đây cũng là công tác qua tay mình, thế nên càng được coi trọng càng tốt.

Sầm Vật Cương khẽ gật đầu, sau đó tiếp tục xem xét văn kiện.

Có câu thế này: Dù là vấn đề nan giải, chỉ cần được chú trọng sẽ không có gì là khó. Tết Kim Hoa có sự chú ý cao độ của Sầm Vật Cương, có sự chú ý của người thực hiện công tác là Xà Lê Hoa, thế nên chỉ cần một ngày sau đã có phương án trù bị mới xuất hiện.

Phương án này cực kỳ long trọng và khí phái, chẳng những có tất cả tiết mục của những năm trước, còn tăng thêm nhiều hạng mục biểu diễn dân tộc. Khi Xà Lê Hoa cầm phương án này đi xin chỉ thị của Sầm Vật Cương, khi đó Sầm Vật Cương gật đầu tỏ ra rất thỏa mãn.

Phương án được Sầm Vật Cương cho phép tiến hành, Xà Lê Hoa cảm thấy rất vui vẻ. Nàng mặc dù là nữ thế nhưng bản thân căn bản cũng không muốn an phận. Nàng là thường ủy tỉnh ủy Mật Đông, nàng càng có ý nghĩ tiến thêm một bước, nếu muốn thực hiện được ý nghĩ này thì căn bản phải có được sự ủng hộ của Sầm Vật Cương.

Sầm Vật Cương là người cực kỳ thích những kẻ có năng lực công tác và lực chấp hành mạnh mẽ. Tuy Xà Lê Hoa tự nhận mình có năng lực tốt, thế nhưng biểu hiện cũng không dám quá phô trương. Một người ở trong quan trường có thể phát triển được hay không liên quan trực tiếp đến năng lực bản thân và các mối quan hệ xã hội, hơn nữa còn có cả nhân tố vận may, ít nhất thì Xà Lê Hoa cũng cho rằng là như vậy.

Thử nghĩ mà xem, một người tuy có một bụng kinh văn, thế nhưng không có cơ hội biểu diễn, sao anh có thể biểu hiện tài hoa trước mặt lãnh đạo cho được? Sau đó cho dù anh là một khối ngọc thô thì cũng dần bị mai một, sau này trở thành một tảng đá không chút hào quang, thế cho nên nhìn vào đó thì thấy năng lực quan trọng nhưng kỳ ngộ còn trọng yếu hơn.

Sau khi tìm được chỉ thị của Sầm Vật Cương, buổi chiều Xà Lê Hoa cầm bản kế hoạch đi đến phòng tài chính. Trưởng phòng Cảnh Tự Tiêu của phòng tài chính đối mặt với Xà Lê Hoa tất nhiên sẽ là cực kỳ hoan nghênh, cung kính mời Xà Lê Hoa đi vào trong phòng làm việc của mình. Sau khi thư ký đi vào rót trà, hắn nhanh chóng đuổi thư ký đi ra, tự mình châm trà cho Xà Lê Hoa.

Sau khi châm trà xong thì Cảnh Tự Tiêu cười nói: - Trưởng phòng Xà, có chuyện gì thì chị để thủ hạ đến nói một tiếng, hoặc gọi điện thoại cho tôi là được, cần gì ngài phải tư mình đi đến thế này/

Xà Lê Hoa căn bản rất hưởng thụ sự nịnh nọt của Cảnh Tự Tiêu, nàng khẽ cười nói: - Trưởng phòng Cảnh, người nào không biết một người là thần tài như anh cả ngày bận rộn, tôi vừa đúng lúc đi qua nơi này, thế nên thuận tiện nói sự việc với anh luôn.

- Trưởng phòng Xà, ngài có gì cần phân phó thì cứ nói. Cảnh Tự Tiêu là người hiểu chuyện, dù trong tỉnh có nhiều người đến tìm hắn, nhưng hắn vẫn biết chính mình là ai. Tuy Xà Lê Hoa căn bản không phải là một vị lãnh đạo tỉnh ủy có độ nặng tuyệt đối, nhưng dù sao người này cũng là thường ủy tỉnh ủy, vào thời điểm mấu chốt vẫn là một phiếu quyết định tương lai của mình.

Hơn nữa sắp đến nhiệm kỳ mới, Cảnh Tự Tiêu hắn đã phấn đấu nhiều năm, hắn cũng có ý nghĩ của mình. Nếu như hắn có được nhiều sự giúp đỡ, căn bản sẽ tốt hơn so với tình huống có nhiều người phản đối mình tiến lên, vì thế hắn không dám lên mặt với Xà Lê Hoa.

- Trưởng phòng Cảnh, đây là bản thảo cho lễ hội tết Kim Hoa năm nay, mời anh xem qua. Xà Lê Hoa nói rồi đưa một văn kiện cho Cảnh Tự Tiêu.

Cảnh Tự Tiêu cầm văn kiện lên xem, hai hàng chân mày không khỏi nhíu lại. Trước kia hắn từng xem qua nhiều phương án chuẩn bị cho tết Kim Hoa, bây giờ chỉ cần nhìn qua phương án thì hắn hiểu ý của Xà Lê Hoa. Thực tế thì trước khi Xà Lê Hoa cho ra phương án thì hắn đã có quyết tâm, nếu như Xà Lê Hoa không cần quá nhiều tiền thì mình sẽ hào sảng đồng ý.

Nhưng phương án lần này căn bản giống như sư tử há miệng, vì vậy hắn nhìn qua một nửa phương án rồi khổ sở nói: - Trưởng phòng Xà, hình như phương án năm nay long trọng hơn mọi năm thì phải.

Xà Lê Hoa có thể đi đến vị trí hiện tại thì căn bản không phải là người ngu, sau khi nghe Cảnh Tự Tiêu lên tiếng thì hiểu rõ ý nghĩa là gì. Nàng khẽ cười nói: - Trưởng phòng Cảnh, anh cảm thấy long trọng thì rõ ràng là giúp đỡ công tác của tôi. Nhưng dù là phương án như vậy thì bí thư Sầm vẫn còn chưa hài lòng, anh ấy nói tết Kim Hoa chính là một kỳ lễ ký thác tình cảm của người Mật Đông với quê hương, muốn chúng ta đào móc tiềm lực của tết Kim Hoa, cố gắng dùng tết Kim Hoa tạo nên danh thiếp cho tỉnh Mật Đông.

Khi thấy Xà Lê Hoa đưa Sầm Vật Cương ra thì Cảnh Tự Tiêu có chút khó chịu, hắn xoa xoa hai bàn tay nói: - Trưởng phòng Xà, ngài đã đến đây, cho dù Cảnh Tự Tiêu tôi có như thế nào cũng phải cố gắng thực hiện tốt chuyện của ngài, thế nhưng...Nhưng bây giờ dù tôi có muốn cũng không thể thực hiện được.

- Trưởng phòng Cảnh, tôi cảm thấy anh luôn là người thực tế, không ngờ anh cũng thích nói đùa như vậy. Người nào không biết anh Cảnh là thần tài của Mật Đông? Chuyện này nếu như anh không làm được, vậy anh nói xem người khác có làm được hay không? Xà Lê Hoa nâng ly trà lên uống một ngụm, vẻ mặt càng thêm ôn hòa tự nhiên.

Cảnh Tự Tiêu nhìn bộ dạng của Xà Lê Hoa, hắn lấy ra một văn kiện nói: - Trưởng phòng Xà, nếu như là phương án như những năm trước thì không có vấn đề, thế nhưng phương án năm nay...Mời chị xem thứ này.

Xà Lê Hoa tiếp nhận văn kiện nhìn thoáng qua, đó là quy định dự toán tài chính của ủy ban nhân dân tỉnh. Nàng cũng đã từng xem qua văn kiện này, thế nhưn khi đó cảm thấy nó không có liên quan đến công tác của mình, vì vậy không thèm quan tâm.

Không ngờ bây giờ Cảnh Tự Tiêu lại lấy văn kiện này ra để đối phó với mình, thế là nàng nhìn qua một lượt, sau đó cười nói: - Trưởng phòng Cảnh, anh là người đứng đầu phòng tài chính tỉnh Mật Đông, anh cũng không phải bỏ tiền túi của mình ra, hơn nữa bí thư Sầm còn đồng ý phương án này, anh không còn cách nào khác sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK